Tổng Tài Sủng Vợ Yêu Mỗi Ngày

Chương 8

/1735


 

 

Thẩm Triệt sờ mũi với vẻ chán nản, hỏi ngược lại cô  “Còn chị, sao chị không ở quán bar mà lại lên đây?”

 

“Bị người khác dẫn trước một bước.”

 

Sự chú ý của Thẩm Triệt dừng ở chiếc váy của Tống Khuynh Thành  “Mua lúc nào vậy, chắc là đắt lắm đúng không?”

 

“Ừ, hơn bảy trăm.” Tống Khuynh Thành vừa đáp vừa đi tới bên con chó chăn cừu rồi ngồi xổm xuống.

 

Cửa phòng vip cách đó không xa mở ra…

 

“Thẩm Triệt, vào phòng bếp nhỏ bưng ít hoa quả vào đây đi ” Có thể không đủ nhân viên nên sau khi đối phương phân phó xong thì vội vàng trở lại phòng vip.

 

Tống Khuynh Thành quay đầu hỏi  “Cần giúp không?”

 

Thẩm Triệt liếc mắt nhìn mặt cô. Cậu đã ở câu lạc bộ ba năm, thấy đủ loại người, trong đó có rất nhiều loại mặt người dạ thú, trong số những người chơi bài trong phòng vip tối nay, ai có thể bảo đảm rằng sẽ không có quỷ đói háo sắc. Vì vậy, để tránh những phiền phức không cần thiết, cậu xua tay  “Không cần, phòng bếp nhỏ ở ngay phía trước thôi.” Đang nói thì cậu nhìn con chó chăn cừu, nhớ tới nhiệm vụ của mình, đành nói với Tống Khuynh Thành  “Vậy chị giúp tôi trông con chó tổ tông này nha, tôi sẽ quay lại nhanh thôi.”

 

Tống Khuynh Thành gật đầụ

 

Nhìn theo bóng dáng Thẩm Triệt biến mất ở lối rẽ, lúc này cô mới chậm rãi thu lại tầm mắt, sau đó lại nhìn về phía con chó chăn cừu trước mặt mình.

 

Dưới ngọn đèn màu cam, màu lông của con chó chăn cừu rất bóng, không có sợi lông hỗn tạp dư thừa nào.

 

…Chỉ là không biết loại chó này cắn người thì có đau không.

 

Thẩm Triệt vừa bưng khay bước ra khỏi phòng bếp, bộ đàm đã vang lên âm thanh không ổn định của sóng điện từ. Cậu đưa tay còn lại cầm lấy bộ đàm, vừa mở ra đã nghe thấy giọng nói của quản lý  “Bảo cậu trông chừng chó, cậu lại chạy đi đâu hả? Có biết bây giờ con chó đó cắn người bị thương rồi không ” 

 

 

 

 

 

Trong lòng Thẩm Triệt căng thẳng, không quan tâm hỏi người cắn bị thương là ai, mà chỉ nhanh chân chạy về hướng phòng vip.

 

Xa xa, thấy lối đi nhỏ trong khu nghỉ ngơi không có ai.

 

Quả nhiên. . .

 

Cậu tiện tay kéo một đồng nghiệp qua hỏi  "Người bị chó cắn có sao không?"

 

"À, đến phòng cứu thương ở tầng một băng bó vết thương rồi."

 

. . .

 

Cửa thang máy vừa mở, Thẩm Triệt liền xông ra ngoài, định đi thẳng đến phòng cứu thương, thì nghe thấy một giọng nữ ôn nhu trong trẻo  "Nơi này " Cậu quay đầu, nhìn thấy người nào đó đang ngồi ở trên ghế sofa ngoài đại sảnh giơ tay hướng về phía cậu mỉm cười.

 

Thẩm Triệt nhanh chân chạy tới, vừa định mắng một trận, thì Tống Khuynh Thành đưa cho một khăn tay sạch sẽ  "Lau mồ hôi trước đi đã."

 

Thấy tay trái của cô quấn băng gạc, còn có màu máu chảy ra, cậu đoạt lấy khăn tay lau qua loa trên trán, rồi giận dữ hỏi  "Xảy ra chuyện gì, sao con chó kia lại cắn chị?"

 

Tống Khuynh Thành rủ mắt  "Chắc là nó không thích tôi."

 

"Cái rắm " Thẩm Triệt không tin lý do này.

 

Con chó kia lúc cậu chăm sóc luôn rất ngoan ngoãn, cho nó một món đồ chơi, nó có thể nằm ở đó tự chơi rất lâu, như thế nào vào trong tay cô lại biến thành chó dữ cắn người bị thương vậy chứ.

 

 


/1735

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status