Tổng Tài Cực Kì Hung Mãnh

Chương 347: Tôi nhớ rõ, không cần nhắc nhở

/2194


Lục Hạo Thành hỏi: “Lam Lam, sao lại thở dài?”

“Không thể thở dài được sao?” Cô hỏi ngược lại.

“Không phải ý đó, là do em có tâm sự gì à?” Lục Hạo Thành nhìn qua, đêm nay cô có vẻ thoải mái hơn so với bình thường rất nhiều, cũng chịu tâm sự nhiều hơn với anh.

Đây là một khởi đầu tốt, có này hai ngày ở cạnh nhau, về sau sẽ dễ dàng thân cận hơn.

Lục Hạo Thành ngẫm lại cảm thấy chính mình cũng khá xấu xa.

“Ai mà không có tâm sự chứ? Giống như anh, lúc đó chẳng phải tâm sự đầy mình sao?” Lam Hân chế nhạo nói.

Lục Hạo Thành nói: “Quả thật!”

THghề .ˆ.

/2194

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status