Tôi Không Phải Con Của Cô Ta

Chương 5

/534


 

Nghiêm Cảnh Dương đi vào nhà ở, khi thấy phòng khách hỗn độn, hai hàng lông mày tái nhợt nhăn lại, trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo rõ ràng mang theo ghét bỏ.

 

“Anh có muốn ăn gì hay không? Nơi này có bánh quy, anh ăn trước, đợi lát nữa tôi đi mua nguyên liệu nấu ăn trở về thì nấu cơm.” Đường Tô thật vất vả ở trong đống đồ ăn vặt tìm ra một bao bánh quy soda, cô xé nó ra, hơi khom lưng đưa cho Nghiêm Cảnh Dương.

 

Mấy ngày nay bôn ba lưu lạc, Nghiêm Cảnh Dương đã sớm đói bụng, chẳng quan tâm đến việc không thích loại bánh quy này. Nhưng bụng phát ra tiếng kháng nghị làm hắn không thể không đem bánh quy nhận lấy.

 

 

 

“Cần tôi giúp anh liên hệ người nhà hoặc là bạn bè của anh không?” Đường Tô chớp chớp mắt, muốn xác nhận rõ ràng hắn có phải dù thế nào cũng phải muốn đi theo mình hay không.

 

“Tôi cần tạm thời ở nhờ nơi này của cô, đến thời cơ thích hợp, tự nhiên tôi sẽ đi.” Đôi mắt đen nhánh sáng trong của Nghiêm Cảnh Dương nhìn Đường Tô, không xác định cô có phải thật sự tin tưởng hắn là Nghiêm Cảnh Dương, một việc không thể tưởng tượng như vậy hay không.

 

Hắn ngửa đầu nói điều kiện với cô  “Đương nhiên, cô giúp đỡ tôi, ngoại trừ bản thân, tôi có thể đáp ứng một yêu cầu của cô.”

 

Nếu không phải vì bảo đảm sự an toàn của bản thân, trong đầu có một âm thanh nói cho hắn, yêu cầu hắn ở bên cạnh cô gái này mới có thể có cơ hội khôi phục nguyên thân, nếu không tuyệt đối hắn sẽ không tới tìm cô. Phải biết rằng, lúc trước cô gái lì lợm la liếm với hắn, chơi đùa và dùng thủ đoạn, hắn chán ghét cô từ tận đáy lòng.

Đường Tô cảm thấy khuôn mặt nhỏ cùng ngữ khí nghiêm túc ẩn ẩn lộ ra khinh thường của Nghiêm Cảnh Dương, xem ra hắn là không thấy rõ tình huống của mình.

 

“Được.”

 

Tuy nhiên Đường Tô vẫn cười, vẫn như cũ không có do dự mà đáp ứng.

 

Cô cảm thấy việc nhận nuôi Nghiêm Cảnh Dương là một việc thật có lời.

 

Không những có thể làm cô tránh được kết cục bi thảm của mình, hơn nữa sau khi nữ chính Tống Hinh Nghiên sống lại dựa vào thế lực của hắn trả thù cô. Nghiêm Cảnh Dương thiếu cô một yêu cầu, vừa lúc có thể sử dụng, chỉ cần nhà họ Đường đã không có hắn đối đầu, cuối cùng cũng sẽ không rơi vào kết cục phá sản.

 

Nghĩ như vậy, ý cười trên khuôn mặt trắng nõn của Đường Tô lại đậm hơn.

 

Trong khoảng thời gian này, chỉ cần cô đối xử với Nghiêm Cảnh Dương   tổ tông nhỏ này hỏi han ân cần, chiếu cố hắn, quan tâm hắn, sủng ái hắn, chờ đợi hắn được nữ chính tiếp đi. Như thế về sau mỗi ngày cô đều có thể tự do, vô tư.

Vị trí của khu vực này thật tốt, đi bộ mười phút là có siêu thị, Đường Tô mua sắm rất nhiều, không chỉ mua các loại nguyên liệu nấu ăn mà còn mua cho Nghiêm Cảnh Dương hai bộ quần áo trẻ em. Quần áo trên người hắn cũng không biết là từ nơi nào lấy tới, rách nát, hơn nữa thật dơ bẩn.

 

Lúc trở về Đường Tô bắt taxi, kêu tài xế chạy đến cổng biệt thự. Cô phát hiện thân thể này rất gầy gò, không thể mang nhiều đồ nặng, gần như từ dưới đi lên biệt thự, gân cốt trong lòng bàn tay mềm như bông cũng đỏ lên một mảnh, lại còn nóng rát đau nhức.

 

“Anh muốn tắm rửa sao? Tôi đã mua quần áo mới cho anh.”

 

Đường Tô lấy hai bộ quần áo trẻ em in hình chó con và siêu nhân từ trong túi siêu thị ra  “Tôi hỏi nhân viên bán hàng, nhất định anh mang rất hợp.”

 

Nghiêm Cảnh Dương ngồi ở trên sô pha, bởi vì chân ngắn cho nên hai chân hắn đong đưa ở giữa không trung. Thấy quần áo trẻ em nằm trong tay Đường Tô, hắn không khỏi híp híp mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng, mở miệng hỏi  “Cô muốn tôi mặc những thứ đó sao?” Giọng nói thanh thúy, thật trẻ con.

“Đúng vậy, không phải trẻ em đều mặc những thứ này sao?”

 

Mắt đen vừa chuyển, Đường Tô nghĩ đến Nghiêm Cảnh Dương làm tổng tài Nghiêm thị của Tập đoàn Thắng Cảnh, lúc trước mặc đều là áo sơ mi và những bộ vest thời trang cao cấp, không có chỗ nào là không tinh xảo, không một cái nào là không sang quý. Muốn hắn mặc một bộ quần áo mấy chục nhân dân tệ trong siêu thị, quả thật là làm khó hắn.

 

Tính tình cô rất tốt, mở miệng dỗ dành  “Hôm nay không kịp rồi, tạm thời anh chấp nhận một chút, ngày mai lại mang anh đi mua chất lượng tốt, được không?”

 

Hai hàng lông mày tái nhợt của Nghiêm Cảnh Dương nhíu chặt nhưng cũng không nói thêm cái gì. Hắn từ trên sô pha nhảy xuống, tiếp nhận quần áo trẻ con trong tay Đường Tô, rất không tình nguyện mà đi tìm phòng tắm.

 

“Cô đi theo tôi vào làm cái gì?”

Thân mình nhỏ của Nghiêm Cảnh Dương xoay lại, thấy Đường Tô cũng đi vào theo. Nháy mắt hắn cảnh giác, tròng mắt đen bóng nhìn chằm chằm cô.

 

“Tôi vào giúp anh múc nước, vòi hoa sen cao như vậy, anh với tới sao?” Đường Tô không bận tâm đến bộ dáng trẻ con vừa ngạo kiều lại hôi hám của Nghiêm Cảnh Dương, cô mỉm cười bước tới mà đi qua, tóc đuôi ngựa đung đưa theo nhịp bước của cô.

 

 


/534

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status