Tĩnh Nữ Truyền

Chương 82 - Chương 2

/222


Ngày buổi chiều hôm sau, mọi người rốt cuộc chờ được Nguyệt Phi và Đệ Ngũ Long Quỳ đến, khi Đệ Ngũ Long Quỳ nhìn thấy Phượng Tĩnh Xu, cả người kích động, cả một buổi chiều đều nắm ống tay áo Phượng Tĩnh Xu, chỉ sợ nàng lại không nói cho hắn một tiếng liền chạy, về sau vẫn là Hoa Dung đùa nói hắn như tiểu tức phụ bị ném bỏ, hắn mới ý thức được nam nữ thụ thụ bất thân, lại vội vàng đổi đối tượng, đổi kéo ống tay áo Tuân Thư.

Trong nhóm người này, Tuân Thư khả ái nhất, dễ gần gũi, còn lại, không nói Phượng Tĩnh Xu, trừ Phượng Duy Tĩnh bên cạnh nàng khi ở trước mặt Phượng Tĩnh Xu sẽ hóa thành một vũng nước ra, ngay cả người bên cạnh bọn họ đều có bộ dáng lạnh băng, cũng đừng nói tới bốn lão bản lớn ( Long Quỳ chỉ biết Phong Hoa Tuyết Nguyệt là lão bản làm buôn bán lớn, cũng không biết thân phận thật sự của mấy người bọn họ), Die nd da nl e q uu ydo n bọn họ rất bận rộn, bên cạnh còn có vị hôn phu làm bạn, hắn càng không thể nào gần gũi, chọn tới chọn lui, chỉ còn có Tuân Thư một thân áo đỏ là đáng yêu nhất! Vì vậy Đệ Ngũ Long Quỳ liền đi theo phía sau Tuân Thư, dù sao Phượng Tĩnh Xu rất thương Tuân Thư, thời điểm trốn chạy nhất định sẽ mang theo hắn!

Đối với hành động của Đệ Ngũ Long Quỳ, Phượng Tĩnh Xu nhắm mắt ngầm cho phép, vừa lúc Duy nhi đến đây, nàng không giống lúc trước có đủ thời gian bồi Thư nhi, có Đệ Ngũ Long Quỳ ở đây, không những có thể không khiến Thư nhi cảm thấy cô đơn, hơn nữa, nói không chừng Đệ Ngũ Long Quỳ có cách xem chứng si ngốc của Thư nhi, dù sao bên cạnh hắn có vị đại nương si ngốc đã nhiều năm như vậy, chắc chắn sẽ có chút tâm đắc chứ? Tạm thời để hắn thử xem, nhưng Phượng Tĩnh Xu cũng sẽ không ôm hi vọng quá lớn.

Người đến đông đủ, Phượng Tĩnh Xu cáo từ với Tâm Mộng Hồ, đồng ý với nàng có cơ hội nhất định đến Hí Triều quốc đi làm khách, đại đội nhân mã chờ xuất phát, Phượng Tĩnh Xu ra lệnh một tiếng, roi ngựa giương lên, chạy về phía Lộng Phong quốc. . . . . .

Một bầu rượu dưới hoa, không bạn, uống mình ta. Nâng chén mời trăng sáng, thêm bóng nữa là ba. . . . . . Tiếng nam tử trầm thấp thì thào dưới ánh trăng, trong giọng nói tràn đầy mê hoặc và rối rắm.

Bốp bốp! Một hồi vỗ tay cắt đứt lời nam tử thì thào, một giọng nữ vang lên tán thưởng nói: Thơ hay, thật là thơ hay! Biểu ca, lúc nào thì trình độ của huynh lại lên một bậc vậy?

Hoa Ngọc Dung ngẩng đầu, nhìn thấy biểu muội Quan Nhạc Huyên đứng ở phía sau, hai mắt cười híp, trên mặt đều là vẻ tán thưởng.

Hắn lắc đầu một cái, cười khổ nói: Biểu muội quá coi trọng ta rồi, đây không phải do ta làm.

Hả? Thơ hay như vậy, là ai làm thế? Theo cái nhìn của muội mà nói, hắc hắc, mấy câu này, người làm thơ nhất định không thể kém hơn biểu ca! Quan Nhạc Huyên tò mò hỏi.

Vừa nhắc tới người làm thơ, trên mặt Hoa Ngọc Dung hiện lên một chút buồn rầu.

Thấy mặt Hoa Ngọc Dung như trái mướp đắng, một ý nghĩ hiện lên trong đầu Quan Nhạc Huyên, bật thốt lên: Không phải là Tĩnh Xu muội tử chứ!

Hoa Ngọc Dung thở dài gật đầu.

Trời ạ! Quan Nhạc Huyên vỗ đầu, Chính là lần trong thanh lâu?

Đúng. Nói đến lần đầu tiên gặp mặt, trên mặt Hoa Ngọc Dung hiện lên ý cười ngọt ngào, Ngày đó ở Túy Đông Tuyết, vốn tưởng rằng chỉ tham gia náo nhiệt, nhìn nàng nữ giả nam trang, lừa gạt mọi người, dieendaanleequuydonn ngay cả ta cũng không phân biệt được, nàng lấy một bài 《một mình uống rượu dưới trăng 》, dẫn tới hứng thú của ta, sau ta đi xuống tỷ thí với nàng. . . . . .

Trước mắt giống như lại thấy được cặp mắt trong veo kia, bộc lộ tài hoa, linh khí bức người, đứng ở trên đài, lấy tư thế bễ nghễ nhìn mọi người dưới đài, sau đó vẻ mặt thành thật đối thơ, đối câu... với hắn. Đến nay, câu đối mà nàng ra, hắn còn chưa giải được !

Quan Nhạc Huyên nhìn biểu ca lâm vào hồi ức, cũng biết biểu ca đã hãm vào, đáng tiếc hắn tự cho là phong lưu, trên thực tế cũng là một người si tình —— ngu ngốc trong tình cảm!

Vì vậy nàng thở dài, vẻ mặt thương hại vỗ vỗ Hoa Ngọc Dung, lấy một vẻ mặt biểu ca, huynh không cứu được rồi nói: Biểu ca, huynh biết bây giờ huynh giống gì không?

Cái... cái gì? Hoa Ngọc Dung bị săc mặt ngưng trọng của Nhạc Huyên làm cho sợ hết hồn, lắp ba lắp bắp hỏi.

Như oán phu bị thê tử vứt bỏ! Quan Nhạc Huyên trợn trắng mắt lên, bỏ lại một câu có tính bạo nổ vô cùng lớn.

Nói bậy! Oán phu gì chứ!




/222

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status