Tĩnh Nữ Truyền

Chương 122 - Chương 38

/222


Bên kia, Kim Bích Đạc mang theo đoàn người Phượng Tĩnh Xu đi tới phủ tể tướng, trước xe ngựa riêng biệt của Kim gia, khi Phượng Tĩnh Xu vừa muốn đi lên, một giọng nói đột nhiên vang lên: Đứng lại!

Giọng nói có chút quen tai, không biết là người nào. Mấy người Phượng Tĩnh Xu nghe tiếng xoay người lại, một bóng dáng màu trắng xinh đẹp vọt tới, ô! Người tới chính là thiên kim tể tướng Vu Phó Oánh vừa đến Long Hải thành đã bị bỏ rơi .

Chỉ thấy nàng yêu kiều thở hổn hển, gương mặt xinh đẹp đỏ thắm, một đôi mắt như nước đầy ắp tình ý vô hạn liên tiếp bắn về phía Phượng Duy Tĩnh đứng ở bên cạnh Phượng Tĩnh Xu, tư thái kia, giống như trong mắt của nàng chỉ chứa được hắn, không có người khác.

Vốn là, một nữ tử xinh đẹp dịu dàng như vậy nên dẫn tới sự thương tiếc của mọi người, đáng tiếc một tiếng quát vừa rồi khiến người ta hoàn toàn không có ấn tượng tốt. Một tiếng quát kia, khiến mọi người cảm giác giống như là chủ nhân cao cao tại thượng hô quát hạ nhân vậy, chỉ hai chữ đã bộc lộc cát tính ngang ngược của nàng không thể nghi ngờ, khiến mọi người khó chịu. Người ở chỗ này ai mà không phải là thiên chi kiêu tử? Vương gia, công chúa được hoàng thất nuông chiều, thương nhân oai phong trên thương trường, hiệp khách nổi danh võ lâm \, ngay cả Tuân Thư cũng là nhi tử bảo bối được chủ một thành che chở, người nào lại nghe được người khác ra lệnh với mình? Đặc biệt là Phượng Tĩnh Xu có thân phận hậu duệ quý tộc của hoàng tộc cao quý, càng không chịu được giọng điệu gần như ra lệnh như vậy.

Vu Phó Oánh không biết, cứ hai chữ như vậy, phá hủy nửa đời sau của nàng, lúc nàng gây ra chuyện sai lầm cũng không có ai trợ giúp nàng, khiến nàng phạm vào đại họa nghịch thiên.

Mặc dù đối với nàng rất có bất mãn, nhưng mấy người vẫn đứng tại chỗ đợi nàng tới đây, Phượng Tĩnh Xu càng thêm xa cách mở miệng hỏi: Vu cô nương có chuyện gì quan trọng sao?

Phượng Tĩnh Xu chủ động bày tỏ cũng không được Vu Phó Oánh đáp lại, đôi mắt nàng vẫn tham lam khóa chặt ở trên người Phượng Duy Tĩnh, cũng không thèm để ý Phượng Tĩnh Xu ở một bên.

Thật ra thì nàng coi thường còn dẫn theo một chút cố ý, vừa đến dịch quán đã không thấy bóng dáng của Phượng Tĩnh Xu và Phượng Duy Tĩnh đâu, khiến nàng cho là hai người Phượng Duy Tĩnh và Phượng Tĩnh Xu chuyển ra khỏi dịch quán, vì vậy càng rất bất mãn Phượng Tĩnh Xu, bởi vì nàng ta ác ý muốn để Phượng Duy Tĩnh ở bên cạnh nàng ta không để nàng (Vu Phó Oánh) đến gần. Vốn bản thân nghĩ mình đi ra ngoài tìm người, thế nhưng dù sao cũng là địa bàn Hí Triều quốc, một cô nương tuổi còn trẻ dung mạo xinh đẹp như nàng, ở chỗ này chưa quen, sợ nếu ra ngoài một mình ngộ nhỡ xảy ra chuyện vạn nhất chỉ có thể kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay rồi, hơn nữa nàng một thân một mình tới chỗ này, bên cạnh không nha hoàn sai bảo, làm gì cũng phải tự mình làm, điều này khiến Vu Phó Oánh ăn sung mặc sướng từ nhỏ rất tức giận, đẩy tất cả sai lầm lên trên người Phượng Tĩnh Xu, cho đều là lỗi của nàng ta, hại nàng trải qua loại cuộc sống bần hàn này, không chút nào hối lỗi là do nàng tự mình theo tới mới có cục diện như hôm nay. Có điều cũng thua thiệt nàng thông minh, rời nhà không lâu về sau mới nhờ người đưa tin, bảo phụ thân đưa nha hoàn cận thân tới, đoán chừng hai ngày nay nha đầu kia đến, hừ, lần này cuối cùng nàng cũng không cần phải đi làm những chuyện mà chỉ có hạ nhân thô bỉ mới làm.

Trong lòng chất chứa oán hận, cứ thế Vu Phó Oánh bày ra dáng vẻ tự cao tự đại, không trả lời Phượng Tĩnh Xu, chỉ làm ra bộ dáng nhu nhược si tình, thâm tình khẩn thiết đưa mắt nhìn chằm chằm Phượng Duy Tĩnh.

Có điều, nữ muốn giả trang si tình cũng phải xem có người phối hợp hay không, Phượng Duy Tĩnh chính là một người cực đoan không phối hợp, nhìn thấy trước mắt vốn không để ý tới lời Phượng Tĩnh Xu nói, vì vậy tức giận mọc tràn lan, dùng giọng điệu bén nhọn quát lên: Đường đường là thiên kim tể tướng Lộng Phong quốc, nhìn thấy vương gia công chúa lại không hành lễ sao!? Đang ở nước khác, biểu hiện lần này của ngươi là muốn để nước khác cười nhạo Lộng Phong quốc ta không hiểu lễ nghi sao!? Vu cô nương, cử chỉ của ngươi quá khiến ta thất vọng!

Một phen nói rất nặng, khiến Vu Phó Oánh đứng thẳng bất động tại chỗ, mất hết mặt mũi.

Làm như không có mặt mũi nhìn thẳng vào mắt Phượng Duy Tĩnh, Vu Phó Oánh xấu hổ cúi đầu, gương mặt vừa mới còn hồng hào cũng hoàn toàn trắng bệch, bả vai gầy yếu run run lên, khiến người ta cho là nàng đang cúi đầu khóc sụt sùi, không biết hai mắt nhìn xuống đất, lại bắn ra sự căm thù như thế nào.

Phượng —— Tĩnh —— Xu ——!

Nàng ta lại để cho mình bị người trong lòng trách mắng! Không chỉ như thế, còn khiến nàng bị mất mặt ở trước nhiều người như vậy, chuyện này nếu truyền ra ngoài, nàng chắc chắn sẽ bị người nhạo báng, từ đó sẽ bị các quý phu nhân tiểu thư giới thượng lưu chèn ép, bởi vì các nàng sẽ không ngay cả một phép tắc cũng không hiểu, đặc biệt chạy ra ngoại quốc ném mất thể diện quốc gia mình!

Bị Phượng Duy Tĩnh khiển trách như vậy, nhường cho Vu Phó Oánh bởi vì thấy người trong lòng mà lấy lại lý trí, hơn nữa nhanh chóng phân tích ra được mất lần này, nhưng mà lại càng thêm thù hận Phượng Tĩnh Xu. Có điều, bây giờ còn chưa phải là lúc đối phó nàng ta, nàng ta rất có giao tình với những người trước mặt này, nếu nàng sơ ý một chút khiến những người này căm ghét mình, vậy thì mất được hơn nhiều rồi!

Sau khi phân tích ra kết quả, Vu Phó Oánh rốt cuộc chậm rãi ngẩng đầu lên, một đôi mắt sáng rõ nhiễm phải nước mắt trong suốt, lông mi đen tuyền rưng rưng, nước mắt cứ tí tách tí tách rơi xuống, giống như chịu phải ngàn vạn oan ức rồi lại không thể trình bày rõ chi tiết, chỉ có thể ngậm miệng, cúi đầu khuất phục trước “thế lực ác . Nàng chậm rãi xoay người, quỳ xuống trước Phượng Tĩnh Xu, cúi đầu xuống, mái tóc rơi, giọng Vu Phó Oánh mang theo tiếng khóc hành lễ: Thần nữ Vu Phó Oánh tham kiến công chúa điện hạ. Chỉ hành lễ với Phượng Tĩnh Xu, ám hiệu Phượng Tĩnh Xu cưỡng ép nàng như thế, trong lúc vô hình làm hư mất hình tượng của Phượng Tĩnh Xu trong cảm nhận của người kia.

Quả nhiên, dân chúng qua lại trước cửa phủ tể tướng đầu tiên là bị một đám tuấn nam mỹ nữ đột nhiên xuất hiện hấp dẫn tầm mắt, lại nhìn thấy một nữ tử áo trắng yếu đuối quý xuống trước mặt một nữ tử đeo khăn che mặt đứng trước đám người đó, những người bên cạnh cũng thờ ơ lạnh nhạt, bắt đầu nghị luận ầm ĩ, không tra rõ nguyên nhân đã ngông cuồng chỉ trích, cho rằng nhất định là thiên kim tiểu thư có tiền có thế dùng quyền lực áp bức mỹ nhân áo trắng đáng thương.

Phượng Tĩnh Xu cũng lười so đo mưu kế của nàng ta, có điều, nữ nhân trước mắt này ngược lại rất có tính khiêu chiến, so với Khanh Dĩ Yên liều lĩnh trước kia lại càng được


/222

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status