Diêm Xuyên lau máu, nhe răng cười với ba mươi Thần cảnh phía xa.
- Độc Thần Hỏa của ta đã vào cơ thể của hắn, tại sao hắn không có chuyện gì?
- Hắn là ma quỷ!
- Mới rồi suýt chút, suýt chút nữa!
- A, hắn lại tới!
............
......
...
Một đám Thần cảnh kinh kêu, Diêm Xuyên lần thứ hai rút kiếm giết lại đây.
Vèo!
Tay trái Diêm Xuyên vung một nhánh quấn lấy một Thần cảnh, kéo đi.
Thần cảnh bị kéo tới gần Diêm Xuyên.
- Kiếm thứ mười chín!
Bùm!
Thần cảnh kia bị chém thành hai nửa.
- Giết, giết hắn!
Ầm!
Lại một vòng quần công mới, cuộc chém giết hung tàn.
Bùm!
Diêm Xuyên lại mượn lực cố ý bị đánh ra ngoài.
Diêm Xuyên thở dốc, ngực, lưng hắn đều là vết đao, vết kiếm, Thần cảnh đối diện còn lại hai mươi người.
- Không giết chết hắn? Không thể nào, tại sao không giết chết hắn được?
- Kiếm của ta đã đâm vào ngực hắn!
- Bây giờ hắn nên hao tổn khí huyết mới đúng, tại sao còn có nhiều lực lượng như vậy?
.........
......
...
Huyết khí trên Ngọc Đế kiếm, năng lượng không ngừng rót vào thân thể Diêm Xuyên, một số vết thương da thịt đang nhanh chóng hồi phục.
Diêm Xuyên siêu hưng phấn lại xông lên:
- Khục khục khục khục, lập tức đến ngay đây!
- A! Các vị, đừng nương tay!
- Không dốc hết sức là chúng ta tiêu rồi!
.........
......
...
Một đám Thần cảnh sợ hãi gào rống.
Bùm!
Bùm!
Bùm!
Diêm Xuyên như điên cuồng, kiểu đánh liều mạng, người lại bị đâm vài vết kiếm nhưng hiệu quả rất rõ rệt, có mười Thần cảnh biến thành xác khô.
Diêm Xuyên cuồng rống:
- Grao!
Khí thế quanh thân Diêm Xuyên tăng lên, còn lại mười tên Thần cảnh kinh khủng nhìn Diêm Xuyên.
- Không, không!
Mười Thần cảnh kinh khủng tránh đi, không dám chiến đấu cùng Diêm Xuyên. Chiến đấu cái quái gì! Mọi người bị giết teo tim, tên điên này là biến thái.
Mười Thần cảnh tránh ra xa nhìn xác bầy nhầy đầy đất, da đầu tên rần. Gần bốn mươi Thần cảnh, chớp mắt đã thành xác chết!
Mọt Thần cảnh kinh khủng hỏi:
- Hắn, hắn là Tinh cảnh sao?
- Tinh cảnh bà nội nó!
- Chúng ta không nên đến, ta muốn về nhà!
- Sư huynh vốn không nên chết!
.........
......
...
Mười Thần cảnh kinh khủng hú hét.
Lần này Diêm Xuyên không lao đến mà đứng thẳng tắp trên đỉnh một ngọn núi.
- Grao!
Ầm!
Quanh thân Diêm Xuyên có tiếng vang thật lớn, khí lưu nóng cháy thổi bốn phía. Khí thế trên người Diêm Xuyên lại tăng lên.
Một Thần cảnh kinh kêu:
- Tinh cảnh thập trọng? Hắn đột phá rồi!
- Bị thương nặng như vậy mà cũng có thể đột phá?
- Tinh cảnh cửu trongj đã thế này giờ lên Tinh cảnh thập trọng?
- Ai nói hắn là Tinh cảnh, lão tử liều mạng với ngươi!
.........
......
...
Đám Thần cảnh tránh xa Diêm Xuyên.
Ánh mắt của Diêm Xuyên không còn nhìn họ. Tinh cảnh thập trọng! Rốt cuộc đã đến thập trọng.
Diêm Xuyên ngoái đầu nhìn xung quanh, dưới trường đao của Hoàng, Tử Ôn liên tục bại lui, tóc tai bù xù, đứt một tay, người đẫm máu, khổ sở giãy dụa.
Tử Ôn hét to:
- Giết chết ta? Ta sẽ không cho ngươi sống yên, Khí Huyết Nghịch Chuyển đại pháp!
Tử Ôn rống to, kích động cơ năng toàn thân, trong - Ha ha ha ha! Khí huyết nghịch chuyển, lực lượng tăng vọt.
- Hừ! Không biết tự lượng sức mình!
Hoàng lại vung trường đao mang theo bão tố siêu cấp, đồ sát hướng Tử Ôn.
Bên kia, Tử Xuyên đối diện Thanh Long.
Thần cảnh đã bị giết hơn phân nửa, Tử Ôn sử dụng Khí Huyết Nghịch Chuyển đại pháp khiến Tử Xuyên rất tức giận.
- Chết cho ta!
Trường kiếm mạnh chém hướng Thanh Long.
Thanh Long người đầy vết thương, cầm trường kiếm khổ sở chống đỡ.
Thanh Long cười thảm nói:
- Có ta ở ngươi đừng mơ đi được! Khí Huyết Nghịch Chuyển đại pháp!
Thanh Long cũng liều mạng già, kích động toàn bộ tiềm năng bùng phát ra lực lượng chưa từng có.
Hai thanh kiếm va nhau.
Ầm!
Khí lưu nóng cháy thổi bốn phía, núi non sụp đổ, bụi đất bay đầy trời.
Vèo!
Tử Xuyên phất tay, bụi tán đi.
Tử Xuyên hộc máu, dùng kiếm chống đất thở hồng hộc, hiển nhiên mới rồi Thanh Long liều mạng tổn thương đến căn nguyên của gã.
Người Thanh Long đẫm máu, ngã gục trong vũng máu, không thể nhúc nhích.
Đám Bạch Long kinh kêu:
- Đại ca!
Vèo!
Diêm Xuyên chạy tới trước mặt Thanh Long, lạnh lùng nhìn Tử Xuyên phía xa.
Tử Xuyên lau máu nơi khóe môi, cười lạnh nói:
- Ha ha ha ha! Diêm Xuyên, ta xem ngươi bây giờ còn có cách gì!
Diêm Xuyên la lên:
- Bạch Long, Chu Tước, Huyền Vũ, các ngươi lại đây!
Vèo!
Ba người mang theo Miêu Miêu nhanh chóng bay tới.
Miêu Miêu nhìn Diêm Xuyên người đẫm máu, mắt lóe tia khó chịu. Miêu Miêu ngoan ngoãn không nói lời nào.
Tử Xuyên từng bước một đi tới:
- Bốn mươi Thần cảnh, đây là thánh tử khó khăn lắm mới chiêu lãm thuộc hạ tới được, bị một mình ngươi giết chết? Chém ngươi trăm ngàn mảnh cũng không thể chuộc tội!
- Tử Xuyên đại nhân, ngươi phải báo thù cho sư huynh!
- Tử Xuyên đại nhân, sư đệ của ta chết thật thảm!
......
...
Mười Thần cảnh vây quanh Tử Xuyên, bi thương gào.
Tử Xuyên từng bước đi tới:
- Sẽ trả thù, chúng phải chết hết!
Hiện tại Thanh Long đã mất sức chiến đấu, Diêm Xuyên giết Thần cảnh người đầy vết thương, nói gì đến đối phó Hư cảnh?
Thanh Long thống khổ nói:
- Công tử, xin lỗi! Ta không ngăn lại được!
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Đã đủ rồi, đủ rồi!
Diêm Xuyên nhìn ba người, nói:
- Bạch Long, Chu Tước, Huyền Vũ, các ngươi đều là Thần cảnh viên mãn đúng không?
Bạch Long sắc mặt khó xem nói:
- Đúng vậy. Đáng tiếc đều là Thần cảnh.
Diêm Xuyên tà cười nói:
- Ta nghĩ cũng được rồi, Thanh Long đều là Hư cảnh, các ngươi sẽ không cách biệt quá lớn. Nếu vậy thì thúc đẩy thiên kiếp đi, chúng ta cùng nhau độ kiếp!
Huyền Vũ lo lắng nói:
- A? Ta bây giờ còn chưa có năng lực độ!
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Hãy nghe ta, thúc đẩy kiếp của các ngươi, ta sẽ giúp đỡ!
Bùm!
Khí diễm quanh thân Diêm Xuyên bỗng tăng vọt.
Bên ngoài Diễn Sinh giới bỗng kéo mây đen dày đặc, Diêm Xuyên dẫn đầu thúc đẩy thiên kiếp.
Ầm ầm!
Thiên lôi nổ vang không dứt, dù cách tử khí Diễn Sinh giới thì vẫn có uy thế cường đại đề ép.
Tử Xuyên kinh ngạc ngẩng đầu nhìn trời:
- A? Khí thế nhị trọng thiên?
Ầm ầm!
Bạch Long, Chu Tước, Huyền Vũ thúc đẩy khí thế bản thân. Khí thế lên tận trời, bên trên kiếp vân của Diêm Xuyên lại kéo tới kiếp vân cuồn cuộn.
Tử Xuyên kinh kêu:
- Không đúng, không phải nhị trọng thiên, là tứ trọng thiên? Bọn họ phát điên rồi sao? Đang độ kiếp?
Tử Xuyên hét với đám Thần cảnh:
- Mau lên, giết bọn chúng!
Nhưng giờ phút này đám Thần cảnh bị Diêm Xuyên giết đến sợ, nào dám tiến lên.
Tử Xuyên la lên:
- Ngu ngốc, thiên kiếp thì chỉ có thể là một người độ, nếu xung quanh có nhiều người thì thiên kiếp cảm ứng tăng mạnh uy lực, bao gồm người gần đó cũng bị hủy diệt theo.
Nhưng đám Thần cảnh chết sống không dám đi tới trước mặt Diêm Xuyên.
Tử Xuyên gầm lên:
- Khốn kiếp!
Tử Xuyên vọt hướng Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên cười nói:
- Muộn rồi!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Gần ngàn lôi điện từ trên trời giáng xuống, phá tan một khối tử khí Diễn Sinh giới nơi Diêm Xuyên đứng, nổ tung.
Gần ngàn lôi điện như rắn vặn vẹo mang theo lực hủy diệt to lớn lan tràn.
Đoàn người Diêm Xuyên đứng mũi chịu sào, có gần một nửa lôi điện đánh tới. Tử Xuyên, mười Thần cảnh tu giả cũng gặp tai bay vạ gió, đón lấy vô số thiên lôi.
- Độc Thần Hỏa của ta đã vào cơ thể của hắn, tại sao hắn không có chuyện gì?
- Hắn là ma quỷ!
- Mới rồi suýt chút, suýt chút nữa!
- A, hắn lại tới!
............
......
...
Một đám Thần cảnh kinh kêu, Diêm Xuyên lần thứ hai rút kiếm giết lại đây.
Vèo!
Tay trái Diêm Xuyên vung một nhánh quấn lấy một Thần cảnh, kéo đi.
Thần cảnh bị kéo tới gần Diêm Xuyên.
- Kiếm thứ mười chín!
Bùm!
Thần cảnh kia bị chém thành hai nửa.
- Giết, giết hắn!
Ầm!
Lại một vòng quần công mới, cuộc chém giết hung tàn.
Bùm!
Diêm Xuyên lại mượn lực cố ý bị đánh ra ngoài.
Diêm Xuyên thở dốc, ngực, lưng hắn đều là vết đao, vết kiếm, Thần cảnh đối diện còn lại hai mươi người.
- Không giết chết hắn? Không thể nào, tại sao không giết chết hắn được?
- Kiếm của ta đã đâm vào ngực hắn!
- Bây giờ hắn nên hao tổn khí huyết mới đúng, tại sao còn có nhiều lực lượng như vậy?
.........
......
...
Huyết khí trên Ngọc Đế kiếm, năng lượng không ngừng rót vào thân thể Diêm Xuyên, một số vết thương da thịt đang nhanh chóng hồi phục.
Diêm Xuyên siêu hưng phấn lại xông lên:
- Khục khục khục khục, lập tức đến ngay đây!
- A! Các vị, đừng nương tay!
- Không dốc hết sức là chúng ta tiêu rồi!
.........
......
...
Một đám Thần cảnh sợ hãi gào rống.
Bùm!
Bùm!
Bùm!
Diêm Xuyên như điên cuồng, kiểu đánh liều mạng, người lại bị đâm vài vết kiếm nhưng hiệu quả rất rõ rệt, có mười Thần cảnh biến thành xác khô.
Diêm Xuyên cuồng rống:
- Grao!
Khí thế quanh thân Diêm Xuyên tăng lên, còn lại mười tên Thần cảnh kinh khủng nhìn Diêm Xuyên.
- Không, không!
Mười Thần cảnh kinh khủng tránh đi, không dám chiến đấu cùng Diêm Xuyên. Chiến đấu cái quái gì! Mọi người bị giết teo tim, tên điên này là biến thái.
Mười Thần cảnh tránh ra xa nhìn xác bầy nhầy đầy đất, da đầu tên rần. Gần bốn mươi Thần cảnh, chớp mắt đã thành xác chết!
Mọt Thần cảnh kinh khủng hỏi:
- Hắn, hắn là Tinh cảnh sao?
- Tinh cảnh bà nội nó!
- Chúng ta không nên đến, ta muốn về nhà!
- Sư huynh vốn không nên chết!
.........
......
...
Mười Thần cảnh kinh khủng hú hét.
Lần này Diêm Xuyên không lao đến mà đứng thẳng tắp trên đỉnh một ngọn núi.
- Grao!
Ầm!
Quanh thân Diêm Xuyên có tiếng vang thật lớn, khí lưu nóng cháy thổi bốn phía. Khí thế trên người Diêm Xuyên lại tăng lên.
Một Thần cảnh kinh kêu:
- Tinh cảnh thập trọng? Hắn đột phá rồi!
- Bị thương nặng như vậy mà cũng có thể đột phá?
- Tinh cảnh cửu trongj đã thế này giờ lên Tinh cảnh thập trọng?
- Ai nói hắn là Tinh cảnh, lão tử liều mạng với ngươi!
.........
......
...
Đám Thần cảnh tránh xa Diêm Xuyên.
Ánh mắt của Diêm Xuyên không còn nhìn họ. Tinh cảnh thập trọng! Rốt cuộc đã đến thập trọng.
Diêm Xuyên ngoái đầu nhìn xung quanh, dưới trường đao của Hoàng, Tử Ôn liên tục bại lui, tóc tai bù xù, đứt một tay, người đẫm máu, khổ sở giãy dụa.
Tử Ôn hét to:
- Giết chết ta? Ta sẽ không cho ngươi sống yên, Khí Huyết Nghịch Chuyển đại pháp!
Tử Ôn rống to, kích động cơ năng toàn thân, trong - Ha ha ha ha! Khí huyết nghịch chuyển, lực lượng tăng vọt.
- Hừ! Không biết tự lượng sức mình!
Hoàng lại vung trường đao mang theo bão tố siêu cấp, đồ sát hướng Tử Ôn.
Bên kia, Tử Xuyên đối diện Thanh Long.
Thần cảnh đã bị giết hơn phân nửa, Tử Ôn sử dụng Khí Huyết Nghịch Chuyển đại pháp khiến Tử Xuyên rất tức giận.
- Chết cho ta!
Trường kiếm mạnh chém hướng Thanh Long.
Thanh Long người đầy vết thương, cầm trường kiếm khổ sở chống đỡ.
Thanh Long cười thảm nói:
- Có ta ở ngươi đừng mơ đi được! Khí Huyết Nghịch Chuyển đại pháp!
Thanh Long cũng liều mạng già, kích động toàn bộ tiềm năng bùng phát ra lực lượng chưa từng có.
Hai thanh kiếm va nhau.
Ầm!
Khí lưu nóng cháy thổi bốn phía, núi non sụp đổ, bụi đất bay đầy trời.
Vèo!
Tử Xuyên phất tay, bụi tán đi.
Tử Xuyên hộc máu, dùng kiếm chống đất thở hồng hộc, hiển nhiên mới rồi Thanh Long liều mạng tổn thương đến căn nguyên của gã.
Người Thanh Long đẫm máu, ngã gục trong vũng máu, không thể nhúc nhích.
Đám Bạch Long kinh kêu:
- Đại ca!
Vèo!
Diêm Xuyên chạy tới trước mặt Thanh Long, lạnh lùng nhìn Tử Xuyên phía xa.
Tử Xuyên lau máu nơi khóe môi, cười lạnh nói:
- Ha ha ha ha! Diêm Xuyên, ta xem ngươi bây giờ còn có cách gì!
Diêm Xuyên la lên:
- Bạch Long, Chu Tước, Huyền Vũ, các ngươi lại đây!
Vèo!
Ba người mang theo Miêu Miêu nhanh chóng bay tới.
Miêu Miêu nhìn Diêm Xuyên người đẫm máu, mắt lóe tia khó chịu. Miêu Miêu ngoan ngoãn không nói lời nào.
Tử Xuyên từng bước một đi tới:
- Bốn mươi Thần cảnh, đây là thánh tử khó khăn lắm mới chiêu lãm thuộc hạ tới được, bị một mình ngươi giết chết? Chém ngươi trăm ngàn mảnh cũng không thể chuộc tội!
- Tử Xuyên đại nhân, ngươi phải báo thù cho sư huynh!
- Tử Xuyên đại nhân, sư đệ của ta chết thật thảm!
......
...
Mười Thần cảnh vây quanh Tử Xuyên, bi thương gào.
Tử Xuyên từng bước đi tới:
- Sẽ trả thù, chúng phải chết hết!
Hiện tại Thanh Long đã mất sức chiến đấu, Diêm Xuyên giết Thần cảnh người đầy vết thương, nói gì đến đối phó Hư cảnh?
Thanh Long thống khổ nói:
- Công tử, xin lỗi! Ta không ngăn lại được!
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Đã đủ rồi, đủ rồi!
Diêm Xuyên nhìn ba người, nói:
- Bạch Long, Chu Tước, Huyền Vũ, các ngươi đều là Thần cảnh viên mãn đúng không?
Bạch Long sắc mặt khó xem nói:
- Đúng vậy. Đáng tiếc đều là Thần cảnh.
Diêm Xuyên tà cười nói:
- Ta nghĩ cũng được rồi, Thanh Long đều là Hư cảnh, các ngươi sẽ không cách biệt quá lớn. Nếu vậy thì thúc đẩy thiên kiếp đi, chúng ta cùng nhau độ kiếp!
Huyền Vũ lo lắng nói:
- A? Ta bây giờ còn chưa có năng lực độ!
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Hãy nghe ta, thúc đẩy kiếp của các ngươi, ta sẽ giúp đỡ!
Bùm!
Khí diễm quanh thân Diêm Xuyên bỗng tăng vọt.
Bên ngoài Diễn Sinh giới bỗng kéo mây đen dày đặc, Diêm Xuyên dẫn đầu thúc đẩy thiên kiếp.
Ầm ầm!
Thiên lôi nổ vang không dứt, dù cách tử khí Diễn Sinh giới thì vẫn có uy thế cường đại đề ép.
Tử Xuyên kinh ngạc ngẩng đầu nhìn trời:
- A? Khí thế nhị trọng thiên?
Ầm ầm!
Bạch Long, Chu Tước, Huyền Vũ thúc đẩy khí thế bản thân. Khí thế lên tận trời, bên trên kiếp vân của Diêm Xuyên lại kéo tới kiếp vân cuồn cuộn.
Tử Xuyên kinh kêu:
- Không đúng, không phải nhị trọng thiên, là tứ trọng thiên? Bọn họ phát điên rồi sao? Đang độ kiếp?
Tử Xuyên hét với đám Thần cảnh:
- Mau lên, giết bọn chúng!
Nhưng giờ phút này đám Thần cảnh bị Diêm Xuyên giết đến sợ, nào dám tiến lên.
Tử Xuyên la lên:
- Ngu ngốc, thiên kiếp thì chỉ có thể là một người độ, nếu xung quanh có nhiều người thì thiên kiếp cảm ứng tăng mạnh uy lực, bao gồm người gần đó cũng bị hủy diệt theo.
Nhưng đám Thần cảnh chết sống không dám đi tới trước mặt Diêm Xuyên.
Tử Xuyên gầm lên:
- Khốn kiếp!
Tử Xuyên vọt hướng Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên cười nói:
- Muộn rồi!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Gần ngàn lôi điện từ trên trời giáng xuống, phá tan một khối tử khí Diễn Sinh giới nơi Diêm Xuyên đứng, nổ tung.
Gần ngàn lôi điện như rắn vặn vẹo mang theo lực hủy diệt to lớn lan tràn.
Đoàn người Diêm Xuyên đứng mũi chịu sào, có gần một nửa lôi điện đánh tới. Tử Xuyên, mười Thần cảnh tu giả cũng gặp tai bay vạ gió, đón lấy vô số thiên lôi.
/1446
|