Thứ Nữ Đương Gả, Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 122 - Chương 112

/156


Edit:..Lam Thiên..

Đầu hạ , bầu trời thập phần sạch sẽ, ánh nắng ấm áp , mang đến một chút nhiệt ý.

Hạ Thính Ngưng hơi hơi nghiêng người dựa vào giường, trên bàn trà nhỏ đặt mười xấp lụa tính chất mềm mại, vải dệt màu sắc sáng mịn. Đây là vải dệt sáng nay chưởng quầy ‘Tuyết Đoàn Phường” tự mình đưa tới, là vài dệt mới nhuộm mới nhất đầu hạ

Đây cũng là lượng vải đầu tiên vừa mới nhuộm xong còn chưa đem ra thị trường bán mà là đưa đến chỗ nàng trước.

Bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng sờ qua chất liệu vải, Hạ Thính Ngưng vừa lòng lật xem , chỗ vải dệt này phần lớn đều là màu lạnh, thích hợp cho nam tử mặc .

Mấy ngày gần đây nàng cũng nhàn rỗi vô sự, lại vừa vặn đnghĩ đến chuyện mặc quần áo theo thời tiết nên nàng liền nghĩ tới muốn tự tay cấp Dung Cẩn làm vài mấy bộ xiêm y mùa hạ, đương nhiên, Vân Nhi và Kỳ nhi bọn họ cũng là giống nhau muốn có .

Trong lúc Hạ Thính Ngưng lòng tràn đầy vui vẻ chọn vải dệt, Lục Vu liền đẩy nhẹ cửa phòng ra, phúc thân nói “Thế tử phi, thiếu gia đến .”

Vân Nhi đến ? Hạ Thính Ngưng nghe vậy cười, vội vàng nói“Mau cho đệ ấy vào.” Dứt lời nàng liền đứng dậy bước xuống giường đi giày thêu .

Hạ Tử Vân dưới sự dẫn đường của Lục Vu bước vào trong phòng, một thân trường sam màu xanh đậm hiện khiến hắn có vẻ có chút ổn trọng, sau khi Hạ Tử Vân vào nhà, Hạ Thính Ngưng liền ra nghênh đón.

Nhiều ngày không thấy đệ đệ, tất nhiên trong lòng nàng có chút tưởng nhớ.

Hạ Tử Vânlay động hai má có chút mảnh khảnh, làm nũng nói “Tỷ tỷ.”

Hạ Thính Ngưng lôi kéo hắn đi tới sạp nhỏ ngồi xuống, lại phân phó Lục Vu đi lấy chút hoa quả mang tới. lúc này mới cười hỏi đệ đệ tình hình gần đây “đệ và mẫu thân gần đây thế nào? Y thực ( cơm áo) có đầy đủ?”

Hiện tại nàng đã gả làm thê tử người ta, tuy rằng mỗi ngày ở trong vương phủ cũng không chuyện gì bận bịu, nhưng lúc rảnh rỗi cũng không thể trở về Hạ phủ thăm người nhà. Dù sao ở tại triều đại này, nếu nữ tử đã lập gia đình mà cứ ba ngày năm bữa lại chạy về nhà mẹ đẻ, vậy sẽ bị người ta hiều thành nàng là ở phu gia chịu ủy khuất.

Hạ Tử Vân nháy nháy mắt to nói “Đệ và mẫu thân đều tốt, y thực cũng không thiếu. Mẫu thân bảo tỷ không cần lo lắng.”

Tỷ tỷ mặc dù đã xuất gả, nhưng chuyện trong viện đã có vài tỳ nữ đắc lực thu xếp . Ăn mặc gì đó đều có người cung ứng, cũng không có gì cần quan tâm , ngược lại ngân phiếu mỗi tháng tỷ tỷ phái người đưa đến cho mẫu thân, vẫn luôn chưa có cơ hội sử dụng tới.

Hạ Thính Ngưng yên tâm gật gật đầu “Vậy là tốt rồi, nếu trong nhà thiếu cái gì , đệ phái người qua đây nói một tiếng.”

Thời điểm tỷ đệ hai người nói chuyện, Lục Vu bưng một mâm đựng trái cây tươi mới đi vào.

Mâm đựng trái cây đặt trên bàn trà tỏa ra một chút khí lạnh, trên hoa quả thoạt nhìn tiên diễm ướt át còn nhiễm một ít bọt nước óng ánh trong suốt .

Hạ Thính Ngưng đem mâm đựng trái cây đẩy đẩy lên phía trước, nói “Vân Nhi, nếm thử hoa quả này, tỷ tỷ đã sai người đem tới hầm băng để qua một hồi .” Hiện tại vừa vặn để ăn.

Hạ Tử Vân vui vẻ cầm lấy quả việt quất quan sát một lát, loại quả này có màu lam hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Tò mò bỏ vào miệng một cái, ân, chua chua ngọt ngọt , có chút giống quả mâm xôi, nhưng lại không nhuyễn giống quả mâm xôi. Bất quá ăn rất ngon .

Hạ Thính Ngưng cười nhẹ nói “ Qủa việt quất này mới thu thập hôm nay, số lượng không nhiều lắm, nếu như đệ thích đợi lát nữa mang về một chút.”

Hạ Tử Vân phồng má cười tít mắt gật đầu đồng ý hoàn toàn là một bộ dáng của tiểu hài tử, cũng chỉ có ở trước mặt Hạ Thính Ngưng và Thủy thị, hắn mới có thể bày ra tính trẻ con như vậy.

Hạ Thính Ngưng dùng que trúc xiên một miếng hoa quả đã cắt, vừa ăn vừa nói “Hôm nay xuất môn du ngoạn rất cao hứng sao?”

Hôm qua mẫu thân sai người đến truyền tin, nói sáng nay đệ đệ muốn cùng bạn cùng lớp ra ngào đi chơi, lúc trở về vừa vặn có thể đến vương phủ đến nhìn nàng. Cho nên Hạ Thính Ngưng mới vừa có câu hỏi này.

Hạ Tử Vân nghiêng đầu, tiếp tục cắn việt quất nói “Cũng được, chỉ là đến ngoại ô cưỡi ngựa, cũng không có gì mới mẻ.”

Nếu tỷ tỷ ở đó thì tốt rồi, vậy bọn họ có thể bắt thỏ làm cơm dã ngoại .

Hạ Thính Ngưng cười nhẹ không nói, đệ đệ cùng bằng hữu ở chung như thế nào, đó là chuyện hắn nên tự học, nàng làm tỷ tỷ , cũng chỉ có thể theo hắn nhắc nhở hai câu.

Hạ Thính Ngưng lộ ra một chút tươi cười nói “Ngọ thiện đệ ở đây dùng đi, tỷ tỷ sai người đi qua nói một tiếng với mẫu thân.”

Hạ Tử Vân nghe vậy tất nhiên là vui vẻ đồng ý.

Thời điểm dùng bữa trưa, Bách Lí Dung Kỳ và Bách Lí Dung Thần đối với Hạ Tử Vân đến đều tỏ vẻ hiếu kỳ rất lớn. Hai cái thân mình phì đô đô bất chợt vòng quanh Hạ Tử Vân.

Hai đôi mắt đen lúng liếng lóe lên ánh sáng kỳ dị, đại ca nói đây là đệ đệ của đại tẩu, coi như là ca ca của bọn họ, muốn cùng hắn hảo hảo ở chung.

Bách Lí Dung Thần nhìn gương mặt nhỏ nhắn Hạ Tử Vân giống như đúc Hạ Thính Ngưng , nhất thời liền đối với ca ca đột nhiên toát ra này có phần cảm giác thân thiết, lôi kéo ống tay áo của hắn nói “Ca ca, bộ dạng của ca ca thật giống đại tẩu.”

Hạ Tử Vân đưa tay vuốt ve mặt, mang theo một chút tự hào nói “Đương nhiên, ta chính là đệ đệ của tỷ tỷ.”

Ở trong lòng Hạ Tử Vân , Hạ Thính Ngưng cơ hồ là không có gì không làm được , là người hắn


/156

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status