Thần Thâu Quýnh Phi, Đêm Động Phòng Hưu Phu

Q.2 - Chương 83 - Chương 47.2

/191


“Cô nương không phải người của Bắc Thương sao?” Nam Cung Đệ nhạy cảm nắm được trọng điểm trong lời nói của nàng ta, nàng ta là người của quốc gia nào?

“Nô gia không thuộc về tứ quốc.” Khúc Tam Nương trả lời ngắn gọn, sau đó nói sang chuyện khác: “Ba ngày sau là dịp tốt, ba ngày sau chúng ta có thể thành thân.”

Thấy nàng ta không muốn nhiều lời nên Nam Cung Đệ cũng không truy hỏi, chỉ nhét ngọc bội vào lại trong ngực rồi ra hiệu cho Tử Tâm đẩy nàng vào trong điện, không quay đầu lại mà chỉ vung tay nói: “Mời cô nương trở về, đôi chân này của ta không cần phải chữa trị nữa!”

Khúc Tam Nương tức giận đến mức thiếu chút nữa thì luống cuống giậm chân, giọng nói không giữ được bình tĩnh: “Độc tố bị áp chế trên đùi cô nương đã bắt đầu lan ra, nếu như không tiếp tục điều trị thì sau này có muốn chữa cũng không được, chẳng lẽ cô nương thực sự muốn bỏ qua cơ hội hiếm có này?”

Thân thể Nam Cung Đệ cứng đờ, quay lưng về phía nàng ta nói: “Cô nương, duyên phận là có thể tương phùng chứ không thể cưỡng cầu, đã bỏ lỡ thì chính là không thể tìm lại được nữa, cô nương hà cớ gì phải vì một ý nghĩ sai lầm mà để vuột mất?”

Khúc Tam Nương ngẩn ra, khẽ cắn cánh môi, suy nghĩ thật lâu sau mới thốt ra lời: “Ta có thể cho cô nương, nhưng cũng nhất định phải thành thân.”

Nam Cung Đệ cười rồi xoay người, nhìn thấy rõ ràng vẻ ưu sầu trong mắt nàng ta, chế nhạo nói: “Cãi nhau với Mạch Đình Thường hả?”

Khúc Tam Nương gật đầu tức giận, trong mắt tràn đầy phẫn uất.

“Cô nương có thể thành thân, nhưng ta sẽ không cho mượn Quân Mặc U. Hơn nữa nhất định Mạch Đình Thường cũng đã hiểu rõ về Quân Mặc U nên sẽ không bị mắc mưu, ta có thể cho cô nương mượn Thủy Minh Hách, hắn đã có danh hiệu Thiên hạ đệ nhất mỹ nam, tạm thời tương xứng với cô nương.” Nam Cung Đệ chân thành đưa ra sáng kiến.

Thủy Minh Hách đang đau khổ bức bách đi tìm người lại không biết rằng hắn đã bị Nam Cung Đệ bán đứng.

“Thành giao!” Khúc Tam Nương sảng khoái đưa hộp gỗ cho Nam Cung Đệ, ném lại một câu nói rồi rời đi: “Các người hãy thu xếp thật khoa trương cho ta, tốt nhất là để cho tất cả người trong thiên hạ đều biết được.”

Vẻ mặt cô đơn hiu quạnh đang nhìn đường chân trời của Mạc Vũ thoáng trắng bệch, hồn bay phách lạc mà rời đi.

Nam Cung Đệ để ý thấy điều này, nàng kéo kéo tay áo của Quân Mặc U rồi nói: “Mạc Vũ nhà bọn huynh đến mùa giao phối rồi.” Chỉ đáng tiếc, nữ tử thanh cao kia đã định rằng Mạc Vũ nhìn rất chướng mắt.

Không phải Mạc Vũ quá kém cỏi mà là Mạch Đình Thường quá tốt đẹp so với hắn.

Chỉ mới tiếp xúc ngắn ngủi, Nam Cung Đệ đã phát hiện ra nữ tử kia tu dưỡng cực tốt, nhất định là xuất thân quyền quý, mà như vậy thì gia đình rất trọng xuất thân địa vị. Mạc Vũ tốt nhưng lại chỉ là ám vệ, nên cho dù nàng ta có nguyện ý thì người nhà cũng sẽ không đồng ý. Huống hồ nàng ta đã có ý trung nhân.

“Vậy phải xem bản lĩnh của hắn ta.” Nhìn trúng nữ nhân rồi thì phải dựa vào thủ đoạn của chính bản thân mình mà đi tranh đoạt.

“Thế thì cũng cần phải có thân phận thích đáng, không thì huynh cho hắn làm một chức quan lớn xem?” Nam Cung Đệ đảo cặp mắt trắng dã, ngay cả thời hiện đại cũng có những tư tưởng phiến diện chứ đừng nói đến tư tưởng phong kiến thời cổ đại, khiến cho con người dù có ưu tú đến đâu thì cũng sẽ chết vì bối cảnh.

Trước đây Quân Mặc U có thể cưới nàng cũng bởi vì hắn là Thừa tướng của Tuyết Lâm, bị Hoàng thượng tứ hôn, cho dù Nam Cung Ngạo Thiên không muốn thì cũng không còn cách nào khác, đúng là sự sắp đặt của số phận.

Mà cũng chính vì khi đó hắn là Thừa tướng, bản thân nàng lại là nữ nhi của Tướng quân nên mới có thể không có bất kể áp lực gì mà gả cho hắn. Cho dù hắn có là Hoàng thượng thì thân phận nữ nhi của Tướng quân cũng gánh vác được địa vị Hoàng hậu, thế nhưng gả đi xa đến tận Bắc Thương cũng vẫn có chút trở ngại.

“Mạc Vũ không thích làm quan.” Quân Mặc U bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ cần Mạc Vũ nhìn trúng, hắn hạ chỉ ban hôn thì người nhà của nữ nhân đó còn dám kháng chỉ nữa sao?

Nam Cung Đệ không nói gì nữa, đó là chuyện của nhà người ta, ai cũng tự có phúc phận của người đó. “Không biết Hi Nhi thế nào rồi.”

Đáy mắt Quân Mặc U hiện lên vẻ sắc bén, chỉ có Thái hậu và Kiều Tâm có bất tử nhân, thêm một người nữa là Kiều Phi, mà Kiều Phi hiện nay đang ở Tuyết Lâm, không thể phân thân ra được.

“Tử Tâm, ngươi mau mau đi tìm Mạc Vấn cùng chặn Kiều Tâm lại.” Nam Cung Đệ cũng nghĩ tới điều này, cho dù không phải là Kiều Tâm ra tay thì cướp được Vạn cổ vương trong tay bà ta cũng là chuyện tốt.

“Vâng.” Tử Tâm giao Nam Cung Đệ cho Quân Mặc U, thả đạn tín hiệu lên trời rồi lắc mình rời đi.

--

Trong ngục tối, An Linh ôm chặt một cột gỗ, nhảy lên lan can cắt ngang, đầu bù tóc rối nhìn một con chuột đang chạy loạn trên mặt đất mà thở hổn hển.

“Aaá…. Đừng đến đây…” An Linh nhìn thấy con chuột bò lên trên cột gỗ, sợ đến mức mặt mày biến sắc, không ngờ rằng con súc sinh này còn có thể bò lên cột.

“Chít chít…” Một con chuột bò từ trên xuống, dùng miệng cắn ngón tay của An Linh, dọa An Linh tái mét mà buông tay ra, vốn định vẩy con chuột ra nhưng không ngờ lại khiến chính bà rơi vào trong thủy lao.

“Tùmmm” một tiếng, dòng nước hôi tanh tràn vào trong mũi miệng của An Linh, bà đạp nước vài cái mới ngoi được đầu lên, khốn khổ đứng dậy, cúi người há miệng nôn khan, muốn phun ra hết tất cả nước hôi tanh vừa nuốt vào.

“Vèoo…” Mấy vật thể mát lạnh từ cẳng chân không ngừng vọt lên trên người, An Linh như bị điểm huyệt, không dám cử động bừa bãi, cứng ngắc xoay đầu nhìn xuống dưới chân thấy mấy con rắn đang thè lưỡi bơi đến phía bà. Có một con đã bò lên đến ngực bà, theo miếng quấn ngực mà chui vào trong.

“Á…” Trái anh đào mềm mại bị rắn cắn một cái, đau đến mức An Linh ngã sấp lăn lộn trên bờ, đôi mắt thất thần, tràn đầy sự sợ hãi. An Linh lấy tay đánh đấm liên tiếp vào ngực, cảm giác được con rắn lạnh lẽo trắng muốt đang chui loạn xạ ở bên trong y phục của mình, cả người bà nổi da gà, nó cuộn thành một vòng tròn trước ngực, vươn đầu ra đối mặt với bà.

An Linh cảm thấy ngực bị đè nén, đau đến khó chịu, đột nhiên nhìn thấy một con rắn thè lưỡi ra hiệu, đôi mắt phát ra tia sáng màu lục nhìn bà, bà liền trợn tròn mắt, sợ hãi đến mức ngất đi.

Cai ngục không còn nghe thấy tiếng động, thấy An Linh nửa dưới nước nửa trên bờ thì bĩu môi, quả nhiên bà ta đã bị dọa đến mức sợ chết khiếp, vậy mà lúc giết người lại không thèm chớp mắt.

Nhìn An Linh vì muốn đuổi rắn mà khiến cho chiếc áo bị tụt xuống một nửa, xé nát một nửa miếng quấn ngực, cảnh xuân ngọc ngà đầy đặn, cực kỳ cám dỗ.

Cai ngục nuốt khan một ngụm nước bọt, hắn thừa biết người bên trong là ai, tuy đã hơn bốn mươi nhưng cơ thể được bảo dưỡng vẫn y nguyên, da thịt toàn thân không hề bị lỏng nhão mà vẫn giống như thiếu nữ, mà cũng vì tuổi tác đã cao nên tự nhiên lại càng tăng thêm thú vị.

Nhổ vào!

So với lão bà luống tuổi ở nhà của hắn thì biết đâu mới là mùi vị đoan chính!

Phần thân thể nhỏ bé đã muốn ngóc đầu dậy, thế nhưng chỉ có suy nghĩ chứ không có gan làm càn, người ta dù có không ra gì, có lẳng lơ đến đâu thì cũng là Thái hậu của một nước, đừng nói đến chuyện đè ra chơi đùa một trận, mà ngay cả ý nghĩ trong đầu một khi bị phát hiện thì cũng sẽ bị chặt đầu.

Hắn nghĩ lảng sang chuyện khác, nghe biểu muội là người hầu đứng đầu trong cung nói rằng Thái hậu tư thông với không ít thị vệ, vậy thì hắn, cũng có thể chứ?

Hai con mắt dâm đãng nhìn chằm chằm vào thân dưới của An Linh, bụng dưới căng lên, hắn chạy đến nhanh như một làn khói. Không đến một khắc đã nhanh chóng lột sạch toàn bộ y phục cả trong lẫn ngoài, đưa tay kéo An Linh lên rồi nín thở lột xiêm y của An Linh ra, hai tay không yên phận, xúc cảm trắng nõn mịn màng khiến hắn hơi nghiện. Hắn hắt một thùng nước sạch lên người An Linh rồi cứ thế mà cướp đoạt.

Thu thập xong liền rên lên một tiếng thỏa mãn, hắn cảm thấy hỏa khí nhanh chóng lan tỏa khắp thân thể, không cam lòng ngồi xổm người xuống, hai tay run rẩy ấn lên đỉnh núi vài cái, chậc chậc lưỡi: Con mẹ nó, quá kích thích mà!

Giờ đã phóng túng một trận rồi, dù chết cũng đáng.

Nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân, khóe miệng cai ngục hơi cong lên, Thái hậu ngươi trước tiên cứ hưởng thụ đi, đợi lát nữa lão tử lại tới hầu hạ ngươi cùng nhập thành một thể.

Cai ngục mới vừa ẩn nấp xong thì trông thấy một Thành môn Giáo úy khoảng chừng hai mươi tuổi đi vào, chính là vị cai ngục đi ra ngoài lấy y phục rồi sai thủ hạ gọi hắn vào. Trong đầu nổi lên tính toán bọn hắn cùng nhau phóng túng, mới đi ra ngoài được nửa đường thì hắn nắm được chỗ sơ hở, mà hiện giờ Thái hậu cũng không còn là nữ nhân có quyền thế như lúc trước nữa, mà thậm chí còn suy đồi đến mức chỉ là một người sắp chết, bà ta đã sớm trở mặt với Hoàng thượng, còn phải sợ bà ta nữa hay sao?

Quả nhiên Thành môn Giáo úy Lưu Kiến nhìn thấy cả người An Linh có dính chút bụi đất, mà lại lẳng lơ để trần một nửa người, mắt hắn dần dần tối lại, khuôn mặt trắng bóc trở nên đỏ bừng, ném bội đao xuống, cúi người ôm lấy An Linh đi đến một đống rơm rạ sạch sẽ ở trên bờ rồi đặt xuống. Hắn thô bạo xé rách xiêm y của bà ta, ngọc thể nằm lê lết dưới đất, hoàn toàn phơi bày hết ra bên ngoài.

Con ngươi quét đến chiếc bàn trà bên cạnh, Lưu Kiến xoay người An Linh lại nằm úp sấp trên bàn, không có bất kỳ động tác thừa nào mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề. Dục vọng như thiêu đốt trong ánh mắt, nhưng trong sâu thẳm vẫn ẩn giấu một chút chán ghét, hành động cực kỳ thô bạo với An Linh, cứ như đang trút giận. Lúc bắt đầu An Linh rất đau đớn, nhưng lại tỉnh lại bởi cảm giác vui sướng truyền đến từ phía dưới thân, bà mở mắt ra, lại cảm thấy rất khó chịu, không cần nghĩ cũng biết hiện tại đang xảy ra chuyện gì, nhưng hiện tại bà đang ở lao ngục, là ai dám lớn gan như vậy?

An Linh phẫn nộ quay đầu lại, nhìn thấy Lưu Kiến mồ hôi đầm đìa, trong nháy mắt lại trở nên dịu dàng như nước. “A Kiến…”

Ánh mắt Lưu Kiến trước kia luôn thấm đẫm tình cảm nồng nàn sâu đậm, nhưng thực ra lại chẳng có chút tình cảm nào, chỉ coi An Linh là




/191

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status