Thần Thâu Quýnh Phi, Đêm Động Phòng Hưu Phu

Q.2 - Chương 80 - Chương 46.1

/191


Thời điểm mấu chốt, lưỡi đao sắc bén đã cắt đứt đầu lưỡi của Thương Tiệp Ảnh, Mạc Vấn càng cảm thấy đáng tiếc hơn, trực giác của hắn cho thấy Thương Tiệp Ảnh còn có rất nhiều điều quan trọng chưa nói ra.

Mạc Vấn, để cho nàng ta viết ra.

Quân Mặc U dõng dạc ra lệnh, khẩn cấp sai người đi tìm Nam Cung Hi, mặt u ám đi cùng thị vệ tới Cung Trường Nhạc, trông thấy Nam Cung Đệ đang nóng nảy quát mắng Thủy Minh Hách và Bắc Viên Trần, còn hai người mà hắn không muốn gặp nhất đã gây ra chuyện thì đang cúi đầu ăn mắng.

Chuyện gì đã xảy ra? Quân Mặc U nhìn hai người sốt ruột đến nỗi đỏ cả hai mắt, hắn nắm chặt nắm đấm tay, kìm nén trái tim như sắp sửa phun trào lửa giận.

Nhi tử của hắn bị bọn họ dẫn ra ngoài cũng được, nhưng lại dám làm lạc mất.

Ném cho Nam Cung Đệ một ánh mắt không tán thành, lúc đó hình như nàng đã nói tốt cho hai người bọn họ!?

Dáng vẻ kiêu căng đang tăng cao của Nam Cung Đệ trong nháy mắt bị dập tắt, nàng ấm ức nhìn hai người đang ngây ngốc như cọc gỗ, trong lòng khó chịu, nàng không ngờ rằng hai đại nam nhân lại làm mất nhi tử của mình.

Các ngươi mang Hi Nhi đi đâu, lạc mất ở chỗ nào? Lòng Quân Mặc U như lửa đốt, tạm thời gạt chuyện ‘giao lưu’ sang một bên, chờ tìm được nhi tử trở về rồi nói tiếp.

Bắc Viên Trần liếc nhìn sắc mặt của hai người kia, trong lòng cũng cảm thấy có lỗi, lúc ấy đang dạy đứa bé múa kiếm ở Hàn Sương Đình, đột nhiên có một nhóm người áo đen chạy tới, hơn nữa bọn chúng đều giống như mình đồng da sắt, đánh thế nào cũng không chết, bọn họ bị bao vây không thoát thân ra được, nên mới để cho người áo đen được như ý.

Những người áo đen kia đánh không chết. Bắc Viên Trần nhớ lại cảnh tượng lúc đó, hắn bèn bổ sung: Lưỡi kiếm của ta có bôi phấn truy tung, có thể tìm được tung tích của bọn chúng.

Trên mặt Quân Mặc U tràn ngập vẻ u ám, đáng chết, biết mà còn không đi tìm, lại còn đứng thẫn thờ ở đây. Vì sao lại bỏ rơi ám vệ?

Bắc Viên Trần và Thủy Minh Hách có chút ngại ngùng quay mặt đi, còn không phải là vì bọn họ sợ Quân Mặc U sai người giám thị, nên mới cắt đuôi ám vệ sao, nào ngờ bọn họ vừa đi ra ngoài đã gặp chuyện?

Đi mau. Quân Mặc U thấy bọn họ mãi không nói được câu nào, sắc mặt hắn biến thành màu đen, lãng phí một khắc thời gian, nhi tử sẽ càng gặp nguy hiểm, mặc dù hắn biết đối phương bắt nhi tử của hắn đi, chắc chắn là có mục đích, tạm thời sẽ không làm hại nhi tử, nhưng hắn không thể đánh cuộc được.

Cảnh tượng Nam Cung Đệ qua đời ở Nam Chiếu không ngừng quanh quẩn trong đầu hắn, cả người hắn phát run, mặt trắng bệch đi theo hai người tới Hàn Sương Đình.

Một cảnh hỗn độn, đồ ăn rơi vãi đầy mặt đất, trên đất có lẫn rất nhiều vết máu, mấy người liếc mắt nhìn nhau, lập tức đi theo vết máu tới lối rẽ của Cung Trường Khanh, rồi sau đó biến mất không còn dấu vết.

Bắc Viên Trần, ngươi có biết là ở hướng nào không? Quân Mặc U chau mày lại, nhìn ba ngả đường ở trước mắt, đường ở giữa là đường đi tới Cung Trường Khanh, đường bên trái đi tới Cung Ngưng Hòa, còn lại đường bên phải là Ngự hoa viên gần Cung Trường Nhạc, đi qua đó thì đến Cung Hoán Tuyết.

Đi. Bắc Viên Trần lấy ra một con ong mật bỏ túi, đi theo đường bên phải, sắc mặt mấy người nặng nề, theo đuổi tâm tư của riêng mình, một đường đi thẳng tới cùng, đi qua Cung Hoán Tuyết, rồi từ lãnh cung đi vòng thẳng qua Cung Ngưng Hòa, rẽ một vòng rất lớn. Quân Mặc U, là Thái hậu ra tay.

Nếu không, vì sao phải đi một vòng lớn như vậy? Rõ ràng là muốn đổ tội cho vị ở Cung Hoán Tuyết kia.

Quân Mặc U hung ác nhìn về phía tấm bảng vàng treo dưới ngói lưu ly, mấy chữ Cung Ngưng Hòa đâm thẳng vào con ngươi màu đỏ của hắn, mặc dù hắn đã đoạn tuyệt quan hệ mẫu tử với Thái hậu, nhưng nhìn thấy rõ ràng là bà ta bắt nhi tử đi, trong lòng hắn tuôn trào cảm giác mất mát.

Lúc trước Thương Tiệp Ảnh nói Thái hậu có một nhóm bất tử nhân, mà đám bất tử nhân các ngươi gặp phải kia, có lẽ là do Thái hậu sai khiến. Lời nói lạnh lùng của hắn lộ ra một chút thê lương.

Con ngươi đen như nước sơn của Bắc Viên Trần trở nên ảm đạm, phát ra ánh sáng màu đỏ kỳ lạ, giống như mất đi linh khí, đen mà không ánh sáng.

Ngươi định làm thế nào? Hắn có chút đồng cảm với Quân Mặc U, thân mẫu của hắn ta coi hắn ta như kẻ thù, đối đầu nhiều năm như vậy, hôm nay còn muốn giết nhi tử của hắn ta, thật sự muốn hắn ta đoạn tử tuyệt tôn, cô đơn tới già sao?

Hi Nhi bị lạc mất ở trong tay bọn ta, bọn ta sẽ cứu Hi Nhi ra. Thủy Minh Hách khàn khàn nói, hắn là người hiểu rõ nhất loại đau khổ trở thành kẻ địch với người thân nhất của mình, hành động của kẻ ác này nên để hai người bọn họ làm.

Không cần. Quân Mặc U từ chối không cho thương lượng.

Ngươi muốn gánh tội danh giết mẫu thân à? Thủy Minh Hách vượt lên chặn ở trước mặt Quân Mặc




/191

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status