Thần Ấn Vương Tọa

Chương 247: Ta cho ngươi phần vinh quang này

/334


Ánh mắt của Ma Thần Hoàng Phong Tú thoạt nhìn rất dịu dàng, bộ dạng của y thật là quá trẻ, trông như không lớn hơn Long Hạo Thần bao nhiêu tuổi. Lúc này y tựa như người anh trai đang trò chuyện cùng Long Hạo Thần.

"Lần đó ta thật rất kinh ngạc, cũng là lần đầu tiên cảm nhận sự uy hiếp đến từ ngươi. Đáng tiếc khi ấy ta vẫn không biết, thì ra ngươi chính là người Austin Griffin chọn, hơn nữa mang nó đến thế giới này. Mãi đến khi A Bảo nói cho ta biết tin tức, còn bảo Austin Griffin đã trưởng thành đến bốn đầu, ta mới biết thì ra người tương lai đem đến tai họa cho tộc ta không ngờ chính là ngươi."

Long Hạo Thần lạnh lùng nói.

"Cho nên ngươi phát động thánh chiến sinh linh đồ thán."

Ma Thần Hoàng bình thản nói.

"Dù lòng ta có bao nhiêu không muốn giết ngươi, nhưng khi sự tồn tại của ngươi uy hiếp đến an toàn tộc ta, ta không thể không làm ra lựa chọn. Nhân từ thì sẽ không quản binh, huống chi ta là đứng đầu một tộc. Dù người cùng Austin Griffin là A Bảo thì ta cũng sẽ làm ra lựa chọn tương tự. Vì có thể khiến ngươi tới đây, ta không tiếc cùng A Gia Lôi Tư đóng kịch. Thật ra ta đã sớm biết thánh chiến sẽ không có kết quả gì, chẳng qua tiêu hao lực lượng nhân loại mà thôi. Đáng tiếc ngươi không phải ta, không phải người đứng trên cao, ngươi vĩnh viễn không hiểu được thống trị phải bỏ cái gì, lựa chọn cái gì."

Long Hạo Thần trầm giọng nói.

"Nếu ngươi không tự diễn kịch thì sao chúng ta tin tưởng được? Ngươi dùng miếng mồi chúng ta không thể từ chối dẫn dắt chúng ta tới đây, ngươi thành công rồi. Nhiều lời vô ích, ra tay đi."

Ma Thần Hoàng lắc đầu, khẽ thở dài.

"Nghe ta nói cho hết lời. Ta không muốn giết ngươi nhưng lại không thể không giết. Ta không có lựa chọn. Ta nguyện ý làm một việc cuối cùng cho ngươi. Ngươi tự sát đi, ngươi chết Austin Griffin đương nhiên cũng sẽ chết tại một thế giới khác, mục đích của ta đạt thành. Ta sẽ thả đồng bạn của ngươi, coi như cho ngươi chết yên lòng chút."

"Bệ hạ!!!" A Gia Lôi Tư ở một bên nhịn không được hét to.

Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi của Long Hạo Thần không chỉ một mình hắn ưu tú! Trong Săn Ma Đoàn này còn có hai Thần Quyến Giả khác. Trong lịch sử ma tộc đi tới Thánh Ma đại lục, gần như mỗi một Thần Quyến Giả đều đem đến đả kích cực lớn cho chúng. Dưới tình huống đường cùng này, các Thần Quyến Giả còn chưa hoàn toàn lớn mạnh, thả đi những thanh niên có vô hạn tiềm lực, tràn ngập oán hận ma tộc thì không khác gì thả hổ về rừng!

"Câm mồm." Mắt Phong Tú đột nhiên biến lạnh, khí thế khủng bố không gì sánh kịp bỗng từ người y bùng phát, khiến những lời A Gia Lôi Tư muốn nói bị nghẹn lại. Hiện tại biểu hiện ra uy nghiêm của Nghịch Thiên Ma Long Hoàng không thể nghi ngờ.

Mặt A Gia Lôi Tư trắng bệch, cung kính cúi đầu, không dám mở miệng nữa.

Phong Tú lạnh lùng liếc A Gia Lôi Tư một cái.

"Không ai có thể chất vấn quyết định của ta."

"Xin bệ hạ trừng phạt!" A Gia Lôi Tư gục đầu xuống.

Phong Tú vung tay lên, không để ý A Gia Lôi Tư nữa mà lại đối diện Long Hạo Thần.

Dù biết Ma Thần Hoàng sẽ không nói mà không giữ lời, Long Hạo Thần vẫn nhịn không được thất thanh hỏi.

"Ngươi, ngươi nói thật? Ngươi thật đồng ý thả đồng bạn của ta?"

Ban đầu khi phát hiện rơi vào bẫy, Long Hạo Thần và đồng bạn đã hiểu mình chết chắc. Nhưng bây giờ Ma Thần Hoàng đột nhiên nói đồng ý thả đồng bạn của hắn, điều này thật là vui mừng lớn nhất với hắn.

"Lời ta đã nói chưa bao giờ mất hiệu lực." Phong Tú từ từ nhắm mắt lại, bình thản nói.

Long Hạo Thần không quen thuộc vị Ma Thần Hoàng này, nhưng Nguyệt Ma Thần và Tinh Ma Thần thì cực kỳ quen thuộc. Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc không biểu lộ chút gì, tuy nhiên Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư thì thầm giật mình. Bởi vì y biết, chỉ khi trong lòng Ma Thần Hoàng cực kỳ rối rắm mới có biểu tình như vậy. Y đi theo Ma Thần Hoàng đã rất nhiều năm, tình huống này chỉ xuất hiện ít ỏi vài lần, bây giờ lại xuất hiện trước kẻ địch nhất định phải giết.

"Đại ca, chúng tôi phải cùng sống cùng chết với đại ca!" Sau lưng Long Hạo Thần, các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi cùng đồng thanh nói.

Long Hạo Thần đột nhiên xoay người, tức giận nói.

"Nhảm nhí, chẳng lẽ mạng các người thuộc về tôi ư? Sinh mệnh của các người khi trở thành Săn Ma giả thì đã thuộc về Liên Minh, thuộc về cả nhân loại."

Cơ thể hắn khẽ run, nhìn chăm chú mỗi một đồng bạn.

"Còn nhớ tôi từng nói với Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức không? Sống mới có tương lai, mới có thể báo thù cho đồng bạn. Chết rồi liền vĩnh viễn mất đi cơ hội. Tử vong không đáng sợ, nhưng nếu các người cứ thế đi theo tôi, dù tôi xuống dưới cũng sẽ không tha thứ các người, bởi vì các người là đồ hèn. Ở trên trời tôi sẽ luôn nhìn các người, nhìn các người có một ngày lại đến đây, đi tới Ma Đô Tâm Thành. Nếu các người còn coi tôi là đoàn trưởng thì đừng làm chuyện điên rồ. Tôi ra lệnh cho các người, mỗi một thành viên Quang Chi Thần Hi phải sống thật tốt. Tương lai không lâu sau báo thù cho tôi, chiến đấu cho tôi."

Nhìn sự kiên quyết trong mắt Long Hạo Thần, nhìn đôi mắt hắn dần biến đỏ rực, thân thể các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi bất giác run rẩy vì kích động. Đúng vậy, chết thì rất dễ, sống mới càng thêm gian nan.

"Không!!!" Thải Nhi đột nhiên phát điên lên hét một tiếng, nhào vào ngực Long Hạo Thần.

Nhưng không đợi nàng nói cái gì, tay Long Hạo Thần lặng lẽ bóp cổ nàng. Thải Nhi khẽ kêu, chậm rãi mềm nhũn trong ngực hắn.

Hai hàng lệ chảy dọc xuống gò má Long Hạo Thần. Trong lòng hắn không ngừng hiện lên từng đoạn ký ức khi bên Thải Nhi. Hắn còn nhớ rõ lần đầu tiên mình gặp Thải Nhi, nàng chỉ là một cô bé. Nhớ rõ nhất là từng điểm khi mình và Thải Nhi bên nhau. Đối với hắn giây phút sung sướng nhất có lẽ là tham gia vòng loại thi đấu tuyển chọn Săn Ma Đoàn. Mỗi ngày có thể đưa Thải Nhi về, nắm tay nàng, yên tĩnh đi trên con đường.

Nhưng tất cả đều sẽ không xuất hiện được nữa. Hắn biết mình có thể thuyết phục đồng bạn khác, về đạo nghĩa lớn lao khiến họ nghe theo lời mình. Nhưng hắn không thuyết phục Thải Nhi được, vậy nên chỉ còn cách khiến nàng yên tĩnh.

Hắn cúi đầu, khẽ hôn trán Thải Nhi, lại hôn gò má trắng nõn. Bây giờ mỗi một thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đều thấy rõ lưu luyến không rời trong mắt hắn.

"Đoàn trưởng!" Mặt Lâm Hâm đã sớm đầy nước mắt, kêu to.

"Câm miệng!!!" Long Hạo Thần hét lớn.

Đương nhiên hắn biết Lâm Hâm muốn nói gì, nhưng hắn không thể để y nói hết lời. Hắn thật không dễ dàng khiến đồng bạn miễn cưỡng kiềm chế cảm xúc, nếu lại bị thiêu đốt thì hắn không có nắm chắc mọi người có thể bình tĩnh nhận bi kịch sắp xảy ra.

Long Hạo Thần không nhìn đồng bạn nữa mà cúi đầu, đem cảm tình cuối cùng trao hết cho Thải Nhi trong ngực mình.

"Cô gái ngốc, sao tôi có thể nhìn cô làm chuyện điên rồ chứ? Cô biết không? Hiện giờ tôi đặc biệt hy vọng sau khi rời khỏi đây cô sẽ lại mất trí nhớ. Quên tôi, cũng quên hết mọi thống khổ. Thật xin lỗi, tôi không thể tiếp tục làm bạn với cô đến già."

Nói rồi hắn trân trọng lấy xuống nhẫn Mạc Vong Ngã chưa từng rời khỏi tay. Hoa văn Mạc Vong Ngã màu xanh tỏa ánh sáng mờ nhạt trong tòa tháp Tinh Ma chiếu rọi ánh sáng ám kim.

Long Hạo Thần đeo nó vào ngón tay Thải Nhi, lại lần nữa nhẹ hôn gò má nàng, tiến lên một bước, giao nàng vào tay Vương Nguyên Nguyên.

Ngẩng đầu lên, hắn lại nhìn đồng bạn. Hắn thấy mọi người rơi nước mắt, thấy trong mắt họ sự bi thương gần như tuyệt vọng.

"Đừng bi thương, các người còn có thể sống sót rời khỏi đây thì tôi đã rất vui rồi. Hãy nhớ lời tôi, sống thật tốt. Tôi ở thế giới khác sẽ chờ ngày các người báo thù cho tôi. Linh hồn tôi sẽ ở nơi đó luôn nhìn chăm chú các người. Cuối cùng tôi xin các người một điều, dù thế nào cũng đừng để Thải Nhi nóng lòng báo thù cho tôi, nhất định phải để nàng sống sót. Sau khi nàng tỉnh lại, dù các người phải đánh nàng ngất xỉu cũng không thể để nàng làm chuyện điên rồ."

Vương Nguyên Nguyên nhận lấy Thải Nhi, mạnh gật đầu. Kiên cường như cô mà lúc này đã khóc không thành tiếng, hoàn toàn không nói nên lời.

Chết rất dễ dàng, lựa chọn sống sót mới là khó khăn. Họ thật rất muốn cùng Long Hạo Thần chiến đấu chết tại đây! Nhưng họ hiểu rõ Long Hạo Thần nói đúng. Họ là Săn Ma giả, cái ngày thông qua thi đấu tuyển chọn Săn Ma Đoàn thì mạng sống họ đã không là của mình mà thuộc về Liên Minh, thuộc về cả nhân loại. Họ không thể cứ thế chết tại đây. Sống sót thì sau nảy mới báo thù cho Long Hạo Thần được.

Long Hạo Thần đột nhiên xoay người, không dám nhìn Thải Nhi, hắn sợ không thể kiềm nén tình cảm trong lòng nữa. Hắn cúi đầu thì thào.

"Hạo Nguyệt, xin lỗi, ta không thể bảo vệ ngươi còn liên lụy ngươi chết cùng ta. Nếu chúng ta có kiếp sau, ta vẫn muốn dung hợp huyết mạch với ngươi. Ngươi vĩnh viễn là anh em tốt của ta, đời đời kiếp kiếp."

Nói xong câu đó, hắn đột nhiên ngẩng đầu dùng sức vung nước mắt trên mặt, nhìn Ma Thần Hoàng Phong Tú ở không trung vẫn luôn nhắm mắt không ngăn cản hắn từ biệt đồng bạn.

"Ma Thần Hoàng bệ hạ, tuy chúng ta là quan hệ đối địch, nhưng ngươi đã chịu cho đồng bạn ta rời đi, ta cảm ơn ngươi. Nhưng ta còn có một yêu cầu, hy vọng ngươi có thể đồng ý."

Phong Tú nhàn nhạt nói.

"Nói đi."

Trên mặt Long Hạo Thần lộ ra sự kiêu ngạo, lớn tiếng nói.

"Ta là một kỵ sĩ của Kỵ Sĩ Thánh Điện, từ nhỏ thì đã học tập tinh thần kỵ sĩ lớn lên. Làm một kỵ sĩ, ta không thể bảo vệ đồng bạn mình, hôm nay ta chắc chắn chết tại đây. Nhưng ta là kỵ sĩ, ta hy vọng ngươi có thể cho ta một cách chết có mặt mũi. Ta không muốn làm người hèn nhát tự sát, ta muốn khiêu chiến với ngươi."

Ta muốn khiêu chiến với ngươi!

Mấy chữ đơn giản lại bị Long Hạo Thần hùng hồn nói.

Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc luôn giữ biểu tình bình tĩnh, sau khi nghe hắn nói vậy thì trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.

Trong tuyệt cảnh, đối mặt đối thủ không có cơ may chống lại còn có can đảm nói ra lời như thế, không thể không khiến chúng nhìn Long Hạo Thần bằng cặp mắt khác xưa!

"Tốt!" Ma Thần Hoàng đột nhiên hét lớn một tiếng, đôi mắt khép kín lại mở, hai tia sáng lạnh lẽo bắn ra, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Long Hạo Thần. Trong mắt y lộ ra bi thương sâu thẳm và tràn ngập khen ngợi. Ánh mắt phức tạp thêm phần dứt khoát.

"Không uổng là người bị ta xem trọng. Ta cho ngươi phần quang vinh này." Trong tiếng hét vang, Ma Thần Hoàng chợt lóe người đã cách Long Hạo Thần hai mươi mét.


/334

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status