Tàn Bào

Chương 249: Cuộc Đời Thăng Trầm

/457


- Giúp tôi đào Chu lăng, tại sao chính phủ các cô tốt với tôi như thế?

Tả Đăng Phong cười nói.

- Ai bảo chúng ta quen biết đã lâu cơ chứ.

Kỷ Toa liếc mắt đưa tiền.

- Ngừng, tôi không nhận nổi, cho dù các cô không giúp thì tôi vẫn có thể làm được. Cô đến đây muốn giúp tôi là bởi vì chính phủ các cô sợ tôi giết lãnh đạo của mấy cô a.

Tả Đăng Phong lạnh giọng mở miệng.

- Anh có thể giết chết tướng quân NB, nếu muốn giết quan lớn của chúng tôi cũng không có gì là khó, mặt trên lo lắng cũng là điều bình thường.

Kỷ Toa nghe vậy cũng không tức giận, mà cười cười nói ra lời thật.

- Các cô giúp tôi đào Chu lăng, không sợ dân chúng tức gian sao?

Tả Đăng Phong thuận miệng hỏi.

- Không sợ, dân chúng tính là cái gì, còn không phải là người nắm quyền định đoạt sao? Thập Tam năm trước, Tôn Điện Anh cũng đào Thanh Đông lăng kia kìa.

Kỷ Toa cười.

- Được rồi, cô hãy đi an bài mọi chuyện đi.

Tả Đăng Phong gật đầu.

- Ok, bất quá có 1 điều kiện.

Kỷ Toa lên tiếng thương lượng.

- Điều kiện gì?

Tả Đăng Phong nhíu mày.

- Chuyện này tầng cao cũng không biết, sao khi đào Chu lăng ra, tôi muốn ½ giá trị đồ dùng bên trong.

Kỷ Toa mở miệng.

- Chính phủ quốc dân các cô đòi tiền như thế thì có ích lợi gì?

Nghe thế, Tả Đăng Phong liền cười lạnh.

- Chúng tôi không phải là người ngoài với nhau, tôi sẽ chia cho họ. Anh biết năm đó TÔn Điện Anh vì sao thoát tội không? Bởi vì y đưa Càn Long Thất Tinh bảo kiếm Ủy viên trưởng, kiếm Càn Khôn đưa cho Hà Ứng Khâm là bộ trưởng bộ quân sự và chính trị, trân châu Càn Long đưa cho cục trưởng của chúng tôi, Phỉ Thúy đưa cho Tống Tử Văn phó viện trưởng chính viện… đây chính là quy cũ.

Kỷ Toa lắc đầu.

- Theo tôi được biết thì Hà Ứng Khâm, Tống Tử Văn đều là người yêu nước kháng NB, cô không thể dội nước bẩn cho họ được.

Tả Đăng Phong nghe vậy cực kỳ chấn động.

- Tôi nói là thật, yêu nước thì không thể làm việc xấu, kháng NB không thể nhận hối lộ sao?

Kỷ Toa lại cười.

- Ha ha ha ha ha

Tả Đăng Phong nghe vậy ngửa mặt lên trời cười to , cười rất ngông cuồng, cười rất bất đắc dĩ.

- Anh cười cái gì?

Đợi Tả Đăng Phong cười xong, Kỷ Toa mới hỏi.

- Tôi cười thế gian không có công bằng, không có đúng sai, ai có quyền thì người đó đúng, dân chúng vĩnh viễn sai. Quốc dân đảng các cô làm như vậy sớm muốn cũng sẽ banh chè, thiên hạ sớm muốn gì cũng là của Bát Lộ các cô.

Tả Đăng Phong cười lạnh, trước đó mặc dù Tả Đăng Phong giết người nhưng mà trong lòng hắn vẫn cho rằng giết người là không đúng, bây giờ hiểu được giết ai cũng không quan trọng, quan trọng là ai giết, có đủ năng lực hay không? Giết người chẳng những không phạm pháp, còn có thể được chính phủ quốc dân bao dung thậm chí là giúp đỡ.

- Anh đừng trộn Bát Lộ quân vào đó, anh cho rằng Bát Lộ quân cao thượng như vậy ư? Bọn hắn cũng kích động một đám dân nghèo để tạo phản mà thôi. “ Đánh kẻ giàu phân chia ruộng đất” nói trắng ra là xui khiến một đám dân ngu ku đen đến cướp tài sản của những gia đình giàu có, cũng Sấm vương Lý Tự Thành không có gì khác nhau, đều lợi dụng tâm lý của người khác cả.

Kỷ Toa mở miệng phản bác.

- Tôi không cần biết ai đúng ai sai, tôi cũng không muốn tranh luận với cô, bây giờ cô muốn an bài như thế nào?

Tả Đăng Phong xua tay lắc đầu.

- Dùng danh nghĩa diễn tập, phong tỏa khu vực xung quanh, cấm mọi người đến đây, người của anh tiếp tục đào, không nên để người bên ngoài tham gia vào.

Kỷ Toa nói ra kế hoạch của mình.

- Ta vốn đã đào rồi, hình như các cô cũng không có tác dụng gì cả?

Tả Đăng Phong nhíu mày.

- Ít nhất là chúng tôi không có đem pháo đến đây oanh tạc các anh.

Kỷ Toa mỉm cười.

Tả Đăng Phong nghe vậy, ánh mắt khiêu khích nhìn Kỷ Toa. Cuộc đời hắn ghét nhất là bị người ta uy hiếp, mà Kỷ Toa nói chính là uy hiếp hắn. Sau một lúc lâu, Tả Đăng Phong xoay người đi vào trong.

- Cứ làm theo kế hoạch đi, tôi sẽ không trở về.

Kỷ Toa báo cho cấp dưới một tiếng rồi đi theo Tả Đăng Phong vào trong.

- Tại sao cô phải xịt nước hoa?

Tả Đăng Phong nhíu mày nhìn Kỷ Toa.

- Khó ngửi lắm sao?

Kỷ Toa cười hỏi.

- Nam nhân ngửi mùi này sẽ liên tưởng tới cái mùi gì ở trên ấy ấy.

Tả Đăng Phong cười nói.

- Anh muốn nhìn lúc nào cũng được, anh biết rằng tôi không bao giờ đề phòng anh không?

Kỷ Toa biết Tả Đăng Phong không có tà niệm gì với mình cho nên mới nói như thế.

Tả Đăng Phong nghe vậy không nói gì nữa, nếu nói nữa người đỏ mặt chắc chắn là hắn.

- Tại sao anh phải đào Chu lăng, anh muốn tìm cái gì?

Vừa đi, Kỷ Toa vừa hỏi.

- Tìm rồng.

Tả Đăng Phong đáp.

- Rồng?

Kỷ Toa nghe vậy, tỏ ra nghi hoặc.

Tả Đăng Phong thấy thế khoát tay áo, không tiếp tục đề tài này nữa, có một số chuyện hắn không muốn nhiều người biết.

2 người bước đi về phía đang đào, mọi người nhìn thấy Kỷ Toa liền kinh ngạc, nhất là Kỷ Toa xinh đẹp làm cho người khác phải mở to mắt, hơn nữa nàng trẻ tuổi như vậy còn là thượng tá, ngoài ra mọi người cũng không rõ tại sao Tả Đăng Phong lại có quan hệ với quan quân trẻ tuổi này.

Kỷ Toa thấy mọi người, lập tức mở miệng nói, nói rõ hành động lần này là do cấp trên phê chuẩn, trước mắt có binh lính canh gác cho nên sẽ không có ai tới gây rối, mọi người tiếp tục đào, nếu hoàn thành sớm sẽ được cấp trên thưởng.

Mọi người nghe vậy rất hưng phấn, sôi nổi nhìn về phía Tả Đăng Phong. Tả Đăng Phong thấy vậy mỉm cười mở miệng:

- Lời nói trước kia vẫn có hữu dụng.

Mọi người nghe vậy liền vui mừng.

Lúc này là giữa trưa, mặt trời lên cao, mọi người đào một lúc rồi nghĩ. Tả Đăng Phong vốn định mang Kỷ Toa đến lầu gỗ để nghỉ ngơi, nhưng nhận thấy ánh mắt khác thường của mọi người liền nghĩ đến cô nam quả nữ ngồi ở chung 1 phòng không tốt lắm. Vì thế liền mang theo Kỷ Toa ra bên rừng cây, nhưng vừa quay đầu lại thì lại thấy ánh mắt của mọi người lại càng tà ác hơn, rơi vào đường cùng Tả Đăng Phong đành phải gọi Thập Tam, 2 người 1 mèo đi vào rừng cây để nghỉ ngơi.

Sau khi vào rừng, Thập Tam liền nhảy lên cây, chỉ để lại Tả Đăng Phong và Kỷ Toa, không khí có chút mập mờ.

- Cô ở đâu đến đây?

Tả Đăng Phong hỏi.

- Tôi đang ở Hồ Nam làm nhiệm vụ, cấp trên biết chuyện này liền phái tôi đến đây.

Kỷ Toa nói thẳng.

- Oh.

Nghe được câu trả lời của Kỷ Toa, Tả Đăng Phong cũng không hỏi gì nữa.

- Tại sao nữ đạo sĩ kia phải rời khỏi anh?

Kỷ Toa hỏi.

- Đây là chuyện của tôi, không cần phiền toái người khác.

Tả Đăng Phong lắc đầu trả lời.

- Giận rồi sao?

Kỷ Toa cười cười.

- Không có.

Tả Đăng Phong lắc đầu.

- Nàng kia sẽ lập gia đình.

Kỷ Toa nói.

- Có ý gì?

Tả Đăng Phong nghe vậy, rất là kinh ngạc.

- Anh không biết à?

Kỷ Toa cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Tôi biết cái gì?

Tả Đăng Phong nhíu mày.

- Cô ấy sẽ lập gia đình a.

Kỷ Toa mở miệng.

- Lấy ai? Đỗ Thu Đình Sao?

Tả Đăng Phong tiếp tục hỏi.

- Bây giờ còn chưa biết, có thể là hắn cũng có thể là tên Thiên sư của Chính Nhất giáo.

Kỷ Toa nói.

- Tên Thiên sư ấy từng theo đuổi Kim Ngọc sao, sao tôi không biết?

Tả Đăng Phong ngạc nhiên.

- Hắn và Đỗ Thu Đình là tình địch nhiều năm nay, tại sao tin tức của anh lại cùi bắp như thế?

Kỷ Toa nhíu mày.

Tả Đăng Phong nghe vậy, không có trả lời. Phần lớn hắn đều ở bên ngoài, cũng không quen ai, hắn chỉ biết Đỗ Thu Đình thích Kim Ngọc nhưng mà không biết Trương Hoằng theo đuổi Kim Ngọc. Chuyện này Kim Ngọc chưa nói qua.

- Chuyện trước kia anh không biết gì sao?

Kỷ Toa hỏi.

- Tôi xuất đạo chưa được bao lâu? Lại nói tôi cũng không phải là người hay đi lại trên giang hồ.

Tả Đăng Phong lắc đầu.

- Chuyện xảy ra khi nào?

Tả Đăng Phong hỏi.

- Được một khoảng thời gian rồi, Trương Hoằng đi tới Hồ Nam nhưng luôn bị Đỗ Thu Đình ngăn cản. Chuyện cụ thể tôi cũng không biết, tôi cũng chỉ nghe nói.

Kỷ Toa kể ra những gì mình biết.

- Trai lớn lấy vợ , gái lớn gả chồng , lập gia đình là chuyện tốt.

Tả Đăng Phong gật đầu, bởi vì hắn cũng không biết thời gian cụ thể cho nên cũng không thể xác định chuyện này xảy ra trước hay sau khi hắn bị bắt. Nếu như là sau, Kim Châm cùng Ngọc Phật không đến cứu hắn cũng có thể chấp nhận được.

Kỷ Toa nghe vậy không nói gì nữa mà Tả Đăng Phong cũng không mở miệng. trong lòng hắn vẫn coi Ngọc Phật là một người bạn của mình, nàng muốn lấy chồng có thể là muốn xóa bỏ hiểu lầm giữa quan hệ của 2 người. Bất kể như thế nào hắn vẫn hy vọng Ngọc Phật có thể có một chỗ để nương thân, sau khi chuyện ở đây kết thúc, hắn sẽ đi Hồ Nam một chuyện nhìn xem có thể thúc đẩy chuyện của Ngọc Phật và Kim Châm hay không.

Ý nghĩ này của Tả Đăng Phong làm cho hắn có cảm giác mình rất cao thượng, nhưng mà trong lúc đó hắn cũng cảm giác được chính mình thật sự là rất….rất cô độc….


/457

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status