Tam Thế Hồ Ngôn

Chương 8 - Chương 7

/16


Edit: Tiểu Phong Tranh

Mùng hai tháng Hai, Long Sĩ Đầu [1], ngày hoàng đạo.

[1] Long Sĩ Đầu: là ngày lễ truyền thống dân gian của Trung Quốc, dân tộc Hán và dân tộc khác đều có. Long Sĩ Đầu là mùng hai tháng Hai âm lịch hàng năm, tục xưng Thanh Long tiết, truyền thuyết là thời kì rồng ngẩng đầu; lúc này, dương khí tăng trở lại, mặt đất tuyết tan, bắt đầu vụ xuân, chuẩn bị canh tác. Nhân dân chúc mừng “Long đầu tiết”, để biểu thị kính rồng cầu mưa, mong ông trời phù hộ cho mùa thu hoạch.

Đêm nay, trong kinh thành Đại Ung là một mảnh hân hoan, giăng đèn kết hoa. Nồng đậm rực rỡ nhất trong kinh thành là Di Duyên điện trong Hoàng cung. Không chỉ có hai bên cửa lớn treo đèn lồng màu đỏ cực lớn mà toàn bộ tường bên trong đều treo một hàng đèn lồng nhỏ, hơn nữa trong ngoài cung điện cũng dùng lụa mềm màu đỏ để trang trí, trên mỗi cửa sổ, cửa ra vào còn dán chữ Hỉ màu đỏ thẫm. Thoạt nhìn xa xa, toàn bộ Di Duyên điện giống như được ánh sương màu đỏ bao phủ.

Hôm nay, là ngày Đại hỉ, Thiên tử trẻ tuổi của Đại Ung - Lưu Dĩnh và con gái Hạ Ngọc Hạm của trọng thần trong triều - Đại Tư Mã đại nhân [2], Hạ Dương. Lưu Dĩnh tám tuổi đăng cơ, Đại Tư Mã Hạ Dương phụ chính [3] cũng đã suốt mười năm. Theo quy củ, sau khi Lưu Dĩnh đủ mười tám tuổi, Hạ Dương phải trao quyền lại cho hắn, chẳng qua Lưu Dĩnh nói mình còn trẻ người non dạ, quốc chính đại sự còn nhờ Đại Tư Mã, mời ông tiếp tục phụ chính. Hạ Dương không khước từ được, cũng đành tiếp tục nhận lời.

[2] Đại Tư Mã: chức quan quản lý về quân sự

[3] Phụ chính: nhiếp chính

Bây giờ, Lưu Dĩnh còn chủ động xin lấy nữ nhi duy nhất của Hạ Dương - Hạ Ngọc Hạm làm thê tử, có thể thấy được tình cảm giữa quân thần cực kì nồng hậu.

Lúc này, ở trong tẩm điện, trên giường phủ kín đủ loại quả may mắn cát tường, Hoàng hậu mới được sắc lập của Đại Ung hoàng triều - Hạ Ngọc Hạm dang ngồi ngay ngắn. Ngón tay nàng nhẹ nhàng xoắn hỉ khăn trong tay, che giấu bất an thấp thỏm trong lòng.

Hôm nay, là ngày nàng thành thân. Mà phu quân của nàng, là người xa lạ mà nàng chưa bao giờ gặp qua, hơn nữa còn là Hoàng đế. Cho dù nàng xuất thân từ Hạ gia có quyền có thế nhất Đại Ung nhưng một thiếu nữ như nàng vẫn cứ có vài phần bối rối.

Đúng lúc này, nàng nghe thấy ngoài điện truyền đến giọng nói của nhóm cung nữ: “Nô tỳ gặp qua bệ hạ, cung chúc bệ hạ đại hỉ.”

Trong lòng Hạ Ngọc Hạm căng thẳng.

Hắn, hắn tới?

“Thưởng!”

Giọng nói nam tử vang lên.

Giọng nói của hắn cất lên rất là trong trẻo, giống như rất vui mừng.

Lúc này, trong lòng Hạ Ngọc Hạm lại hồi hộp, lại chờ đợi, còn có vài phần bất an.

Nam tử đang đi vào điện này, không chỉ là phu quân của mình, mà còn là Thiên tử. Trong lòng nàng tự nhiên có vài phần kính sợ với hắn. Cho nên, nghe tiếng bước chân của hắn càng ngày càng lại gần mình, Hạ Ngọc Hạm cảm thấy trái tim mình cũng đập càng lúc càng nhanh.

Rốt cuộc, nàng nghe được tiếng bước chân đến gần chỗ nàng, ngừng lại. Tuy trên đầu nàng đội hỉ khăn, nhưng nàng vẫn có thể nhìn thấy qua khe hở bên dưới hỉ khăn, chân của nam nhân, chính xác mà nói, là thấy một đôi giày thêu ngũ trảo kim long màu vàng sáng.

“Bệ hạ, xin vén hỉ khăn của Hoàng hậu nương nương.” Giọng nói mừng khấp khởi của một phụ nhân trung niên vang lên.

“Được.” Lưu Dĩnh gật gật đầu, nói, “Đưa ngọc như ý cho ta!”

“Dạ.” Phụ nhân trung niên vội trình ngọc như ý trong tay lên.

Lưu Dĩnh tiếp nhận ngọc như ý, hít một hơi thật sâu, sau đó chậm rãi nhấc tay, dùng ngọc như ý nhẹ nhàng vén hỉ khăn trên đầu Hạ Ngọc Hạm lên.

Một khuôn mặt tuyệt mỹ lộ ra trước mắt hắn. Tuy rằng trên mặt Hạ Ngọc Hạm thoa son phấn thật dày, nhưng phong




/16

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status