Tam Cô Nương Nhà Nông

Chương 113 - Chương 92.2

/298


Giống như Bào Kim Đông nói, tiểu Tráng Tráng đứa nhỏ này là của hiếm, người một nhà mong chờ mấy năm, Dương Bắc Kinh dĩ nhiên vui mừng, anh cả chị dâu cả nhà họ Dương cũng thở phào một hơi.

Phải biết, gia đình nông thôn những năm chín mươi, không có đứa bé, áp lực khó có thể tưởng tượng nổi.

Nhà họ Dương vốn mở nhà hàng, người một nhà trong lòng vui mừng, cấp bậc tiền mừng như có như không mà đề cao không chỉ một quy cách.

Đưa gạo cho cục cưng, theo phong tục địa phương, lên trước là trứng gà nước trà, năm trứng gà luộc, để chút đường đỏ hạt tiêu, nước vừa sôi, mỗi khách một chén. Ngay sau đó mỗi một món ăn đều như nước chảy lên bàn.

Những năm tám mươi, tiệc mừng ở địa phương gọi là “Tám chén”, ý bảo tám món ăn, sau “Tám chén”, bình thường mười hai món ăn, gia cảnh nhà người nào tốt, chuyện vui quan trọng sẽ gặp trên mười sáu món ăn. Chỉ có điều số lượng là một mặt, món ăn có đủ “Đầy” hay không, cũng là mặt quan trọng do khách đánh giá, không có nhiều đĩa như vậy, bên trong thật sự không có đồ gì, cách gọi của dân chúng phải gọi là “Món canh xuông”, chiếc đũa nhúng một cái sẽ không có gì, bổ sung cho đủ số thôi.

Dương Bắc Kinh lên đủ mười sáu món ăn, cho rằng đơn giản chỉ cần gà thịt cá trứng chất đống đi lên. Sáu món ăn nguội, tám món ăn nóng, hai súp, mười sáu món ăn làm mười hai mặn, nếu muốn tính số lượng, phân lượng này, biến thành hai mươi món ăn cũng đủ rồi, cái này còn chưa tính hai mâm cuối cùng đựng trái cây.

Dương Bắc Kinh không phải khoe khoang, anh chính là vui mừng trong lòng, nên muốn mời các bạn bè người thân đến ăn ngon thôi rồi.

Đều là dân quê, bình thường người ta ăn thịt thoải mái, còn không có mấy nhà, những khách tới vừa cùng khen ngợi, vừa ăn nhiệt tình vui vẻ.

Trương Hồng Cúc Diêu Liên Phát giúp đỡ chào hỏi khách, anh cả Dương với Dương Bắc Kinh, bưng ly mời rượu từng bàn, bữa tiệc vui các bạn bè người thân rối rít nói lời chúc mừng may mắn.

Diêu Tam Tam và tiểu Tứ ngồi nép một bên, có thể do buổi sáng ăn trễ, món ăn mặn đầy bàn không có khẩu vị, ăn nửa chén chè, rồi một lòng chờ mâm trái cây đi lên, mấy thứ nước trái cây xen lẫn bày thành món ăn nguội, hồng hồng xanh xanh, vừa nhìn đã gọi là người rất muốn ăn.

“Này còn có nước trái cây đó? Ôi, không ăn được, mấy món ăn này, ăn hết món ăn cũng no rồi.”

Nói chuyện là thím ba Diêu ngồi bàn bên cạnh, vuốt bụng, lại nói với khách ngồi chung bàn: “Bà xem mấy món ăn này, còn lại không ít đâu, cháu gái lớn của chúng tôi chịu xài tiền, thức ăn này cũng quá nhiều.”

“Ăn không hết, tôi ôm về.” Một phụ nữ nói, người ngồi cùng bàn lập tức cười. Không có ý tứ gì khác, dân quê tiết kiệm, tuyệt đối không có chuyện tiện tay vứt sạch đồ ăn còn thừa, món ăn tiệc mừng ngon, ăn không hết, xách mang về cũng rất hợp tình hợp lý.

Diêu Tam Tam cúi đầu uống nước hoa quả của cô, đương nhiên sẽ không tham dự đề tài này. Nhưng mà thím ba Diêu quay người lại, nói với cô: “Tam Tam, chị cả cháu thật có phúc lớn, rất nhiều năm không vui vẻ, thím cũng gấp gáp thay con bé, một phát sinh hạ một con trai, lần này anh rể cả của cháu nên hài lòng.”

“Vui vẻ” ở đây có ý tứ phụ nữ sinh con dưỡng cái.

Diêu Tam Tam nghe thím ba đột nhiên gọi cô, nên vừa ăn, vừa cười cười nói: “Anh rể cả của cháu đó, coi như chị cả không có đứa bé, anh ấy cũng sẽ không có gì không hài lòng. Nếu sinh con gái, cháu thấy anh ấy càng vui mừng hơn rồi, chính anh ấy luôn nói con gái thân thiết.”

“Nói tới nói lui, trong lòng nó chắc chắn muốn sinh con trai!” Thím ba nói, “Vợ Đại Văn, bây giờ cũng mang bầu, ôm cay ăn, thím hai cháu cả ngày lo lắng là một đứa con gái rồi, cháu nói thai đầu này, có gì mà phải lo lắng. Thai đầu thím sinh Hồng Hà, lại vội vàng sinh tiếp, kiếm trai gái song

/298

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status