Tam Cô Nương Nhà Nông

Chương 105 - Chương 87

/298


Khi Bào Kim Đông nói lời này, rất bất mãn liếc mắt về phía Diêu Tam Tam.

Thời gian anh giải ngũ trở lại còn chưa đầy một năm, cũng may cuối cùng hai người đã đính hôn, có thể mỗi ngày dính ở một chỗ rồi, theo thói quen mỗi ngày có thể nhìn thấy cô, lần này tới tỉnh thành, chẳng qua mới tách ra chừng mười ngày, đã cảm thấy giống như tách ra mấy tháng, sao hiện giờ vừa nghe, sau này anh ở tỉnh thành, cô ở nhà – đó không phải chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều rồi sao?

“Ngưu Lang Chức Nữ người ta là khi đã kết hôn.” Diêu Tam Tam cười, khi liếc nhìn thấy ánh mắt phản đối của Bào Kim Đông thì chột dạ nhíu nhíu lỗ mũi, “Cũng không đến nỗi như anh nói chứ, coi như anh ở chỗ này, không phải còn thường hay về nhà? Em chắc chắn thỉnh thoảng cũng sẽ đi qua, sao lại thành Ngưu Lang Chức Nữ rồi!”

“Cửa hàng bán lẻ của chúng ta bắt đầu buôn bán, trong lúc nhất thời không thể anh không thể tách rời được.” Bào Kim Đông suy tư, “Chỉ có điều, anh phải tìm một hai người giúp đỡ, nếu không một mình anh, dài tám cánh tay cũng bận rộn không qua nổi. Anh suy nghĩ, em phải ở bên cạnh anh bận rộn một phen, vạn sự khởi đầu nan, hai chúng ta thương lượng cho xong đi. Chuyện trong nhà, gọi anh rể hai thu xếp cho một chút trước, dù thế nào đi nữa đơn vị chỗ anh ấy làm cũng là chỗ rảnh rỗi.”

Diêu Tam Tam suy nghĩ một chút, đúng vậy, bọn họ chưa quen cuộc sống nơi đây, hai người dân quê điển hình, thoáng cái đã định làm buôn bán trong tỉnh thành này, chắc chắn không dễ dàng như vậy. Thật sự sẽ có chỗ khó khăn, hai người thương lượng thôi, dù sao thì cũng mạnh hơn một người nhiều.

“Vậy để cho anh rể hai tới đây thu xếp một phen. Chị cả vừa mới sinh em bé, anh rể cả không thể phân thân, ca mẹ em cũng không thể trông cậy vào, chị hai bây giờ đang mang thai cũng sáu, bảy tháng rồi, cũng không thể trông cậy vào, xem ra lần này, trong nhà thật sự không có người giúp đỡ rồi.” Diêu Tam Tam than thở, “Suy nghĩ xem trong nhà một chút, người nào có thể giúp đỡ?”

“Nếu thật sự cần người giúp đỡ, vậy gọi Kim Lai và Kim Thành tới đây, em xem có thể làm không? Nhất thời không nghĩ ra người khác yên tâm ổn thỏa.”

“Ừ, được. Hai đứa nó rất hợp.” Diêu Tam Tam di1enda4nle3qu21ydo0n suy nghĩ đến chuyện cửa hàng bán lẻ, nên còn nói: “Buôn bán mới bắt đầu, mình không thể chỉ trông cậy vào cá chạch bùn, quá đơn độc. Mùa xuân hạ mình bán cá chạch bùn ít là không thể tránh khỏi, nhưng mà sau xuân hạ, cửa hàng bán lẻ đâu thể nhàn rỗi. Còn có thể chuẩn bị chút gì đây?”

Còn có thể chuẩn bị chút gì chứ? Diêu Tam Tam lập tức nghĩ đến, thôn Thổ Câu chỉ dựa vào trăm ngàn mẫu hồ chứa nước lớn, Diêu Tam Tam nhớ tới ở Thượng Hải thì nhìn thấy bán cá diếc hoang ra giá tiền kinh người, đã thấy, bất ngờ cũng biết ít nhiều đến thử.

Cô mới nghĩ như vậy, Bào Kim Đông đã nói, “Thời gian này anh đi dạo cả ngày ở thị trường thủy sản, anh cảm thấy cá diếc, cá lóc (cá quả), cá kim châm mấy loại cá này, còn có cá nheo, có thể cân nhắc vận chuyển sang bên này, em xem đi, anh chọn nhiều cá đặc biệt như vậy, loại cá không dễ dàng chết, những cá này, giá cả ở bên này cũng cao, vận chuyển đường dài càng có thể chịu đựng hơn so với Bạch Liên, Hoa Liên..., chở tới đây chắc không chết được.

“Ôi, suy nghĩ của anh và em cùng chỗ rồi.” Diêu Tam Tam thật vui mừng, “Em cảm thấy, em chọn cá diếc và cá lóc, dễ vận chuyển, không dễ chết, cộng thêm cá chạch bùn của chúng ta, đều có món đồ đặc biệt, nhất định có thể làm buôn bán. Mặc dù thu mua cá kim châm mọc hoang, số lượng cũng ít, chắc hẳn không dễ chơi.”

Hai người vừa ăn cơm, vừa thương lượng chuyện buôn bán, cách một bàn nhỏ ở giữa, dáng vẻ nhỏ giọng nói chuyện, nhìn giống như một đôi vợ chồng nhỏ ấm áp ăn ý.

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Bào Kim Đông chọn trúng một cửa hàng bán lẻ, đang bán sỉ ở thị trường thủy sản thành Đông, vị trí không tính là tốt, vị trí tốt, vốn không tìm được nhà nào muốn qua tay. Hai gian cửa hàng, bố trí lắp đặt thiết bị theo cửa hàng thủy sản rồi, bọn họ có khả năng tưởng tượng tình hình tốt nhất, chính là sau khi hàng đến, có thể nhanh chóng buôn bán ra ngoài, không trông cậy vào bán lẻ, cho nên cũng không có quầy hàng như thông thường.

Bào Kim Đông dẫn Diêu Tam Tam đi thì có hai công nhân đang lắp đặt biển hiệu của cửa hàng lên, Diêu Tam Tam vừa nhìn tên cửa tiệm kia, thiếu chút nữa bật cười.

Cửa hàng bán buôn thủy sản của anh hai nhà họ Bào.

“Sao lại lấy cái tên như vậy?”

“Không được sao?” Bào Kim Đông nói, “Anh cảm thấy vô cùng tốt mà.”

Vô cùng tốt? Ha ha, uổng công anh nghĩ ra!

“Người tới mua đồ, thì đều phải gọi anh là anh hai đúng không? Uổng công anh nghĩ ra.”

“Đúng vậy, tốt biết bao.” Bào Kim Đông rõ ràng đắc chí, “Anh vốn định đặt nó là cửa hàng bán buôn thủy sản Tam Tam, sau đó lại nghĩ, anh thanh niên trai

/298

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status