Tam Cô Nương Nhà Nông

Chương 78 - Chương 73.2

/298


Trong phòng thoáng cái có vài người đi ra, nữ có nam có, trung niên, thanh niên đều có, Diêu Tiểu Cải lặng lẽ đánh giá, dù sao cũng không nhận ra, dứt khoát không lên tiếng.

Diêu Tiểu Cải bị đám đông đưa vào phòng, liếc thấy một ông cụ đầu tóc trắng xóa ngồi trên chiếc giường kê ở bức tường phía Bắc, dựa vào đống chăn nệm, đang khẽ cười nhìn cô.

Diêu Tiểu Cải không biết sao, đột nhiên trong lòng đau xót, suýt chút nữa rớt nước mắt.

Một người phụ nữ lôi kéo cô đi đến trước giường, lớn tiếng nói với ông cụ: “Bác hai, bác xem, đây là cháu dâu bác, đối tượng của Cạnh Ba.”

Ông cụ cười nhìn Diêu Tiểu Cải, thân thể giật giật, tự mình chống cánh tay định ngồi dậy, lập tức có người đỡ ông ngồi thẳng, lại kê cái gối ra sau lưng ông.

Diêu Tiểu Cải tiến lên ngồi xuống mép giường, ông cụ cười ha hả mà đưa tay ra, Diêu Tiểu Cải vội đưa tay tới, ông cụ lập tức nắm lấy tay cô.

“Được, được!” Ông cụ Lục vỗ tay Diêu Tiểu Cải, “Thằng nhóc kia, lại không nói sớm với ông, ông còn lo lắng nó độc thân đấy!”

“Ông nội, trách cháu.” Diêu Tiểu Cải nói, “Cháu nên sớm tới thăm ông.”

“Không trách cháu được, không trách cháu.” Ông cụ luôn miệng nói, “Trách thằng nhóc Cạnh Ba kia, không hiểu chuyện, nên sớm nói với ông.” Ông cụ nói xong, đưa tay lục lọi đầu giường, gọi người chung quanh, “Cái bao ông chuẩn bị đâu?”

Một người đàn ông trung niên đưa tay luồn xuống dưới đống chăn nệm, móc một bao bằng lụa màu đỏ ra, ông cụ cầm bao lụa, đặt trong tay Diêu Tiểu Cải, còn yên tâm mà vỗ vỗ.

“Ông nội lần đầu thấy cháu, không thể nhìn không, cái này cho cháu mua bộ quần áo mặc.” Ông cụ đây là nghe thấy cô định tới, sớm đã chuẩn bị lễ gặp mặt cho cô!

Diêu Tiểu Cải vội nói: “Ông nội, cháu có tiền, cháu kiếm tiền hiếu thuận ông mới đúng.”

“Vào cửa nhà họ Lục ông, cầm!” Ông cụ đơn giản chỉ nhét bao lụa vào trong tay cô, lôi kéo cô giới thiệu từng người đứng trước giường, đây là ông năm, đây là chú ba, đây là thím hai... Ông chỉ người đàn ông trung niên bên giường nói, “Đây là cha Cạnh Ba.”

“A!” Diêu Tiểu Cải vội vàng gật đầu, theo phong tục, bây giờ cô cũng không cần gọi cha, nên dứt khoát không gọi, dù sao... Cảm giác quan hệ của Lục Cạnh Ba và cha anh lạnh nhạt.

Người một phòng, có người ông cụ giới thiệu, có người không giới thiệu, không giới thiệu đến mẹ kế của Lục Cạnh Ba, Diêu Tiểu Cải tự nhiên cũng sẽ không hỏi đến, chắc ông cụ sợ cô cảm thấy không được tự nhiên, cố ý không giới thiệu.

Có hai nam thanh niên, một chừng mười sáu mười bảy, một chừng mười bốn mười lăm, ông cụ chỉ nói là em trai Lục Cạnh Ba, chắc chính là con trai của mẹ kế rồi.

Diêu Tiểu Cải ngồi cùng ông cụ, ông cụ đột nhiên nhìn người bên giường cười, híp mắt nói: “Hôm nay ông còn chưa ăn cơm đâu! Ông hơi đói rồi.”

“Ôi, bác hai bác đói rồi? Muốn ăn gì? Con đi làm cho bác.”

Ông cụ nói “Canh mỳ”, lập tức khiến nhóm phụ nữ nhanh chóng đi thu xếp nấu canh.

“Ông nội, cháu nấu cơm cũng không tính khó ăn, cháu đi làm cho ông!” Diêu Tiểu Cải nói.

Ai ngờ ông cụ giữ cô lại nói: “Để cho bọn họ làm đi, cháu mới đến đây sao có thể bảo cháu vào phòng bếp nấu cơm?”

Mấy phút sau, đã có người bưng chén mỳ hơi lớn vào, cầm thìa đút ông cụ ăn, ăn xong một chén, có người nói, để ông hai nằm xuống nghỉ ngơi một chút đi.

“Ông hai, ông mệt rồi, trước nghỉ ngơi một chút đi.”

“Ừ, vậy thì nghỉ ngơi một chút.” Có người rút gối đầu chăn

/298

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status