Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế

Chương 51 - Chương 51

/172


Edit: Đào Sindy

Bầu không khí một lần nữa trở nên vô cùng xấu hổ, người xem náo nhiệt bên cạnh đều cảm thấy xấu hổ thay Thạch Phi Tiên.

Thạch Phi Tiên đi đến trước mặt A Khắc Tề, mỉm cười với hắn: Vương tử điện hạ ngay cả chân dung tiểu nữ tử còn chưa gặp qua, chỉ nghe người bên ngoài nói mấy câu liền đến cầu hôn, e là quá qua loa rồi.

A Khắc Tề thấy mình nhận lầm người, Thạch tiểu thư này cũng không hề tức giận, tay chân lập tức không biết để đâu: Tại hạ ngưỡng mộ tài danh* của tiểu thư, mong tiểu thư cho tại hạ một cơ hội.

*tài năng + danh tiếng

Tài danh?

Thạch Phi Tiên khẽ cười một tiếng, phúc thân với A Khắc Tề, không nhanh không chậm nói: Vương tử điện hạ nói đùa. Nói xong, cũng không đợi A Khắc Tề phản ứng, vịn tay nha hoàn đi xuống bậc thang. Bước đi của nàng ta hơi nhanh, nhưng lại hết sức ưu nhã, mỗi một bước đều không lớn không nhỏ, đoan trang cực kỳ.

A Khắc Tề gượng cười sờ mặt, nghe nói nữ tử đại nghiệp thích nam tử mặt ngọc, trước khi tiến cung hắn còn cố ý cạo hàm râu hắn lấy làm kiêu ngạo đi, nhưng nhìn phản ứng vị Thạch tiểu thư này, hình như hắn đã cạo râu cũng không hấp dẫn nàng ta.

Hắn không hiểu nhìn về phía Ban Họa, vị Thạch tiểu thư này đến tột cùng có tức giận hay không đây?

Thân là một người vô tội qua đường, Ban Họa lo liệu phong cách xem náo nhiệt của nhân dân đại nghiệp không mấy đẹp, toàn kiểu ăn dưa xem kịch, nhưng đừng nói hươu nói vượn. Đối mặt ánh mắt nghi ngờ của vị vương tử này, Ban Họa lộ ra một nụ cười bí hiểm, phúc thâm với hắn, cũng xoay người rời đi, vứt cho A Khắc Tề một bóng lưng xinh đẹp.

Từ đầu tới đuôi, nàng không nói một câu cùng vị vương tử này.

A Khắc Tề dụi dụi mắt, rõ ràng... Vẫn là vị cô nương thần bí này đẹp hơn, hôm nay hắn cố ý quan sát rất lâu, cả đại điện thì vị cô nương này đẹp nhất, những nam nhân trẻ tuổi của đại nghiệp có nhiều người nhịn không được lén nhìn nàng, tại sao nàng không phải đệ nhất mỹ nhân?

Hắn buồn rầu sờ cằm loáng bóng, xem ra ánh mắt hắn có vấn đề rồi.

Ban Họa ngồi vào xe ngựa, cũng nhịn không được đấm đệm cười rộ lên.

Lúc Dung Hà cưỡi ngựa tới gần xe ngựa Ban Họa, nghe được trong xe ngựa loáng thoáng truyền đến tiếng cười, mắt thấy đằng sau Thạch Tấn và những công tử khác đang cưỡi ngựa đi đến, một tay nắm bên miệng ho khan vài tiếng: Tại hạ Dung Hà, quấy rầy Quận Chúa rồi.

Trong xe ngựa đột nhiên an tĩnh lại, một lát sau, màn xe ngựa từ trong xốc lên, lộ ra một khuôn mặt còn mang ý cười. Thậm chí Dung Hà còn chú ý tới, cặp mắt nàng còn long lanh ánh nước, cũng không biết vừa khóc xong, hay là... Cười ra nước mắt?

Dung Bá gia? Ban Họa không hiểu nhìn Dung Hà,: Không biết ngài có việc gì?

Cũng không có gì. Dung Hà nghe tiếng vó ngựa sau lưng càng ngày càng gần, mỉm cười nhỏ giọng nói: Đêm nay tuyết lớn, xa giá Quận Chúa chạy chầm chậm thôi, chú ý an toàn.

Gió đêm phất qua, xen lẫn bông tuyết bay lả tả, từng bông từng bông bay xuống đầu vai, rất nhanh đã phủ thành một lớp tuyết.

Đa tạ bá gia quan tâm. Ban Họa thấy bông tuyết bay trên đỉnh đầu Dung Hà, nhân tiện nói: Hộ vệ của ngươi không mang dù à?

Mắt Dung Hà nhìn Đỗ Cửu sau lưng: Không, nhưng có áo choàng là được rồi.

Ban Họa đưa tay ra cửa sổ, rất nhanh lòng bàn đã dính những bông tuyết lớn như lông ngỗng. Nàng quay đầu mắt nhìn gò má trên khuôn mặt đẹp của Dung Hà, quay người từ trong xe ngựa lấy ra một cây dù: Dung Bá gia không chê, thì dùng của ta đi.

Tuyết lớn như vậy, làm khuôn mặt mỹ nhân đông lạnh đến hỏng thì sao đây?

Dung Hà vỗ con ngựa dưới thân , để y cách Ban Họa gần hơn. Vươn bàn tay như sứ ngọc ra, tiếp nhận cây dù này: Đa tạ Quận Chúa.

Đừng khách sáo. Ánh mắt Ban Họa đảo qua tay Dung Hà, thỏa mãn thu tầm mắt lại: Dung Bá gia, đi thong thả.

Quận Chúa đi thong thả. Dung Hà cười, cưỡi ngựa lui về sau, để Ban Họa đi đầu.

Tiếng vó ngựa cộc cộc dần đi xa, Dung Hà mở dù lụa ra, nhìn thấy mặt trong phác hoạ cung nữ trâm hoa đồ, nhịn không được cười ra tiếng.

Bá gia, thuộc hạ hạ dù, được không...

Đổi một cái?

Dù này rất tinh mỹ, bên trên cán dù thậm chí còn treo hồng ngọc, chế tác được xưng tụng là khéo léo tuyệt vời. Nhưng tuy nó đẹp, lại không thể che giấu nó


/172

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status