Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế

Chương 142 - Chương 119

/172


Dung Hà không nghĩ tới Ban Họa lại đột nhiên hỏi vấn đề này, y nhìn Ban Họa, bỗng nhiên trầm mặc xuống.

Y không muốn Ban Họa liên luỵ vào chuyện này, thậm chí có ý gạt nàng, còn vì nàng tìm một đường lui. Nếu thất bại, y sẽ để cho Ban Họa Quân pháp bất vị thân *, cộng thêm Họa Họa có một phần huyết mạch Tưởng gia, nàng có thể sống tốt.

*Vì việc nước quên tình nhà.

Cho nên y cố ý tránh đi thế lực và nhân mạch Ban gia, không cho Ban gia tham dự vào chuyện riêng của mình. Y làm việc vô cùng ẩn nấp, thậm chí không để lộ ra chút dã tâm, y không rõ vì sao Họa Họa lại đoán được chuyện này, hoặc là nói nàng muốn hỏi không phải chuyện này, cũng có thể là y suy nghĩ nhiều, Họa Họa hỏi không phải điều y nghĩ?

Trong phòng an tĩnh lại.

Ban Họa lấy hai chén trà tinh xảo, rót một chén đưa tới trong tay Dung Hà, cười nói: Từ từ suy nghĩ, ta không vội.

Họa Họa, nàng muốn biết gì? Dung Hà cười khổ tiếp nhận chén trà nặng nề, ngửa ra uống hơn phân nửa.

Chàng tùy tiện nói, ngẫm lại chàng dấu diếm ta cái gì thì nói cái đó. Ban Họa cười như không cười nhíu mày nhìn y: Bây giờ chàng không cần phải hầu trên triều, ta cũng không có việc gì để làm, chàng có thể từ từ nói, ta có thể chậm rãi nghe.

Dung Hà cười khổ muốn đặt chén trà xuống, lại bị Ban Họa ngăn cản: Đừng buông chén trà xuống, ta sợ lát chàng nói nhiều sẽ khát nước.

Nghe vậy, Dung Hà lại cầm chén trà thăm dò trở về: Vậy được rồi, nàng chậm rãi nghe, ta chậm rãi kể.

Lúc nhỏ ta không được mẫu thân ưa thích, bởi vì sau khi sinh ra ta, thân thể mẫu thân bắt đầu béo ra, bà dùng rất nhiều cách, vẫn không khôi phục được dáng vóc lúc trước. Ngữ khí Dung Hà bình thản, đối với oán hận của mẫu thân không có bất kỳ phản ứng gì: Nhưng cũng may từ nhỏ tướng mạo ta đáng yêu, mẫu thân dần dần đối đãi tốt với ta hơn, nhưng hơi nghiêm khắc với ta một chút, ta lại cảm thấy không tốt bằng đại ca.

Đây là cách nói lộn xộn gì vậy, có muốn ra đời hay không cũng đâu phải do chàng chọn, coi như bà ấy già mồm muốn trách, vậy cũng nên trách bản thân bà ấy hay phụ thân chàng, dựa vào đâu mà trách lên người vô tội như chàng thế? Ban Họa vừa nghe đầu liền nổ tung: Có nói đạo lý không đây? !

Mắng xong, Ban Họa mới nhớ tới đây tốt xấu cũng là bà bà đã mất của mình, hành động này của nàng giống như hết sức bất hiếu?

Thế nhưng Dung Hà không tức giận, y thấy Ban Họa tức giận đến hai gò má đỏ bừng, lộ ra chút ý cười: Đừng tức giận nữa, chuyện đã trải qua nhiều năm như vậy rồi.

Từ nhỏ Ban Họa được tổ phụ tổ mẫu, còn có song thân sủng ái lớn lên không dám tưởng tượng Dung Hà khi còn bé sống trong cảnh tượng như thế, nàng hít sâu một hơi, rốt cục đè xuống kích động đến mức muốn chửi người khác trong lòng.

Sau đó đường làm quan của phụ thân không như ý, thời gian làm bạn cùng mẫu thân trong phủ không bằng trước kia, mẫu thân hoài nghi phụ thân nuôi ngoại thất, thường hay nói với ta, bởi vì sinh ra ta, bà đã hy sinh bao nhiêu. Trên mặt Dung Hà lộ ra nụ cười trào phúng: Sau nữa thì bà ấy chết, bên ngoài đều đồn rằng bà bị bệnh mà chết.

“Đồn?”

Đúng, đều là tin đồn. Dung Hà rủ xuống mí mắt, giọng điệu có chút lạnh: Bà ấy bị độc chết, khi đó tuổi ta còn nhỏ, không biết bà trúng độc gì, cho đến năm ngoái ta mới biết, bà chết bởi độc đậu tương tư, còn là đậu tương tư phụ thân đưa cho bà.

Trong lòng Ban Họa có chút phát lạnh, mẫu thân Dung Hà chết vì tự sát, hay là mưu sát?

Ai giết bà ấy?

Nữ nhân bà ấy ghen ghét nhất hay là... phụ thân Dung Hà?

Ban gia không khí rất


/172

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status