Nhìn về Thái Hành sơn cách đó không xa, trong ánh mắt Diệp Thần đột nhiên lộ ra một tia nghiêm nghị.
Bởi vì ngọn Thái Hành sơn này tuy rằng không cao và hùng vĩ bằng Huyền Tâm sơn, thế nhưng trên người nó lại mang một loại khí thế không cách nào hình dung được.Tựa hồ là một loại khí thế có thể bao quát cả non sông.
Đây chính là Sơn Thế, loại Sơn Thế này có thể xuất hiện ở trên một ngọn núi như thế, biểu thị ra rằng ngọn núi này đã từng có một thời rất là huy hoàng rực rỡ.
Đặc biệt là tại thời điểm Hoàng Thiên bí cảnh sắp mở ra, cỗ khí thế đã từng bị ẩn giấu này lại lần thứ hai bắt đầu tỏa ra.
Tử Phong, ngươi có biết cái Hoàng Thiên bí cảnh này, trước đây đã từng có cái tông môn nào ở đây không? Diệp Thần đột nhiên quay về phía Tử Phong ở sau lưng hỏi.
Hoàng Thiên bí cảnh, là bí cảnh của tông môn cấp bậc hoàng đạo và được lục địa thống nhất xưng hô.
Tử Phong nói: Ở nơi này hơn ngàn năm trước xác thực là có một tông môn đã từng tồn tại, thế nhưng vật đổi sao dời tuế nguyệt qua đi, đã rất ít người còn biết được cái tông môn này. Ta đối với cái tông môn này cũng không có hiểu rõ cặn kẽ cho lắm, mà chỉ biết nó được gọi là Hạn Viêm tông!
Hạn Viêm tông?
Diệp Thần ánh mắt bình tĩnh, bởi vì hắn cũng chưa từng nghe nói qua cái tông môn này.
Thời gian ngàn năm, đủ để cho thương hải tang điền mọi thứ đổi thay, cho nên chuyện tông môn hưng suy cũng là chuyện diễn ra từng ngày. Trên đại lục đã từng xuất hiện qua rất nhiều tông môn có tiếng tăm lừng lẫy, thế nhưng cuối cùng cũng phải hóa thành một nắm đất vàng.
Từ xưa tới nay rất ít tông môn có thể hưng thịnh mã không suy, nếu có thì cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Trừ phi là tu sĩ chuyên nghiên cứu về lịch sử, nếu không thì rất khó có thể biết được cái Hạn Viêm tông đã tồn tại hơn ngàn năm trước này đã huy hoàng ra sao.
Thái Hành sơn, bốn người Diệp Thần trực tiếp đi tới dưới chân núi.
Để cho Diệp Thần kinh ngạc chính là, tất cả các tông chủ còn lại so với hắn còn đến sớm hơn rất nhiều.
Xung quanh Nguyệt Thai thành nguyên bản là có mười bảy hạ phẩm tông môn, vì Ảnh Phong tông đã bị Thiên Linh tông tiêu diệt, nên cũng chỉ còn lại mười sáu cái tông môn.
Mà tông chủ Thu Mặc tông cùng Tả Huyết tông khi còn ở Huyền Tâm tông đã bị Bộ Kinh Vân dùng thủ đoạn lôi đình tiêu diệt, vì vậy hai tông môn này cũng không còn cách nào có thể tới tham gia sự kiện Hoàng Thiên bí cảnh lần này.
Vì vậy bây giờ tính cả Thiên Linh tông ở bên trong, thì nơi đây cũng chỉ có tổng cộng mười bốn tông môn đến tham gia thăm dò Hoàng Thiên bí cảnh.
Các vị tông chủ đến thật là sớm a. Diệp Thần cười ha ha chào hỏi.
Tất cả tông chủ tới đây đương nhiên sẽ không có tự mình đơn thương độc mã mà đến, tất cả đều dẫn theo một hai tùy tùng cho bản thân.
Nhìn thấy vài tên tùy tùng đứng trong đám người, đáy lòng Diệp Thần đột nhiên giật lên một cái.
Mấy tên tùy tùng kia, lại có thể làm Diệp Thần có một loại cảm giác nguy hiểm vô cùng! !
Cái cảm giác này tới vô cùng mãnh liệt, bởi vì trong cơ thể Diệp Thần lúc này Di Thiên Thần Quyết đã tự động vận chuyển, chính là cảnh báo cho Diệp Thần biết rằng có nguy hiểm đang ở gần đây.
Mà người có thể khiến cho Diệp Thần có cảm giác nguy hiểm này, tổng cộng có ba cái.
Cái thứ nhất, chính là tên tùy tùng đang đứng ở sau lưng tông chủ Huyền Vũ tông Lưu Đào.
Thứ hai, là tùy tùng bên cạnh tông chủ La Lôi tông Dương Tiêu.
Cuối cùng, là tùy tùng bên cạnh tông chủ Cuồng Phong tông Liễu Công Minh.
Mà ba cái tùy tùng này, căn cứ theo Di Thiên Thần Quyết của Diệp Thần nhận biết, cảm giác được bọn họ so với tông chủ của họ còn nguy hiểm hơn rất nhiều!
Diệp Thần nhếch miệng lên lộ ra một tia cười lạnh. Nguyên lai tất cả đều là cứu binh nha, những người này thà tình nguyện làm giá y cho người khác, cũng không muốn để cho Thiên Linh tông có thu hoạch!
Diệp Tông chủ đến vừa đúng lúc, không biết lúc này có thể mở ra Hoàng Thiên bí cảnh hay không? Huyền Vũ tông Lưu Đào mở miệng nói đầu tiên.
Diệp Thần nhàn nhạt nhìn về phía Lưu Đào, cái đám Huyền Vũ tông này trên danh nghĩa là cùng Thiên Linh tông giao hảo, thế nhưng lại ở khắp nơi làm khó dễ cho Thiên Linh tông, hành động này xác thực là làm cho người ta chán ghét đến cực điểm!
Có điều coi như là lòng Diệp Thần đã chán ghét đến cực điểm, thế nhưng vào lúc này hắn cũng không để biểu lộ ra chút nào, điểm lòng dạ này Diệp Thần vẫn có.
Cái này là đương nhiên, Tử Phong, ngươi mau đi trước dẫn đường cho quý vị tông chủ nơi đây đi. Diệp Thần quay về phía Tử Phong đang đứng một bên nói rằng.
Vâng, tông chủ! Tử Phong gật đầu nói.
Nghe được cách xưng hô của Tử Phong đối với Diệp Thần là tông chủ, các tông chủ còn lại đều giật mình một cái.
Bọn họ không nghĩ tới khả năng chính là, Tử Phong lại có thể thần phục đầu nhập vào bên trong Thiên Linh tông!
Trên thực tế trước đây Diệp Thần cũng từng cân nhắc qua, hắn muốn một thân một mình chiếm lấy Hoàng Thiên bí cảnh không chia sẻ cho ai cả, thế nhưng cuối cùng hắn vẫn là từ bỏ cái ý định này trong đầu!
Chỉ có Tử Phong là người duy nhất biết phương pháp mở ra Hoàng Thiên bí cảnh, mà Tử Phong đã lập xuống lời thề thiên đạo rồi, đó là chia sẻ cho một đám tông chủ nơi đây đi vào Hoàng Thiên bí cảnh.
Diệp Thần nếu muốn độc chiếm cái Hoàng Thiên bí cảnh này, trừ phi là hắn đem tất cả tông chủ nơi đây giết chết hết, còn nếu không Tử Phong sẽ bị lời thề thiên đạo trừng phạt, khiến hắn chết không có chỗ chôn.
Nếu Tử Phong chết rồi, vậy Hoàng Thiên bí cảnh cũng không còn cách nào có thể mở ra nữa.
Mà việc đem hết thảy tông chủ nơi đây chém giết đi, này tuy rằng có thể thực hiện được, thế nhưng lại quá mạo hiểm!
Mỗi cái tông chủ nơi đây chắc chắn đều nắm một là bài tẩy cho bản thân, coi như là để Lý Tiêu Dao ra tay đi chăng nữa, thì hắn cũng không dám nói trăm phần trăm là có thể tiêu diệt hết đám tông chủ này.
Vì thế cuối cùng Diệp Thần đành lựa chọn để một đám tông chủ cùng hắn tiến vào Hoàng Thiên bí cảnh, bởi vì hắn không tin là ai có đủ tư cách và năng lực để cùng hắn tranh cướp tạo hóa bên trong Hoàng Thiên bí cảnh.
Nhưng là kế hoạch của hắnbây giờ lại có thay đổi, bởi vì ba người tùy tùng kia, thực sự là khiến trong lòng Diệp Thần cảm thấy bất an, cái cảm giác này chỉ xuất hiện tại thời điểm khi hắn đối mặt với Vương Thiên Lâm.
Chẳng lẽ, ba cái tùy tùng này lại là cao thủ thông thần cảnh sao?
Trong đầu hắn đột nhiên bốc lên một cái ý niệm như vậy, Diệp Thần cũng bị cái ý nghĩ này của mình làm cho kinh sợ.
Bất kể nói thế nào, lần Hoàng Thiên bí cảnh này, sẽ không còn yên bình như trong tưởng tượng của hắn lúc trước nữa.
Các vị tông chủ, vị trí mở ra Hoàng Thiên bí cảnh, chính là ở trên đỉnh núi kia. Tử Phong quay về mọi người phía sau nói.
Vậy thì mau mau lên đỉnh núi thôi! Có tông chủ lập tức đáp lời hắn.
Tử Phong lắc đầu nói: Muốn Hoàng Thiên bí cảnh mở ra, thì phải đợi thời điểm dương khí nồng nặc nhất mới có thể mở ra được. Tuy rằng Hoàng Thiên bí cảnh tại nơi này đã tích lũy ngàn năm dương khí, thế nhưng chỉ khi nào đạt đủ điều kiện, thì nó mới có thể mở ra được, từ đây đến lúc đó chúng ta còn phải thực hiện một vài chuẩn bị nho nhỏ nữa!
Ngày mai chính là ngày Chính Dương, là thời điểm dương khí dồi dào nhất trong một năm, vì vậy chỉ khi đến ngày mai thì mới có thể mở ra Hoàng Thiên bí cảnh được.
Nếu như hiện tại chúng ta đi lên đỉnh núi, liền phải ở trên đỉnh núi đả tọa một đêm.
Nghe được lời giải thích này của Tử Phong, mọi người cũng không có hoài nghi cái gì cả, bởi vì điều kiện để mở ra Hoàng Thiên bí cảnh nhất định sẽ vô cùng phiền phức, Tử Phong nói đã xem như là đơn giản hóa rồi.
Tông chủ Cuồng Phong tông Liễu Công Minh nói: Các vị có mặt ở nơi đây đều là tu sĩ có tu vi không tầm thường, đừng nói là đả tọa một đêm, coi như là ở đây một tháng thì cũng chả làm sao cả, phải không?
Đêm nay chúng ta liền lên trên núi đợi thôi, chỉ là chờ thêm một đêm nữa thôi mà, chư vị nghĩ như thế nào?
Nghe được lời nói này của Liễu Công Minh, mọi người cũng là gật đầu tán thành nói: Không sai, ngày hôm nay liền lên trên núi đi, miễn cho xuất hiện cái biến cố gì bất ngờ.
Mặc dù nói tất cả mọi người ở nơi đây đều là cao thủ đến đây vì Hoàng Thiên bí cảnh, thế nhưng vạn nhất trên đường đi lại phát sinh biến cố nào đó thì sao đây?
Những tên tông chủ này rất nhanh liền chạy lên Thái Hành sơn, đương nhiên tất cả sẽ không quan tâm thời gian một đêm.
Nghe được lời nói này của mọi người, Tử Phong liền đưa mắt phóng tới trên người Diệp Thần, lộ ra ý tứ dò hỏi.
Diệp Thần mở miệng nói: Nếu các vị tông chủ đã có này hứng thú, vậy Tử Phong ngươi liền phụ trách dẫn đường là được rồi.
Tử Phong gật đầu, sau đó liền xông lên đi ở phía trước, dẫn mọi người hướng về trên đỉnh núi mà đi.
Bây giờ là buổi trưa, mặt trời ở giữa đỉnh đầu, dương khí hừng hực lan tỏa khắp nơi.
Hôm nay tuy rằng không phải là ngày Chính Dương, thế nhưng cũng là ngày gần kề ngày Chính Dương, vì vậy dương khí đồng dạng cũng là cực kỳ kinh khủng rồi.
Ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi ở trên Thái Hành sơn, dương khí chiếu tới đâu liền bị Thái Hành sơn hấp thu đến đó. Khiến người ta không hiểu rõ chính là, bên trong lòng núi Thái Hành sơn lúc này, một con rồng tựa như long mạch đang chầm chậm nhúc nhích.
Mà ở vị trí ở giữa long mạch là long huyệt, lúc này lại có một cái quan tài đen kịt đang nằm trong đó.
Bởi vì ngọn Thái Hành sơn này tuy rằng không cao và hùng vĩ bằng Huyền Tâm sơn, thế nhưng trên người nó lại mang một loại khí thế không cách nào hình dung được.Tựa hồ là một loại khí thế có thể bao quát cả non sông.
Đây chính là Sơn Thế, loại Sơn Thế này có thể xuất hiện ở trên một ngọn núi như thế, biểu thị ra rằng ngọn núi này đã từng có một thời rất là huy hoàng rực rỡ.
Đặc biệt là tại thời điểm Hoàng Thiên bí cảnh sắp mở ra, cỗ khí thế đã từng bị ẩn giấu này lại lần thứ hai bắt đầu tỏa ra.
Tử Phong, ngươi có biết cái Hoàng Thiên bí cảnh này, trước đây đã từng có cái tông môn nào ở đây không? Diệp Thần đột nhiên quay về phía Tử Phong ở sau lưng hỏi.
Hoàng Thiên bí cảnh, là bí cảnh của tông môn cấp bậc hoàng đạo và được lục địa thống nhất xưng hô.
Tử Phong nói: Ở nơi này hơn ngàn năm trước xác thực là có một tông môn đã từng tồn tại, thế nhưng vật đổi sao dời tuế nguyệt qua đi, đã rất ít người còn biết được cái tông môn này. Ta đối với cái tông môn này cũng không có hiểu rõ cặn kẽ cho lắm, mà chỉ biết nó được gọi là Hạn Viêm tông!
Hạn Viêm tông?
Diệp Thần ánh mắt bình tĩnh, bởi vì hắn cũng chưa từng nghe nói qua cái tông môn này.
Thời gian ngàn năm, đủ để cho thương hải tang điền mọi thứ đổi thay, cho nên chuyện tông môn hưng suy cũng là chuyện diễn ra từng ngày. Trên đại lục đã từng xuất hiện qua rất nhiều tông môn có tiếng tăm lừng lẫy, thế nhưng cuối cùng cũng phải hóa thành một nắm đất vàng.
Từ xưa tới nay rất ít tông môn có thể hưng thịnh mã không suy, nếu có thì cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Trừ phi là tu sĩ chuyên nghiên cứu về lịch sử, nếu không thì rất khó có thể biết được cái Hạn Viêm tông đã tồn tại hơn ngàn năm trước này đã huy hoàng ra sao.
Thái Hành sơn, bốn người Diệp Thần trực tiếp đi tới dưới chân núi.
Để cho Diệp Thần kinh ngạc chính là, tất cả các tông chủ còn lại so với hắn còn đến sớm hơn rất nhiều.
Xung quanh Nguyệt Thai thành nguyên bản là có mười bảy hạ phẩm tông môn, vì Ảnh Phong tông đã bị Thiên Linh tông tiêu diệt, nên cũng chỉ còn lại mười sáu cái tông môn.
Mà tông chủ Thu Mặc tông cùng Tả Huyết tông khi còn ở Huyền Tâm tông đã bị Bộ Kinh Vân dùng thủ đoạn lôi đình tiêu diệt, vì vậy hai tông môn này cũng không còn cách nào có thể tới tham gia sự kiện Hoàng Thiên bí cảnh lần này.
Vì vậy bây giờ tính cả Thiên Linh tông ở bên trong, thì nơi đây cũng chỉ có tổng cộng mười bốn tông môn đến tham gia thăm dò Hoàng Thiên bí cảnh.
Các vị tông chủ đến thật là sớm a. Diệp Thần cười ha ha chào hỏi.
Tất cả tông chủ tới đây đương nhiên sẽ không có tự mình đơn thương độc mã mà đến, tất cả đều dẫn theo một hai tùy tùng cho bản thân.
Nhìn thấy vài tên tùy tùng đứng trong đám người, đáy lòng Diệp Thần đột nhiên giật lên một cái.
Mấy tên tùy tùng kia, lại có thể làm Diệp Thần có một loại cảm giác nguy hiểm vô cùng! !
Cái cảm giác này tới vô cùng mãnh liệt, bởi vì trong cơ thể Diệp Thần lúc này Di Thiên Thần Quyết đã tự động vận chuyển, chính là cảnh báo cho Diệp Thần biết rằng có nguy hiểm đang ở gần đây.
Mà người có thể khiến cho Diệp Thần có cảm giác nguy hiểm này, tổng cộng có ba cái.
Cái thứ nhất, chính là tên tùy tùng đang đứng ở sau lưng tông chủ Huyền Vũ tông Lưu Đào.
Thứ hai, là tùy tùng bên cạnh tông chủ La Lôi tông Dương Tiêu.
Cuối cùng, là tùy tùng bên cạnh tông chủ Cuồng Phong tông Liễu Công Minh.
Mà ba cái tùy tùng này, căn cứ theo Di Thiên Thần Quyết của Diệp Thần nhận biết, cảm giác được bọn họ so với tông chủ của họ còn nguy hiểm hơn rất nhiều!
Diệp Thần nhếch miệng lên lộ ra một tia cười lạnh. Nguyên lai tất cả đều là cứu binh nha, những người này thà tình nguyện làm giá y cho người khác, cũng không muốn để cho Thiên Linh tông có thu hoạch!
Diệp Tông chủ đến vừa đúng lúc, không biết lúc này có thể mở ra Hoàng Thiên bí cảnh hay không? Huyền Vũ tông Lưu Đào mở miệng nói đầu tiên.
Diệp Thần nhàn nhạt nhìn về phía Lưu Đào, cái đám Huyền Vũ tông này trên danh nghĩa là cùng Thiên Linh tông giao hảo, thế nhưng lại ở khắp nơi làm khó dễ cho Thiên Linh tông, hành động này xác thực là làm cho người ta chán ghét đến cực điểm!
Có điều coi như là lòng Diệp Thần đã chán ghét đến cực điểm, thế nhưng vào lúc này hắn cũng không để biểu lộ ra chút nào, điểm lòng dạ này Diệp Thần vẫn có.
Cái này là đương nhiên, Tử Phong, ngươi mau đi trước dẫn đường cho quý vị tông chủ nơi đây đi. Diệp Thần quay về phía Tử Phong đang đứng một bên nói rằng.
Vâng, tông chủ! Tử Phong gật đầu nói.
Nghe được cách xưng hô của Tử Phong đối với Diệp Thần là tông chủ, các tông chủ còn lại đều giật mình một cái.
Bọn họ không nghĩ tới khả năng chính là, Tử Phong lại có thể thần phục đầu nhập vào bên trong Thiên Linh tông!
Trên thực tế trước đây Diệp Thần cũng từng cân nhắc qua, hắn muốn một thân một mình chiếm lấy Hoàng Thiên bí cảnh không chia sẻ cho ai cả, thế nhưng cuối cùng hắn vẫn là từ bỏ cái ý định này trong đầu!
Chỉ có Tử Phong là người duy nhất biết phương pháp mở ra Hoàng Thiên bí cảnh, mà Tử Phong đã lập xuống lời thề thiên đạo rồi, đó là chia sẻ cho một đám tông chủ nơi đây đi vào Hoàng Thiên bí cảnh.
Diệp Thần nếu muốn độc chiếm cái Hoàng Thiên bí cảnh này, trừ phi là hắn đem tất cả tông chủ nơi đây giết chết hết, còn nếu không Tử Phong sẽ bị lời thề thiên đạo trừng phạt, khiến hắn chết không có chỗ chôn.
Nếu Tử Phong chết rồi, vậy Hoàng Thiên bí cảnh cũng không còn cách nào có thể mở ra nữa.
Mà việc đem hết thảy tông chủ nơi đây chém giết đi, này tuy rằng có thể thực hiện được, thế nhưng lại quá mạo hiểm!
Mỗi cái tông chủ nơi đây chắc chắn đều nắm một là bài tẩy cho bản thân, coi như là để Lý Tiêu Dao ra tay đi chăng nữa, thì hắn cũng không dám nói trăm phần trăm là có thể tiêu diệt hết đám tông chủ này.
Vì thế cuối cùng Diệp Thần đành lựa chọn để một đám tông chủ cùng hắn tiến vào Hoàng Thiên bí cảnh, bởi vì hắn không tin là ai có đủ tư cách và năng lực để cùng hắn tranh cướp tạo hóa bên trong Hoàng Thiên bí cảnh.
Nhưng là kế hoạch của hắnbây giờ lại có thay đổi, bởi vì ba người tùy tùng kia, thực sự là khiến trong lòng Diệp Thần cảm thấy bất an, cái cảm giác này chỉ xuất hiện tại thời điểm khi hắn đối mặt với Vương Thiên Lâm.
Chẳng lẽ, ba cái tùy tùng này lại là cao thủ thông thần cảnh sao?
Trong đầu hắn đột nhiên bốc lên một cái ý niệm như vậy, Diệp Thần cũng bị cái ý nghĩ này của mình làm cho kinh sợ.
Bất kể nói thế nào, lần Hoàng Thiên bí cảnh này, sẽ không còn yên bình như trong tưởng tượng của hắn lúc trước nữa.
Các vị tông chủ, vị trí mở ra Hoàng Thiên bí cảnh, chính là ở trên đỉnh núi kia. Tử Phong quay về mọi người phía sau nói.
Vậy thì mau mau lên đỉnh núi thôi! Có tông chủ lập tức đáp lời hắn.
Tử Phong lắc đầu nói: Muốn Hoàng Thiên bí cảnh mở ra, thì phải đợi thời điểm dương khí nồng nặc nhất mới có thể mở ra được. Tuy rằng Hoàng Thiên bí cảnh tại nơi này đã tích lũy ngàn năm dương khí, thế nhưng chỉ khi nào đạt đủ điều kiện, thì nó mới có thể mở ra được, từ đây đến lúc đó chúng ta còn phải thực hiện một vài chuẩn bị nho nhỏ nữa!
Ngày mai chính là ngày Chính Dương, là thời điểm dương khí dồi dào nhất trong một năm, vì vậy chỉ khi đến ngày mai thì mới có thể mở ra Hoàng Thiên bí cảnh được.
Nếu như hiện tại chúng ta đi lên đỉnh núi, liền phải ở trên đỉnh núi đả tọa một đêm.
Nghe được lời giải thích này của Tử Phong, mọi người cũng không có hoài nghi cái gì cả, bởi vì điều kiện để mở ra Hoàng Thiên bí cảnh nhất định sẽ vô cùng phiền phức, Tử Phong nói đã xem như là đơn giản hóa rồi.
Tông chủ Cuồng Phong tông Liễu Công Minh nói: Các vị có mặt ở nơi đây đều là tu sĩ có tu vi không tầm thường, đừng nói là đả tọa một đêm, coi như là ở đây một tháng thì cũng chả làm sao cả, phải không?
Đêm nay chúng ta liền lên trên núi đợi thôi, chỉ là chờ thêm một đêm nữa thôi mà, chư vị nghĩ như thế nào?
Nghe được lời nói này của Liễu Công Minh, mọi người cũng là gật đầu tán thành nói: Không sai, ngày hôm nay liền lên trên núi đi, miễn cho xuất hiện cái biến cố gì bất ngờ.
Mặc dù nói tất cả mọi người ở nơi đây đều là cao thủ đến đây vì Hoàng Thiên bí cảnh, thế nhưng vạn nhất trên đường đi lại phát sinh biến cố nào đó thì sao đây?
Những tên tông chủ này rất nhanh liền chạy lên Thái Hành sơn, đương nhiên tất cả sẽ không quan tâm thời gian một đêm.
Nghe được lời nói này của mọi người, Tử Phong liền đưa mắt phóng tới trên người Diệp Thần, lộ ra ý tứ dò hỏi.
Diệp Thần mở miệng nói: Nếu các vị tông chủ đã có này hứng thú, vậy Tử Phong ngươi liền phụ trách dẫn đường là được rồi.
Tử Phong gật đầu, sau đó liền xông lên đi ở phía trước, dẫn mọi người hướng về trên đỉnh núi mà đi.
Bây giờ là buổi trưa, mặt trời ở giữa đỉnh đầu, dương khí hừng hực lan tỏa khắp nơi.
Hôm nay tuy rằng không phải là ngày Chính Dương, thế nhưng cũng là ngày gần kề ngày Chính Dương, vì vậy dương khí đồng dạng cũng là cực kỳ kinh khủng rồi.
Ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi ở trên Thái Hành sơn, dương khí chiếu tới đâu liền bị Thái Hành sơn hấp thu đến đó. Khiến người ta không hiểu rõ chính là, bên trong lòng núi Thái Hành sơn lúc này, một con rồng tựa như long mạch đang chầm chậm nhúc nhích.
Mà ở vị trí ở giữa long mạch là long huyệt, lúc này lại có một cái quan tài đen kịt đang nằm trong đó.
/406
|