Editor: Yuki
Hư không rung động, tám cái xiềng xích phong thiên hóa thành từng cây từng cây thần tiên, quật thương khung, muốn đem mảnh thiên khung này xé rách.
Một đạo vết rách đen kịt từ trong hư không, dần dần mở rộng ra, cuối cùng hóa thành một đạo môn hộ rộng lớn vô ngần.
Chính là khi cánh cửa này xuất hiện, trên mặt người thanh niên áo bào đen liền lộ ra vẻ phức tạp, hắn lạnh lùng nói: Coi như ngươi thành công, thì lại làm sao?
Cửu Tiêu Ma giới phong ấn bị ngươi vạch trần, cái này không phải đại diện cho tân sinh, mà là diệt vong! Mà chính ngươi, thời khắc này liền nhất định phải diệt vong! !
Thanh niên áo bào đen sắc mặt khó nhìn, hoặc là có thể nói là phẫn nộ, hắn không nghĩ tới lại có người dám ở dưới mí mắt chính mình làm loạn! Mà thân là người khởi xướng chuyện này, Vân Tranh tự nhiên là phải chịu đựng lửa giận của hắn rồi.
Thiên Đạo, có quy tắc của chính mình, nó có tư duy tư tưởng của chính mình, theo cách nào đó nó cũng là một người, nhưng nếu hắn đã trở thành Thiên Đạo, như vậy nhất định phải dựa theo quy củ của thiên đạo làm việc!
Đạo trời sáng tỏ, nó có thể quyết định vận mệnh của bất luận người nào, thế nhưng nó lại không thể nào ảnh hưởng được đến số mệnh của bọn họ! Nó chỉ có ở bên dưới quy củ, mới có thể quyết định. Người bình thường có thể phạm sai lầm, thế nhưng nó lại không thể!
Nó, chỉ có thể sửa lại sai lầm của người khác, hoặc có thể nói là trừng phạt.
Chẳng hạn như trước đó hắn biết Vân Tranh làm gì, hắn nhất định phải ra tay ngăn cản, thế nhưng bởi vì Vân Tranh trước đó cũng chưa thành công, cho nên nó chỉ có thể ngăn cản, mà không thể trừng phạt!
Mà bây giờ Vân Tranh đã làm được, đã thành công, thiên đạo liền có thể trọng tài hắn, trừng phạt hắn!
Nói ra phức tạp, nhưng trên thực tế lại rất đơn giản, có thể đem thiên đạo lý giải thành pháp luật. Nó hết thảy đều là dựa theo pháp luật này làm việc, không thể thích làm gì thì làm.
Vân Tranh, ngươi phạm vào sai lầm lớn ngập trời. Ta sẽ thay trời hành đạo, ban ngươi tội chết! Thanh niên áo bào đen lạnh lùng vô tình nói.
Vân Tranh kiên cường mang theo nụ cười lớn, hắn si điên nhìn chằm chằm vào môn hộ đen kịt trên bầu trời kia, khóe mắt chảy ra nước mắt, đồng thời quát lớn với thanh niên áo bào đen nói: : Ngươi chỉ là một con chó săn của Thái Hư giới, cũng xứng nói cái gì thay trời hành đạo sao, Huyền Thiên đại lục này là của Cửu Tiêu giới chúng ta! !
Thanh niên áo bào đen phất ống tay áo, Thiên Đạo Chi Nhãn liền nháy một cái. Sau đó trong hư không liền xuất hiện hắc quang. Đạo hắc quang này quỷ dị cực kỳ, tựa hồ như nó có thể đem không gian nuốt chửng, nơi nó đi qua đều xuất vặn vẹo, đen kịt một màu.
Hư Không trảm!
Đây là sát chiêu chỉ có đại năng thực lực ngập trời mới có thể triển khai.
Vân Tranh không có ngăn cản đạo Hư Không trảm này. Dù cho hắn là Thánh Nhân duy nhất của Huyền Tinh đại lục, cũng không thể ngăn cản được đạo Hư Không trảm này. Trên mặt của hắn mang theo vẻ chấp nhất, mang theo sự điên cuồng hướng về cánh cửa trên bầu trời phóng đi, quyết chí tiến lên, liều mạng một lần!
Đáng tiếc, trong hư không một tiếng nổ vang, hắn còn không có tới gần cánh cửa này, liền bị Hư Không trảm nhấn chìm, bị hắc quang thôn phệ.
Bên trong hắc quang. Thân thể Vân Tranh trong nháy mắt liền bị dập tắt, sau đó ngay cả nguyên thần cũng đều bị nát tan, tan thành mây khói.
Thánh Nhân duy nhất của Huyền Tinh đại lục. Ngã xuống!
Thiên Đạo Chi Nhãn chậm rãi biến mất, thanh niên áo bào đen cũng không xuất hiện nữa, thương khung khôi phục bình thường, thế nhưng cánh cửa trong hư không, nhưng vẫn còn định ở nơi đó, thật lâu cũng không tiêu tan.
Cánh cửa này. Liên thông Cửu Tiêu Ma giới!
Cửu Tiêu Ma giới, đã từng được gọi là Cửu Tiêu Linh giới. Là thượng giới của Huyền Tinh đại lục, là chúa tể của phiến đại lục này, thế nhưng đáng tiếc sau đó nơi đó lại phát sinh biến cố, bị Thái Hư Linh giới thừa lúc vắng mà vào, chưởng khống Huyền Tinh đại lục, đồng thời đem Cửu Tiêu Linh giới họa địa vi lao, toàn giới phong ấn.
Mà giờ khắc này bên trên đại địa, Cửu Tiêu tông.
Thân là tông môn thiên đạo cấp, được khen là Cửu Tiêu Thiên Đình, là đỉnh cao của toàn bộ Huyền Tinh đại lục, tông môn cung điện cấp.
Mà Tông chủ Cửu Tiêu tông, càng được vô số tu sĩ coi là Thần bình thường tồn tại.
Nhưng thời khắc này, Tông chủ Cửu Tiêu tông Vân Phong lại đang quỳ ở trên mặt đất ngưỡng nhìn bầu trời, lão lệ tung hoành.
Phụ thân...
Người cho dù có mạnh hơn nữa, thì vẫn là người, sâu trong nội tâm có một tia mềm yếu, cũng chính vì như thế, mới được gọi là người!
Không ai có thể chân chính vô tình, Vân Phong cũng không ngoại lệ.
Tây Vực, Đại Lôi Âm Tự.
Phổ Thanh Phật đà ánh mắt nhìn chòng chọc vào cánh cửa trên bầu trời, hai tay tạo thành hình chữ thập nói: A Di Đà Phật, ma độ chúng sinh, Địa ngục vô biên a!
Cùng lúc đó, ngay khi Thiên Đạo Chi Nhãn vừa biến mất, cánh cửa bên trên thương khung bỗng nhiên bùng nổ ra một tiếng tiếng vang kinh thiên động địa.
Thanh âm này kéo dài không dứt, đắt đỏ sắc bén, có một loại cảm giác đem thiên khung đều sắc bén xé rách.
Tu sĩ trên Huyền Tinh đại lục, rất nhiều người đều là không nhịn được mà che lỗ tai, bởi vì âm thanh này thực sự là quá sắc bén, chấn động đến mức khiến màng nhĩ cũng phải đau đớn, liền ngay cả tu vị và chân khí cũng không ngăn nổi.
Cho tới người bình thường, thời khắc này đều là trực tiếp thất khiếu chảy máu, thậm chí có người còn trực tiếp té quỵ trên mặt đất.
Thanh âm này mạnh, vượt qua tưởng tượng của mọi người, coi như là Nguyên Thần Cảnh vận dụng nguyên thần lực lượng chống đỡ, cũng không tránh thoát được thanh âm này ảnh hưởng. Còn tu sĩ Thông Linh Cảnh dùng linh lực bao vây hai lỗ tai, cũng đồng dạng ngăn cản không được thanh âm này mảy may.
Một vệt kim quang bỗng nhiên từ trong cánh cửa bắn ra, vệt kim quang này óng ánh, chói mắt cực kỳ, khiến cho tầm mắt người ta chịu đến ảnh hưởng, vô cùng mơ hồ.
Một lát sau, có tu sĩ tu vi cao thâm mới thấy rõ được vệt kim quang kia đến cùng là vật gì!
Chờ đến khi mọi người trên đại địa thấy rõ được toàn bộ vệt kim quang kia, thì vô số người liền kinh kêu thành tiếng, không thể tin tưởng được vuốt mắt, cảm giác như mình đang nằm mơ.
Nơi kim quang phát ra, là một con Thần Long cả người che kín vảy, sừng rồng cao chót vót, râu rồng lay động, đặc biệt là Thần Long này trên thân thể lại có chín trảo mọc ra.
Đây là một con Cửu Trảo Kim Long được ghi chép trong thần thoại, vừa rồi âm thanh phát ra kia chính là long ngâm trong truyền thuyết!
Kim quang óng ánh, Cửu Trảo Kim Long từ trên trời giáng xuống, rơi vào phương hướng chính là Cửu Tiêu tông.
Lại là Cửu Trảo Kim Long! ! ! Toàn bộ Huyền Tinh đại lục, vô số người đồng dạng phát sinh tiếng kinh hô, bọn hắn đã bị khiếp sợ đến cực hạn, khó có thể tin nổi.
Thần Long, đã sớm biến mất ở trong dòng sông dài của lịch sử, chớ nói chi là Cửu Trảo Kim Long cao cấp nhất, Thần Long đến cùng là từ nơi nào nhô ra?
... ...
...
Vô số người nghị luận sôi nổi, đều là khó mà tin nổi nhìn chằm chằm vào thương khung, lúc này Cửu Trảo Kim Long đã biến mất không còn tăm hơi, tất cả mọi người đều đang hoài nghi có phải không khi nãy là mình bị hoa mắt.
Thậm chí trước đó còn có người nghịch thiên thất bại, đều không có gây nên sóng gió lớn như con Cửu Trảo Kim Long này xuất hiện, đúng là Cửu Tiêu long ngâm biến hoá kinh thiên!
Thiên Linh tông, trước Thiên Linh điện, mỗi người lúc này đều đã bị chấn kinh rồi, liền ngay cả Diệp Thần cũng không ngoại lệ. Thậm chí là Đạt Ma xưa nay đều bình tĩnh cực kỳ, thời khắc này trên mặt cũng không khỏi xuất hiện vẻ khiếp sợ, bởi vì Thần Long chính là sinh vật thần thánh trong truyền thuyết thần thoại.
Mà Bộ Kinh Vân là người có cảm xúc sâu nhất trong đám người, hắn chính là đã từng dùng qua Long Nguyên, cũng từng chân chính gặp phải sinh vật này, tuy hắn đã mất đi ký ức, thế nhưng Bộ Kinh Vân trong cõi u minh vẫn có loại cảm giác đặc thù, đó chính là hắn đã từng thấy long!
Bất quá con rồng hắn từng nhìn thấy, cùng Cửu Trảo Kim Long trên bầu trời xuất hiện kia so ra thì yếu hơn vạn lần, căn bản không thể nào so sánh được.
Ngày hôm đó, nhất định sẽ là một ngày được ghi chép trong lịch sử của Huyền Tinh đại lục, đồng thời sẽ ở trong lịch sử lưu lại một bút dày đặc!
Không chỉ là bởi vì có người nghịch thiên, mà càng thêm là vì người này tựa hồ đã xúc động cái gì đó quỷ dị, lại khiến cho trên bầu trời trong thời gian dài tồn tại một cánh cửa, đồng thời từ trong cánh cửa này còn lao ra một con Cửu Trảo Kim Long tồn tại trong truyền thuyết thần thoại.
Lại đúng là Thần Long! Diệp Thần vẫn đang ngước đầu nhìn lên thiên không, đến khi Kim Long biến mất hắn liền không nhịn được mà nỉ non cảm khái.
Trước đây trên Địa Cầu, vẫn có truyền thuyết về Thần Long, đặc biệt là Cửu Trảo Kim Long, càng là tồn tại cửu ngũ chí tôn, đại diện cho người mạnh nhất. Bất kỳ một người Địa Cầu nào đều biết Cửu Trảo Kim Long chỉ là hư cấu, là do nhân loại huyễn nghĩ ra mà thôi. Nhưng Diệp Thần khi xuyên qua đến thế giới này vậy mà lại chân chính nhìn thấy được Cửu Trảo Kim Long trong truyền thuyết, vì vậy hắn làm sao mà không chấn động được?
Dương Tam Tư ở bên cạnh Diệp Thần giải thích: Thần Long ở trong các loại sách sử đều có ghi chép, ta đã từng xem qua một quyển sử liệu, có người nói trên Huyền Tinh đại lục đã từng có Long tộc tồn tại, bất quá ở vô số năm trước sau tràng đại chiến kia, Long tộc chiến bại, liền hoàn toàn biến mất , không còn tung tích nữa!
Diệp Thần gật gật đầu, thân là một người khách xuyên qua, Diệp Thần đối với lịch sử của thế giới này hiểu quá ít, càng thêm không hội biết được trong lịch sử của Huyền Tinh đại lục từng có Thần Long tồn tại. Hắn còn tưởng rằng nơi đây cũng giống như trên Địa Cầu, nơi này cũng chỉ là có thần thoại truyền thuyết mà thôi.
Cánh cửa trên bầu trời kia, là chuyện gì xảy ra? Diệp Thần quay về phía Dương Tam Tư hỏi.
Nghe được vấn đề của Diệp Thần, Dương Tam Tư cũng có chút bất đắc dĩ, trước đó hắn cũng bất quá là Tông chủ của một thượng phẩm tông môn mà thôi, kiến thức cũng có hạn, làm sao có khả năng biết được tất cả mọi chuyện?
Cái này ta cũng không biết. Dương Tam Tư thành thật trả lời.
Diệp Thần lắc lắc đầu, không có lại nói nữa, nhìn môn hộ bên trên thương khung từng trận xuất thần? Tuy rằng không biết cánh cửa này là cái gì, thế nhưng Diệp Thần theo bản năng cảm giác được bên trong cánh cửa này tràn ra từng trận khí tức khủng bố, tựa hồ bên trong nó ẩn giấu một bí mật kinh thiên nào đó.
Bỗng nhiên, Diệp Thần cảm giác được một luồng áp lực không biết, hắn cảm giác cánh cửa này đối với Huyền Tinh đại lục tương lai sẽ sản sinh lớn lao ảnh hưởng! Không nói những cái khác, chỉ cần là từ trong cánh cửa này bay ra ngoài một đầu Cửu Trảo Kim Long, cũng đủ để cho bất luận người nào trố mắt ngoác mồm rồi.
Vào thời khắc này, Đông vực Phi Long cương vực, Nghịch Long thành.
Khí Thiên tông Cô Yểm đang ngẩng đầu nhìn trời, trên mặt hiếm thấy lộ ra vẻ nghiêm nghị.
Thiên Đế, là khí tức của Cửu Tiêu Linh giới, là bọn hắn trở lại rồi! Bên cạnh Cô Yểm, Đồ Phu cau mày nói.
Một bên khác, một lão giả thân vận áo bào trắng nhẹ giọng nói rằng: Cửu Tiêu Linh giới lúc này trở về, đối với chúng ta tới mà nói không chắc là chuyện tốt a!
Ông lão này không chỉ có một thân bạch bào, mà ngay cả tóc cùng lông mày cũng là một bộ trắng như tuyết.
Cô Yểm nhưng lại ngẩng đầu cười lạnh nói: Đồ Phu, Bạch Mi, các ngươi sai rồi!
Cửu Tiêu Linh giới có trở về hay không, đối với chúng ta mà nói cũng không có ảnh hưởng quá to lớn, thế nhưng nếu như ta không nhìn lầm, người vừa rồi nghịch thiên bỏ mình chính là Thánh Nhân nha.
Đồ Phu có chút nghi ngờ hỏi: Thánh Nhân bỏ mình, vậy thì thế nào, đối với Khí Thiên tông chúng ta có ảnh hưởng gì sao?
Cô Yểm thản nhiên nói: Huyền Tinh đại lục quy tắc là chỉ cho phép một người thành thánh, một khi có người ở Huyền Tinh đại lục thành thánh, như vậy người đến sau liền chỉ có thể dừng bước ở Phá Hư cảnh, muốn đột phá đến Thánh Nhân cảnh, nhất định phải rời khỏi Huyền Tinh đại lục, phi thăng thượng giới!
Hư không rung động, tám cái xiềng xích phong thiên hóa thành từng cây từng cây thần tiên, quật thương khung, muốn đem mảnh thiên khung này xé rách.
Một đạo vết rách đen kịt từ trong hư không, dần dần mở rộng ra, cuối cùng hóa thành một đạo môn hộ rộng lớn vô ngần.
Chính là khi cánh cửa này xuất hiện, trên mặt người thanh niên áo bào đen liền lộ ra vẻ phức tạp, hắn lạnh lùng nói: Coi như ngươi thành công, thì lại làm sao?
Cửu Tiêu Ma giới phong ấn bị ngươi vạch trần, cái này không phải đại diện cho tân sinh, mà là diệt vong! Mà chính ngươi, thời khắc này liền nhất định phải diệt vong! !
Thanh niên áo bào đen sắc mặt khó nhìn, hoặc là có thể nói là phẫn nộ, hắn không nghĩ tới lại có người dám ở dưới mí mắt chính mình làm loạn! Mà thân là người khởi xướng chuyện này, Vân Tranh tự nhiên là phải chịu đựng lửa giận của hắn rồi.
Thiên Đạo, có quy tắc của chính mình, nó có tư duy tư tưởng của chính mình, theo cách nào đó nó cũng là một người, nhưng nếu hắn đã trở thành Thiên Đạo, như vậy nhất định phải dựa theo quy củ của thiên đạo làm việc!
Đạo trời sáng tỏ, nó có thể quyết định vận mệnh của bất luận người nào, thế nhưng nó lại không thể nào ảnh hưởng được đến số mệnh của bọn họ! Nó chỉ có ở bên dưới quy củ, mới có thể quyết định. Người bình thường có thể phạm sai lầm, thế nhưng nó lại không thể!
Nó, chỉ có thể sửa lại sai lầm của người khác, hoặc có thể nói là trừng phạt.
Chẳng hạn như trước đó hắn biết Vân Tranh làm gì, hắn nhất định phải ra tay ngăn cản, thế nhưng bởi vì Vân Tranh trước đó cũng chưa thành công, cho nên nó chỉ có thể ngăn cản, mà không thể trừng phạt!
Mà bây giờ Vân Tranh đã làm được, đã thành công, thiên đạo liền có thể trọng tài hắn, trừng phạt hắn!
Nói ra phức tạp, nhưng trên thực tế lại rất đơn giản, có thể đem thiên đạo lý giải thành pháp luật. Nó hết thảy đều là dựa theo pháp luật này làm việc, không thể thích làm gì thì làm.
Vân Tranh, ngươi phạm vào sai lầm lớn ngập trời. Ta sẽ thay trời hành đạo, ban ngươi tội chết! Thanh niên áo bào đen lạnh lùng vô tình nói.
Vân Tranh kiên cường mang theo nụ cười lớn, hắn si điên nhìn chằm chằm vào môn hộ đen kịt trên bầu trời kia, khóe mắt chảy ra nước mắt, đồng thời quát lớn với thanh niên áo bào đen nói: : Ngươi chỉ là một con chó săn của Thái Hư giới, cũng xứng nói cái gì thay trời hành đạo sao, Huyền Thiên đại lục này là của Cửu Tiêu giới chúng ta! !
Thanh niên áo bào đen phất ống tay áo, Thiên Đạo Chi Nhãn liền nháy một cái. Sau đó trong hư không liền xuất hiện hắc quang. Đạo hắc quang này quỷ dị cực kỳ, tựa hồ như nó có thể đem không gian nuốt chửng, nơi nó đi qua đều xuất vặn vẹo, đen kịt một màu.
Hư Không trảm!
Đây là sát chiêu chỉ có đại năng thực lực ngập trời mới có thể triển khai.
Vân Tranh không có ngăn cản đạo Hư Không trảm này. Dù cho hắn là Thánh Nhân duy nhất của Huyền Tinh đại lục, cũng không thể ngăn cản được đạo Hư Không trảm này. Trên mặt của hắn mang theo vẻ chấp nhất, mang theo sự điên cuồng hướng về cánh cửa trên bầu trời phóng đi, quyết chí tiến lên, liều mạng một lần!
Đáng tiếc, trong hư không một tiếng nổ vang, hắn còn không có tới gần cánh cửa này, liền bị Hư Không trảm nhấn chìm, bị hắc quang thôn phệ.
Bên trong hắc quang. Thân thể Vân Tranh trong nháy mắt liền bị dập tắt, sau đó ngay cả nguyên thần cũng đều bị nát tan, tan thành mây khói.
Thánh Nhân duy nhất của Huyền Tinh đại lục. Ngã xuống!
Thiên Đạo Chi Nhãn chậm rãi biến mất, thanh niên áo bào đen cũng không xuất hiện nữa, thương khung khôi phục bình thường, thế nhưng cánh cửa trong hư không, nhưng vẫn còn định ở nơi đó, thật lâu cũng không tiêu tan.
Cánh cửa này. Liên thông Cửu Tiêu Ma giới!
Cửu Tiêu Ma giới, đã từng được gọi là Cửu Tiêu Linh giới. Là thượng giới của Huyền Tinh đại lục, là chúa tể của phiến đại lục này, thế nhưng đáng tiếc sau đó nơi đó lại phát sinh biến cố, bị Thái Hư Linh giới thừa lúc vắng mà vào, chưởng khống Huyền Tinh đại lục, đồng thời đem Cửu Tiêu Linh giới họa địa vi lao, toàn giới phong ấn.
Mà giờ khắc này bên trên đại địa, Cửu Tiêu tông.
Thân là tông môn thiên đạo cấp, được khen là Cửu Tiêu Thiên Đình, là đỉnh cao của toàn bộ Huyền Tinh đại lục, tông môn cung điện cấp.
Mà Tông chủ Cửu Tiêu tông, càng được vô số tu sĩ coi là Thần bình thường tồn tại.
Nhưng thời khắc này, Tông chủ Cửu Tiêu tông Vân Phong lại đang quỳ ở trên mặt đất ngưỡng nhìn bầu trời, lão lệ tung hoành.
Phụ thân...
Người cho dù có mạnh hơn nữa, thì vẫn là người, sâu trong nội tâm có một tia mềm yếu, cũng chính vì như thế, mới được gọi là người!
Không ai có thể chân chính vô tình, Vân Phong cũng không ngoại lệ.
Tây Vực, Đại Lôi Âm Tự.
Phổ Thanh Phật đà ánh mắt nhìn chòng chọc vào cánh cửa trên bầu trời, hai tay tạo thành hình chữ thập nói: A Di Đà Phật, ma độ chúng sinh, Địa ngục vô biên a!
Cùng lúc đó, ngay khi Thiên Đạo Chi Nhãn vừa biến mất, cánh cửa bên trên thương khung bỗng nhiên bùng nổ ra một tiếng tiếng vang kinh thiên động địa.
Thanh âm này kéo dài không dứt, đắt đỏ sắc bén, có một loại cảm giác đem thiên khung đều sắc bén xé rách.
Tu sĩ trên Huyền Tinh đại lục, rất nhiều người đều là không nhịn được mà che lỗ tai, bởi vì âm thanh này thực sự là quá sắc bén, chấn động đến mức khiến màng nhĩ cũng phải đau đớn, liền ngay cả tu vị và chân khí cũng không ngăn nổi.
Cho tới người bình thường, thời khắc này đều là trực tiếp thất khiếu chảy máu, thậm chí có người còn trực tiếp té quỵ trên mặt đất.
Thanh âm này mạnh, vượt qua tưởng tượng của mọi người, coi như là Nguyên Thần Cảnh vận dụng nguyên thần lực lượng chống đỡ, cũng không tránh thoát được thanh âm này ảnh hưởng. Còn tu sĩ Thông Linh Cảnh dùng linh lực bao vây hai lỗ tai, cũng đồng dạng ngăn cản không được thanh âm này mảy may.
Một vệt kim quang bỗng nhiên từ trong cánh cửa bắn ra, vệt kim quang này óng ánh, chói mắt cực kỳ, khiến cho tầm mắt người ta chịu đến ảnh hưởng, vô cùng mơ hồ.
Một lát sau, có tu sĩ tu vi cao thâm mới thấy rõ được vệt kim quang kia đến cùng là vật gì!
Chờ đến khi mọi người trên đại địa thấy rõ được toàn bộ vệt kim quang kia, thì vô số người liền kinh kêu thành tiếng, không thể tin tưởng được vuốt mắt, cảm giác như mình đang nằm mơ.
Nơi kim quang phát ra, là một con Thần Long cả người che kín vảy, sừng rồng cao chót vót, râu rồng lay động, đặc biệt là Thần Long này trên thân thể lại có chín trảo mọc ra.
Đây là một con Cửu Trảo Kim Long được ghi chép trong thần thoại, vừa rồi âm thanh phát ra kia chính là long ngâm trong truyền thuyết!
Kim quang óng ánh, Cửu Trảo Kim Long từ trên trời giáng xuống, rơi vào phương hướng chính là Cửu Tiêu tông.
Lại là Cửu Trảo Kim Long! ! ! Toàn bộ Huyền Tinh đại lục, vô số người đồng dạng phát sinh tiếng kinh hô, bọn hắn đã bị khiếp sợ đến cực hạn, khó có thể tin nổi.
Thần Long, đã sớm biến mất ở trong dòng sông dài của lịch sử, chớ nói chi là Cửu Trảo Kim Long cao cấp nhất, Thần Long đến cùng là từ nơi nào nhô ra?
... ...
...
Vô số người nghị luận sôi nổi, đều là khó mà tin nổi nhìn chằm chằm vào thương khung, lúc này Cửu Trảo Kim Long đã biến mất không còn tăm hơi, tất cả mọi người đều đang hoài nghi có phải không khi nãy là mình bị hoa mắt.
Thậm chí trước đó còn có người nghịch thiên thất bại, đều không có gây nên sóng gió lớn như con Cửu Trảo Kim Long này xuất hiện, đúng là Cửu Tiêu long ngâm biến hoá kinh thiên!
Thiên Linh tông, trước Thiên Linh điện, mỗi người lúc này đều đã bị chấn kinh rồi, liền ngay cả Diệp Thần cũng không ngoại lệ. Thậm chí là Đạt Ma xưa nay đều bình tĩnh cực kỳ, thời khắc này trên mặt cũng không khỏi xuất hiện vẻ khiếp sợ, bởi vì Thần Long chính là sinh vật thần thánh trong truyền thuyết thần thoại.
Mà Bộ Kinh Vân là người có cảm xúc sâu nhất trong đám người, hắn chính là đã từng dùng qua Long Nguyên, cũng từng chân chính gặp phải sinh vật này, tuy hắn đã mất đi ký ức, thế nhưng Bộ Kinh Vân trong cõi u minh vẫn có loại cảm giác đặc thù, đó chính là hắn đã từng thấy long!
Bất quá con rồng hắn từng nhìn thấy, cùng Cửu Trảo Kim Long trên bầu trời xuất hiện kia so ra thì yếu hơn vạn lần, căn bản không thể nào so sánh được.
Ngày hôm đó, nhất định sẽ là một ngày được ghi chép trong lịch sử của Huyền Tinh đại lục, đồng thời sẽ ở trong lịch sử lưu lại một bút dày đặc!
Không chỉ là bởi vì có người nghịch thiên, mà càng thêm là vì người này tựa hồ đã xúc động cái gì đó quỷ dị, lại khiến cho trên bầu trời trong thời gian dài tồn tại một cánh cửa, đồng thời từ trong cánh cửa này còn lao ra một con Cửu Trảo Kim Long tồn tại trong truyền thuyết thần thoại.
Lại đúng là Thần Long! Diệp Thần vẫn đang ngước đầu nhìn lên thiên không, đến khi Kim Long biến mất hắn liền không nhịn được mà nỉ non cảm khái.
Trước đây trên Địa Cầu, vẫn có truyền thuyết về Thần Long, đặc biệt là Cửu Trảo Kim Long, càng là tồn tại cửu ngũ chí tôn, đại diện cho người mạnh nhất. Bất kỳ một người Địa Cầu nào đều biết Cửu Trảo Kim Long chỉ là hư cấu, là do nhân loại huyễn nghĩ ra mà thôi. Nhưng Diệp Thần khi xuyên qua đến thế giới này vậy mà lại chân chính nhìn thấy được Cửu Trảo Kim Long trong truyền thuyết, vì vậy hắn làm sao mà không chấn động được?
Dương Tam Tư ở bên cạnh Diệp Thần giải thích: Thần Long ở trong các loại sách sử đều có ghi chép, ta đã từng xem qua một quyển sử liệu, có người nói trên Huyền Tinh đại lục đã từng có Long tộc tồn tại, bất quá ở vô số năm trước sau tràng đại chiến kia, Long tộc chiến bại, liền hoàn toàn biến mất , không còn tung tích nữa!
Diệp Thần gật gật đầu, thân là một người khách xuyên qua, Diệp Thần đối với lịch sử của thế giới này hiểu quá ít, càng thêm không hội biết được trong lịch sử của Huyền Tinh đại lục từng có Thần Long tồn tại. Hắn còn tưởng rằng nơi đây cũng giống như trên Địa Cầu, nơi này cũng chỉ là có thần thoại truyền thuyết mà thôi.
Cánh cửa trên bầu trời kia, là chuyện gì xảy ra? Diệp Thần quay về phía Dương Tam Tư hỏi.
Nghe được vấn đề của Diệp Thần, Dương Tam Tư cũng có chút bất đắc dĩ, trước đó hắn cũng bất quá là Tông chủ của một thượng phẩm tông môn mà thôi, kiến thức cũng có hạn, làm sao có khả năng biết được tất cả mọi chuyện?
Cái này ta cũng không biết. Dương Tam Tư thành thật trả lời.
Diệp Thần lắc lắc đầu, không có lại nói nữa, nhìn môn hộ bên trên thương khung từng trận xuất thần? Tuy rằng không biết cánh cửa này là cái gì, thế nhưng Diệp Thần theo bản năng cảm giác được bên trong cánh cửa này tràn ra từng trận khí tức khủng bố, tựa hồ bên trong nó ẩn giấu một bí mật kinh thiên nào đó.
Bỗng nhiên, Diệp Thần cảm giác được một luồng áp lực không biết, hắn cảm giác cánh cửa này đối với Huyền Tinh đại lục tương lai sẽ sản sinh lớn lao ảnh hưởng! Không nói những cái khác, chỉ cần là từ trong cánh cửa này bay ra ngoài một đầu Cửu Trảo Kim Long, cũng đủ để cho bất luận người nào trố mắt ngoác mồm rồi.
Vào thời khắc này, Đông vực Phi Long cương vực, Nghịch Long thành.
Khí Thiên tông Cô Yểm đang ngẩng đầu nhìn trời, trên mặt hiếm thấy lộ ra vẻ nghiêm nghị.
Thiên Đế, là khí tức của Cửu Tiêu Linh giới, là bọn hắn trở lại rồi! Bên cạnh Cô Yểm, Đồ Phu cau mày nói.
Một bên khác, một lão giả thân vận áo bào trắng nhẹ giọng nói rằng: Cửu Tiêu Linh giới lúc này trở về, đối với chúng ta tới mà nói không chắc là chuyện tốt a!
Ông lão này không chỉ có một thân bạch bào, mà ngay cả tóc cùng lông mày cũng là một bộ trắng như tuyết.
Cô Yểm nhưng lại ngẩng đầu cười lạnh nói: Đồ Phu, Bạch Mi, các ngươi sai rồi!
Cửu Tiêu Linh giới có trở về hay không, đối với chúng ta mà nói cũng không có ảnh hưởng quá to lớn, thế nhưng nếu như ta không nhìn lầm, người vừa rồi nghịch thiên bỏ mình chính là Thánh Nhân nha.
Đồ Phu có chút nghi ngờ hỏi: Thánh Nhân bỏ mình, vậy thì thế nào, đối với Khí Thiên tông chúng ta có ảnh hưởng gì sao?
Cô Yểm thản nhiên nói: Huyền Tinh đại lục quy tắc là chỉ cho phép một người thành thánh, một khi có người ở Huyền Tinh đại lục thành thánh, như vậy người đến sau liền chỉ có thể dừng bước ở Phá Hư cảnh, muốn đột phá đến Thánh Nhân cảnh, nhất định phải rời khỏi Huyền Tinh đại lục, phi thăng thượng giới!
/406
|