Sinh Con Đổi Số: Mỗi Thế Giới Một Đứa

Chương 25

/599


Lòng có người thương? Ha.

Nhớ đến cảnh tượng kiều diễm đêm qua, hắn không nhịn được khẽ nuốt nước bọt.

Cao Dương lại nhớ đến tác phong làm việc của Thái hậu, hắn lập tức hỏi, “Còn có những ai xuấtcung đêm qua nữa hay không?”

Tiếng hắn lạnh lùng thấu xương, cho người ta cảm giác cực kỳ áp lực.

Tiểu thái giám khúm núm đáp, “Sau khi Chúc tiểu thư xuấtcung chưa bao lâu đã có người phụng chỉ Thái hậu, cũng đã xuấtcung.”

Cao Dương nhắm mắt lại, khi bọn họ mở đường máu tɾong cái cảnh núi thây biển máu tranh g͙iành quyền lực, hai người vốn không phải kiểu người hiền lành gì, tay dính không ít máu tươi. Chắc chắn Thái hậu sẽ không tha cho Chúc Bạch Thược.

Cao Dương thay quần áo xong, nghĩ đến nữ tử khóc lóc trên lầu đêm qua, lòng hắn hắn khi lại thấy động lòng trắc ẩn nên dặn dò, “Phái người đi tìm Chúc Bạch Thược, nếu nàng còn sống thì bảo vệ nàng thật tốt.”

“Vâng ”

Bên phía Chúc Bạch Thược, ban đầu đúng là nàng và cha Chúc gặp nguy hiểm, tìm đường sống tɾong chỗ chết.

Nhưng sau khi thời gian dần trôi thì cả hai bên đều có hơi sượng, vì những sát thủ này bắn tên tấn công bọn họ nhưng đều bắn trật, vung đao chém bọn họ thì lại chém vào càng xe.

Mãi đến khi bọn họ bị đẩy vào vách đá này, khuôn mặt tái mét của tên sát nhân mới trông khá hơn nhiềụ

Suốt dọc đường này, gã dùng hết thế võ mình có mà vẫn không thể giết được ba chủ tớ kia, lần nào ba người cũng thoát được, đúng là quái lạ 

Xe ngựa và người đánh xe của nhà họ Chúc đã mất tăm từ khi nào, bấy giờ, Chúc Bạch Thược, cha Chúc và Hỉ Nhi đứng cạnh vách đá, nhếch nhác thảm hại, vô cùng chật vật. Chỉ là nhìn tên sát thủ hung tợn kia, ba người đều không hề sợ gì mấy. 

Chúc Bạch Thược không sợ là vì biết hệ thống có thể đảm bảo an toàn cho nàng, còn cha Chúc và Hỉ Nhi không lo là do thứ cha Chúc đang cầm tɾong tay. 

Lúc này, cha Chúc vừa nắm tay Chúc Bạch Thược, vừa nắm chặt lấy túi tiền – cũng là bùa hộ mệnh mà ông từng chê bại. Vì tɾong quãng đường này, cha Chúc đã chứng kiến được sự thần kỳ của lá bùa tiêu tan giải trăm hạn này, chỉ muốn có nhiều hơn, còn hai tờ ngân phiếu mà Chúc Bạch Thược nhắc đến thì có là gì, nhà họ Chúc nhiều tiền, tiêu mãi không hết.

Sát thủ nhìn túi tiền, trông gã cũng có phần xấu hổ, cái túi tiền kia chính là lý do khiến gã mãi không giết được bọn họ. Sau khi giết ba người này xong, chắc chắn gã phải g͙iành lấy để xem đó là món đồ vô giá nào 

Nghĩ thế, sát thủ nhấc đao lên, xông về phía trước, trường đao sắc bén phản chiếu ánh sáng lạnh thấu xương, khiến người ta không rét mà run. Cha Chúc hoảng sợ muốn tránh né, lại giẫm phải một hòn đá, trượt chân một cái, khiến cả Hỉ Nhi và Chúc Bạch Thược đều lảo đảo the0.

Hòn đá thì văng ra ngoài, vừa hay văng tới chỗ con đường mà sát thủ đang chạy, bị tên này giẫm phải. Bước chân của sát thủ lập tức loạng choạng, chân trái giẫm vào chân phải, sau đó không thể giữ thăng bằng được, gã này rơi xuống vực thẳm với vẻ mặt tuyệt vọng, chỉ còn tiếng kêu thảm thiết ghê người.

Tiếng hét của gã vang vọng trên vách đá, ngoài hai chủ nhân và người hầu của nhà họ Chu không thể tin được thì còn có người do Cao Dương phái đến. bọn họ cũng chứng kiến 

cảnh tượng kinh h0àng trước mặt, tất cả đều choáng váng.

Cha Chúc là người kinh doanh, đã gặp qua nhiều sóng to gió lớn, ông là người h0àn hồn trước. Thấy một nhóm thị vệ h0àng cung lao ra khỏi rừng, ông lập tức nhét túi tiền vào tay áo. 

Cha Chúc không muốn người khác phát hiện ra bảo vật túi tiền này.

Sau một lúc lâu, đội trưởng thị vệ bước tới chào hỏi Chúc Bạch Thược, dù sau khi chạy trốn, nàng nhếch nhác chật vật nhưng không hề mất đi vẻ thanh lệ, hắn ta nói, “Chúc tiểu thư, bệ hạ ra lệnh cho ta đưa ngài về nhà.”


/599

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status