Quan Thương

Chương 302: Đến không khí cũng có mùi âm mưu (1)

/486


Lâm Tuyền hối hận lắm rõ ràng là Cảnh Nhất Dân và Triệu Tăng đã quyết định thế, giờ bọn họ nói ra như thể làm theo ý của y vậy, không hiểu lần này bọn họ muốn đưa ra điều kiện gì, cười khổ không thôi.

- Quy khạch khu thương vụ trung tâm đã có hai ngày rồi phải không?

Triệu Tăng lấy thuốc lá ra mời Cảnh Nhất Dân, Cảnh Nhất Dân chỉ cổ họng ý bảo có vấn đề. Triệu Tăng châm lửa hút, thong thả từ từ, vị đứng đầu huyện cấp thị ba bảy tuổi, công phu hành hạ người ta cũng hạng nhất. Lâm Tuyền nhìn Triệu Tăng, Cảnh Nhất Dân bày trò, cầu xin:

- Anh Tăng, trong tay Liên hợp Tĩnh Hải có bao nhiêu tiền anh còn rõ hơn em, nếu chẳng phải Cty Stambachr vừa trả tiền hàng, em thấy Cung Chí Siêu, Lý Tín phải tránh mặt. Khu thương vụ trung tâm rộng thế, riêng tiền đất phải 4 tỷ mới đủ, mọi người giảm giá đi.

- 4 tỷ chưa chắc em có được đâu.

Triệu Tăng cười:

- Cái nhà máy của điện khí Tĩnh Hải ấy, em muốn bao nhiêu mới buông tay? 300, 400 hay 500 triệu.

- Trời chi phí di dời nhà xưởng rất cao, rốt cuộc bao nhiêu do toàn bộ cổ đông bỏ phiếu, Liên hợp Tĩnh Hải không quyết định được.

- Liên hơp Tĩnh Hải nắm bao nhiêu cổ phần của Điện khí Tĩnh Hải, 60 hay 70%?

Cảnh Nhất Dân hỏi:

- Liên hợp Tĩnh Hải đánh giá cao sản nghiệp năng lượng mới, đi trước người khác một bước, cổ phiếu của Điện khí Tĩnh Hải tăng gấp 3 lẩn rồi phải không?

Sau khi quy hoạch xong cơ sở sản nghiệp kỹ thuật cao ở phía bắc tân thành Nam Cảng, Điện khí Tĩnh Hải mua một mảnh đất ở đó chuẩn bị xây nhà máy, chỉ cần nhà xưởng xây xong sẽ chuyển sang, lấy 200 mẫu đất nhà máy cũ khai phát nhà thương vụ. Nhà máy cũ năm ở trung tâm giải xanh hóa góc đông nam nội thành, mảnh đất gần đó vừa treo biển bán, 80 mẫu giá truyển nhượng cao tới 300 triệu.

Lâm Tuyền không thể không thừa nhận Trương Thừa Lộc là người có nhãn quang, trước kia điện khí Tĩnh Hải cải cách, ông ta đã giải quyết triệt để vấn đề quyền sở hữu đất, Điện khí Tĩnh Hải còn gần 40 năm quyền sử dụng đất, cục tài nguyên đất đai muôn thu hồi mảnh đất này khai phát thương nghiệp không phải đơn giản chỉ là trưng thu đất.

Cảnh Nhất Dân không thể trực tiếp xen vào sự vụ cụ thể của chính phủ, Liễu Diệp Thiên không quản mảng đất đi, Lâm Tuyền không muốn tiếp xúc trực tiếp với Trương Quyền.

Giá trị mảnh đất không nằm ở diện tích mặt bằng, mà là thu hút được bao nhiêu tiền. Nếu không có khoảng 10 tỷ thúc đẩy, khu thương vụ trung ương khó kiến thiết được, dù có cũng phải mất thời gian dài để thành khu thương mại trung tâm hoàn thiện, Liên hợp Tĩnh Hải cho dù sẵn sàng mạo hiểm cũng không kiên nhẫn đợi được lâu thế được.

Cảnh Nhất Dân không thể ép Liên hợp Tĩnh Hải nhận hét hạng mục này, Lâm Tuyền không thể khoanh tay ngồi nhìn. Một bên muốn bên kia chủ động trách nhiệm hơn, một bên muốn đối phương giảm bớt áp lực gây cho mình, cả hai đang dấu dấu diếm diếm so đọ nhau, rất là thú vị.

Lâm Tuyền rút một điếu thuốc lá trên bàn ngồi hút, thi thoảng hút trộm được điếu thuốc cũng vui, thảo nào mấy chuyện vụng trộm khiến người ta kích thích như thế. Hai người kia nào biết trong đầu y đang nghĩ tới Phương Nam, đều im lặng chờ đợi.

Mất một lúc Lâm Tuyền mới nói:

- Tích đất ba bốn năm nữa khai phát mới là con đường hợp lý nhất, nếu cháu làm thế, chú Cảnh không thể nói được gì, anh Tăng cũng chẳng thể lấy đá ném cháu. Cả khu đó diện tích khá lớn, không phải xây xong là kiếm được tiền, quan trọng là phải bồi dưỡng nó thành khu thương mại hoàn thiện mới có thể thu về lợi ích. Xây dựng mất 4 năm rồi, muốn hoàn thiện phải xem mức độ phát triển thương mại của Tĩnh Hải ra sao, không một xí nghiệp nào có thể gánh vác một mình. Cháu biết chú Cảnh không định đảy gánh nặng lên vai cháu, nếu gánh được thì cháu cũng không từ chối.

- Thằng láu cá này, lúc nào cũng chừa đường lùi, sao biết chú không đẩy hết cho cháu?

Cảnh Nhất Nhân cười đứng lên:

- Chú nghĩ rồi, cháu nói có lý, thành phố đem cả khu vực đó tách ra mời gọi đầu tư, song phàm chuyện gì cũng cần người đi đầu dẫn lối.

Lâm Tuyền vỗ trán, người ngả ra đằng sau, đậu dựa hẳn vào vách tường lạnh giá:

- Chú muốn cháu đi đầu chứ gì?

- Đấy là cháu có ý thức tự giác.

Cảnh Nhất Dân nhìn bộ dạng của Lâm Tuyền là không nhịn được cười:

- Chú đánh giá cao Liên hợp Tĩnh Hải nếu cháu không đi đầu, xí nghiệp khác không đủ tư cách đi đầu làm địa tiêu.

- Hay phát động đơn vị sự nghiêp tham gia, thuế đất cao lắm mà, chú cục thuế đi đầu làm địa tiêu đi.

Địa tiêu thường chỉ kiến trúc mang tính đại biểu cho một khu vực.

- Tòa nhà cao 48 tầng, nếu lấy làm văn phòng cục thuế, người dân sẽ nghĩ gì?

Ánh mắt thâm thúy của Cảnh Nhất Dân nhìn Lâm Tuyền chăm chú:

- Nếu cháu thấy khó thì thôi vậy.

- Chú sẽ cho cháu từ chối sao?

Lâm Tuyền vẫn uể oải nói:

- Chỉ là không thể bóp cổ Trương Quyền không? Chú cảnh đại khái không muốn vì khu thương vụ trung tâm mà lập một công ty khác như Đầu tư Nam Cảng?

Cảnh Nhất Dân lắc đầu:

- Với tình hình địa ốc hiện nay thì chính phủ thành phố phải có tiếng nói mạnh mẽ, Trương Quyền đúng là không hợp ở lại vị trí này nữa.

Lâm Tuyền không muốn đi đầu, nguyên nhân y không muốn Liên hợp Tĩnh Hải gây chú ý, còn về đầu tư kiếm lợi không quan trọng nữa.

Nước Đức đột phá chính sách năng lượng mới khiến Liên hợp Tĩnh Hải hiện không cần gấp rút giải quyết các sự vụ thương nghiệp khác, hoàn toàn có năng lực đảm nhận trọng trách đi đầu. Trước đó Lâm Tuyền sớm tính được mình phải đi đầu rồi, nên lệnh cho bộ phận liên quan lập kế hoạch làm công tác tiền kỳ, hiện đưa ra ba phương án có thể lựa chọn, mỗi phương án đều đầu tư không dưới 1 tỷ.

Cảnh Nhất Dân vẫn tiếp tục nói:

- Chú hi vọng kiến thiết khu thương vụ trung tâm sẽ mau chóng khởi động sau tuyển cử đổi khóa, cháu có thể thuyết phục Đông Đô đầu tư không?

Lâm Tuyền ngồi dậy vỗ đùi:

- Cháu phát hiện hôm nay tới nhầm chỗ rồi, coi như cháu chưa tới, được không?

Triệu Tăng cười khẽ, Đông Đô, Liên hợp Tĩnh Hải, Hòa Hoàng có quan hệ mật thiết, chính đang dùng hình thức nắm cổ phần chéo của nhau để tiến hành tiến thêm một bước chỉnh hợp. Liên hợp Tĩnh Hải gánh trách nhiệm địa tiêu, chắc chắn tính cả trách nhiệm Đông Đô, Hòa Hoàng vào đó.

Liên hợp Tĩnh Hải vừa hoàn thành đầu tư lớn vào mở rộng sản năng cung ứng Si tinh thuần, nhưng Liên hợp Tĩnh Hải cũng đã giải quyết gần hết nợ nần, gánh trách nhiệm địa tiêu không thành vấn đề.

Thấy Cảnh Nhất Dân, Triệu Tăng chẳng động lòng, Lâm Tuyền thở dài giơ tay đầu hàng:

- Đầu hàng, tại cháu không đủ kiên nhẫn. Nếu không ai tới tranh địa tiêu thì cháu nhận, còn về thứ khác phối hợp thế nào thì cháu phải về thảo luận, tới khi có phương án làm chú Cảnh hài lòng mới thôi. Chỉ cần thị trưởng mới nhập chức, hạng mục sẽ lập tức được khởi công.

Cảnh Nhất Dân hài lòng gật đầu:

- Liên hợp Tĩnh Hải tốt nhất hãy nhanh chân lên, sau tuyển cử đổi khóa của thành ủy là tuyển cử chính phủ rồi.

Lâm Tuyền nghe ra chút mùi vị:

- Sao không giở thủ đoạn ở tuyển cử đổi khóa thành ủy.

- Em nói không nghĩ à?

Triệu Tăng vờ không nói:

- Tỉnh ủy thành ủy gần như tiến hành cùng lúc, không thể để vấn đề của Tĩnh Hải làm ảnh hưởng tới tỉnh.

- Nếu Trương Quyền thuận lợi trúng tuyền phó bí thư, rồi sau đó là nhân tuyển thị trưởng duy nhất thì còn hi vọng gì nữa.

Lâm Tuyền nôn nóng muốn kéo Trương Quyền xuống dài là để đả kích tổng cty xây dựng, đné khi Trần Minh Hành nhận thức được Trương Quyền, Trương Giai Minh không còn giá trị lợi dụng nữa, hẳn Trần Vũ có thể tự do giải trừ hôn ước:

- Chả lẽ chuẩn bị cho phó thị trưởng Liễu nhảy phiếu?


/486

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status