Quan Môn

Chương 553 - Dựng Sào Thấy Bóng.

/1169


Vạn nhất Phương lão ở chỗ này xảy ra chuyện gì, vấn đề xem như nghiêm trọng rồi.

- Các người ở nơi này đang làm gì đó?

Viện trưởng treo quân hàm trung tướng sau khi đi vào, cũng rất mất hứng chất vấn.

Viện trưởng trầm thấp quát lên, làm mọi người trong phòng bệnh chợt sững sờ.

- Tôn viện trưởng…

Đường Vượng vừa nhìn thấy viện trưởng, cũng cảm thấy có chút đau đầu.

Tuy cấp bậc của Tôn viện trưởng không tính là cao, nhưng nhân phẩm cao thượng, vài chục năm nay chăm sóc người bệnh chuyên tâm hết lòng, có ấn tượng cực tốt trong lòng thật nhiều cán bộ kỳ cựu, có thể nói là một viên lão tướng trong quân y có uy vọng cực cao.

Đụng phải Tôn viện trưởng, Phương lão thậm chí còn rất khách khí chứ đừng nói chi tới Đường Vượng.

- Không có chuyện các người lại mò mẫm giày vò cái gì, không biết nơi này là bệnh viện sao?

Tôn viện trưởng không chút khách khí chỉ chỉ Đường Vượng, ý bảo hắn gọi mọi người đi ra ngoài:

- Đang tốt đẹp tự dưng thay đổi cái gì!

- Nơi này phong thủy không tốt lắm, cần điều chỉnh lại một chút, tốt cho việc khôi phục sức khỏe của lãnh đạo.

Đường Vượng hồi đáp.

Khi hắn nói ra lý do này, nhịn không được liếc mắt nhìn Diệp Khai, sau đó lại trừng mấy bác sĩ, trong lòng tự nhủ nếu không phải mấy bác sĩ kia có người đâm thọc thì Tôn viện trưởng cũng không khả năng biết được chuyện này.

Bác sĩ gọi điện thoại nhìn thấy ánh mắt của hắn có chút sợ hãi, nhưng nghĩ lại nơi này là bệnh viện, Tôn viện trưởng cũng đã tới, cũng không lo lắng chuyện gì, không tới mức vì chuyện này mà ai đem hắn làm xử phạt.

- Vấn đề phong thủy cái gì, vô nghĩa!

Tôn viện trưởng nghe xong lắc đầu nói:

- Chữa bệnh đều là bác sĩ, chưa nghe nói qua phong thủy thì có thể trị bệnh, anh cũng là lão đồng chí rồi, như thế nào ở trong vấn đề này lại hồ đồ như vậy? Nghe gió lại nghĩ mưa, yên tĩnh một chút không được sao?

Tuổi tác của Tôn viện trưởng lớn hơn Đường Vượng mười mấy tuổi, đã sớm tới tuổi về hưu, nhưng thân thể hắn rất khỏe mạnh, kỹ thuật cũng là cao nhất, cho nên nhận yêu cầu của các cán bộ cao tầng vẫn giữ lại trên cương vị viện trưởng.

Trên thực tế, lực hiệu triệu của Tôn viện trưởng thật cường đại, chỉ cần hắn xuất hiện trong bệnh viện thì đều xử lý tốt đủ loại sự tình.

- Dạ dạ, là tôi hồ đồ, tôi chỉ là sốt ruột…

Ở trước mặt Tôn viện trưởng, Đường Vượng cũng không thể nói được gì, chỉ có thể ứng phó hàm hồ, nhưng ánh mắt của hắn chuyển qua trên người Diệp Khai, chỉ thấy người khởi xướng kia không hề có chút lo lắng, đang chắp tay sau lưng quan sát máy giám thị, tựa hồ cảm thấy rất hứng thú đối với máy móc chữa bệnh đến từ nước Đức kia.

- Đây là ai, sao chưa từng gặp qua?

Tôn viện trưởng theo ánh mắt của Đường Vượng thấy được Diệp Khai, lại hỏi.

Hắn chỉ thuận miệng hỏi, mặc dù nói nơi này đề phòng sâm nghiêm, nhưng người nhà của Phương lão cùng một ít nhân vật phi thường trọng yếu vẫn có thể xuất hiện, chỉ là nhìn thấy Diệp Khai lạ mặt mà thôi.

- Đây là cháu trai của Diệp lão, con trai của đồng chí Diệp Tử Bình, là đồng chí Diệp Khai mà Phương lão thường hay nhắc tới.

Đường Vượng vội giới thiệu.

- Ah, là hắn sao!

Tôn viện trưởng nghe xong trong lòng giật mình.

Đối với thanh danh của Diệp Khai, hắn cũng từng được nghe nói qua, chỉ là không nghĩ tới gặp mặt nơi này, lại trẻ tuổi như vậy, tựa hồ nghe nói hiện tại Diệp Khai đã là cán bộ cấp chính sảnh rồi, thật làm người vô cùng kinh ngạc.

Đã đi tới cán bộ cấp bậc như Tôn viện trưởng, khả năng tiến lên nữa đã không còn, nhưng lịch duyệt của hắn vẫn phi thường phong phú, ít nhất đối với một ít kỳ văn dị sự đều hiểu rõ, vô cùng hiểu được tình huống giữa Diệp gia cùng Phương gia, đương nhiên sẽ không giống như người bình thường cho rằng chức vị của Diệp Khai là nhờ vào lực lượng của gia tộc khởi động ra đến.

Nếu như không có lòng gan dạ hơn người cùng năng lực, căn bản không thể được nhấc lên chức vị như vậy, nhất là ở tuổi tác quá trẻ như Diệp Khai.

Con cháu thế gia trong thủ đô có rất nhiều, nhưng có thể trở nên nổi bật lại không được vài người, có thể nói như lông phượng sừng lân, điều này nói rõ một vấn đề, chính thức bước lên quan trường nếu như không có chút tài năng đã sớm bị người đùa chết mất từ lâu.

Con cháu thế gia nếu không phải dựa vào gia đình mà ăn chơi xa xỉ, thì là ra ngoài kinh doanh, đầu cơ trục lợi đứng trung gian giúp đỡ phê duyệt đơn từ gì đó, về sau dùng số vốn ban đầu đi kinh doanh, khả năng phát triển được bao nhiêu thì phải xem năng lực cùng số phận của bọn họ, đây là ưu thế, nhưng cũng không thể cam đoan bọn họ sẽ luôn được thuận lợi mãi mãi.

Bên cạnh có một bác sĩ lại thầm nói bên tai Tôn viện trưởng:

- Chính là cậu ta yêu cầu thay đổi bố trí, nói là do phong thủy không tốt.

Vốn Tôn viện trưởng không có cảm giác gì với Diệp Khai, nghe xong lời này lập tức nhíu mày.

Tuổi còn nhỏ lại đi nói vấn đề phong thủy gì đó, sao lại là cán bộ cấp chính sảnh đây? Tôn viện trưởng không khỏi dao động trong lòng, nhưng hắn cũng không mắng thẳng vào mặt Diệp Khai, dù sao Diệp Khai là đại biểu Diệp lão gia tử tới thăm bệnh tình của Phương lão, đây không phải là chuyện hắn có thể bình luận tùy tiện được.

Nhưng hắn cũng không thể không bày tỏ lòng bất mãn của mình, liền sầm mặt nói với nhân viên y tế:

- Khôi phục nguyên trạng phòng bệnh! Hừ! Về sau không nên tùy tiện người nào cũng có thể cho vào!

Mọi người nghe xong đều ngẩn ngơ, trong lòng tự nhủ ngài đây không phải giày vò người sao, vừa mới chuyển xong lại chuyển lại, chê chúng tôi dư thừa nhiều khí lực lắm hay sao?

- Chậm đã!

Diệp Khai cuối cùng chợt mở miệng, cười nhìn Tôn viện trưởng nói:

- Chào Tôn viện trưởng!

- Chào cậu trai trẻ!

Tôn viện trưởng xụ mặt nhìn Diệp Khai nói ra:

- Chuyện trong bệnh viện, do bác sĩ phụ trách, cậu chỉ là một đứa trẻ, đừng có nhiều chuyện đi. Hơn nữa chuyện phong thủy gì đó có quan hệ gì tới việc chữa bệnh? Tuổi tác như cậu nên học nhiều tri thức khoa học một chút, chuyện mê tín phong kiến một đảng viên như cậu đáng đi tuyên dương đó sao?

Mặc dù biết rõ chi tiết về Diệp Khai, nhưng Tôn viện trưởng cũng không sợ hắn, bởi vì hắn một thân chính khí, đi thẳng đứng thẳng, chỉ biết trị bệnh cứu người, không làm âm mưu quỷ kế cho nên lẽ thẳng khí hùng.

- Tôn viện trưởng là tiền bối, tôi tôn trọng ngài.

Diệp Khai bị mắng, nhưng không hề tức giận, vừa cười vừa nói:

- Nhưng nói đến đạo phong thủy, ngài cũng không nên một mực gọi là phong kiến mê tín. Năm xưa Copernicus đưa ra Nhật Tâm Thuyết, còn bị người mắng là dị đoan đâu, chúng ta không thể vì một số sự việc mà khoa học không cách nào lý giải lại hoàn toàn bài xích nó ra bên ngoài, dùng một câu là mê tín phong kiến mà vu hết cho nó, như vậy là không đúng!

- Huống chồ tôi làm như vậy tự nhiên là có nguyên nhân đấy.

Diệp Khai chỉ chỉ lại địa phương đặt giường khi nãy hỏi:

- Không nói phong thủy, chỉ nói là theo góc độ thị giác mà xem, ngài cảm thấy vị trí kia làm cho người ta cảm thấy thật thoải mái sao?

Tôn viện trưởng nghe Diệp Khai nói vậy liền đưa mắt nhìn qua bên kia, thật lâu mới đáp:

- A…xác thực là cảm giác không quá thoải mái, có chút cảm xúc áp lực!

- Tôn viện trưởng quả nhiên làm cho người kính nể, cảm giác áp lực này đương nhiên sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với sức khỏe người bệnh, vô luận là theo tâm lý mà xem hay là theo sinh lý mà xem, đều có một ít nhân tố bất lợi.

Diệp Khai lại nói thêm:

- Cho nên nhà ở của chúng ta luôn ưa thích đặt tại địa phương thật tốt, không khí tươi mát, ánh mặt trời sung túc, tránh đi hướng gió, tầm mắt khoáng đạt, chỗ ở như vậy mới có thể làm cho người cảm thấy thoải mái vui vẻ, sảng khoái tinh thần. Cho nên khi chúng ta muốn nghỉ ngơi luôn thích đi những địa phương non xanh nước biếc, như vậy càng có lợi cho sức khỏe của bản thân.

Tôn viện trưởng nghe xong thì gật nhẹ đầu, tỏ vẻ đồng ý, nhưng hắn lại nói:

- Cậu nói những lời này thì tôi đồng ý, nhưng giày vò trong một căn phòng thế này, tôi cũng không tin cậu giày vò ra được gì, từ đầu bên này chuyển qua bên kia, chẳng lẽ sẽ tạo ra tác dụng đối với sức khỏe của bệnh nhân?

Diệp Khai nghe xong chỉ mỉm cười, làm cho Tôn viện trưởng nhìn vào cảm thấy mình thật bị xem thường.

- Đạo phong thủy, giải thích kỳ thật cũng rất đơn giản.

Diệp Khai đưa ra một thí dụ:

- Cũng giống như một thanh đao, khi ngài cầm chuôi đao, đó là cách cầm đao chính xác, nhưng nếu để cho ngài cầm lưỡi đao, không cẩn thận sẽ làm tay ngài bị thương, phong thủy cũng là như vậy, đồng dạng bên trong một căn phòng, vị trí khác nhau sẽ có ảnh hưởng khác nhau đối với chủ nhân của căn phòng đó.

Diệp Khai cùng Tôn viện trưởng đứng đối diện nói chuyện, một già một trẻ lộ ra vẻ thật quái dị, người chung quanh nghe xong cảm thấy thật mới lạ, dù sao rất ít gặp được tình huống như thế.

Một là lão quân uy đức cao vọng trọng, một là thiếu niên cao quan thanh danh hiển hách mới ra đời, hai vị đứng cùng một nơi tranh luận, xác thực rất hấp dẫn ánh mắt mọi người.

- Cậu nói lời này cũng chỉ là một cách nói lập lờ nước đôi!

Tôn viện trưởng lập tức vạch ra sơ hở trong lời nói của Diệp Khai:

- Cậu đã nói nếu như cầm lưỡi đao không cẩn thận sẽ làm tay bị thương, nhưng đó chỉ là một loại giả thiết, một loại khả năng mà không phải xác định chuyện này sẽ phát sinh!

- Mặc dù chỉ là một loại khả năng, nhưng cũng có tồn tại.

Diệp Khai phản kích:

- Thật giống như mọi người chiến đấu trên chiến trường, nhưng không phải ai cũng sẽ bị bắn chết, thế nhưng ngài cũng không thể nói người nào sẽ gặp phải nguy hiểm tính mạng, cho nên nói biện pháp tốt nhất là chấm dứt trận chiến đấu này, mới có thể giải cứu được người ra khỏi nguy hiểm. Phong thủy điều tiết cũng theo đạo lý này, chúng ta không thể để Phương lão nằm ở vị trí bất lợi được.

- Mặc cho cậu nói hay thế nào, tôi không tin việc này đâu!

Tôn viện trưởng khá bướng bỉnh, kiên trì cho rằng cách nói của Diệp Khai cũng không có căn cứ khoa học.

- Ngài không tin cũng không sao, nhưng tình huống thực tế chính là sức khỏe của Phương lão đang nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp, tôi nghĩ lão nhân gia rất nhanh sẽ tỉnh lại, hơn nữa còn không có việc gì mà quay về nhà mừng năm mới.

Diệp Khai phi thường chắc chắn nói.

- Tôi cũng hi vọng Phương lão khôi phục khỏe mạnh, nhưng tình huống thực tế còn rành rành đó, mấy ngày nay chuyên gia chúng tôi đã hội chẩn nhiều lần, cũng không nghĩ ra phương án giải quyết.

Lúc này Tôn viện trưởng cảm thấy có chút mất hứng, hắn cảm giác Diệp Khai chỉ gây thêm phiền cho hắn.

Trị liệu bệnh tình của Phương lão vốn là chuyện hao tâm tổn trí, áp lực trên tinh thần càng lớn hơn một ít.

Nhưng Diệp Khai lại ở đây nói chuyện phong thủy gì đó, theo Tôn viện trưởng xem ra chỉ là quấy rối, ảnh hưởng việc trị liệu của bác sĩ, nên không có cách nhìn tốt gì với hắn.

Ngay khi Tôn viện trưởng định đuổi Diệp Khai đi ra ngoài, Diệp Khai chợt nói ra:

- Xem đi, vừa mới thay đổi vị trí giường bệnh, đổi lại cách cục phong thủy, hiệu quả cũng liền đi ra đó thôi?

- Cái gì?

Tôn viện trưởng nhìn theo tay của Diệp Khai chỉ qua, nhìn lại liền ngạc nhiên phát hiện máy giám sát đang có thay đổi thật rõ ràng.

Phương lão đã tỉnh lại, hơn nữa còn ngồi dậy từ trên giường bệnh!

- …

Diệp Khai đang kể lại cho Diệp lão gia tử nghe tình hình xảy ra lúc ấy:

- Cứ như vậy, Phương lão đã khỏe trở lại rồi.

- Thật sự là không thể tưởng tượng, chẳng lẽ lão nhị chú giảng chuyện phong thủy gì đấy lại là sự thật?

Mặc dù Diệp lão gia tử không bày tỏ thái độ, nhưng Diệp Kiến Hoan ở một bên nghe được cũng kinh hãi hỏi.

Bởi vì vợ của hắn là Trầm Tuyết mang thai, trong thời gian gần đây Diệp Kiến Hoan vẫn luôn ở lại thủ đô chăm sóc, vì vậy nghe nói Diệp Khai đã trở về hắn cũng chạy tới tham gia náo nhiệt, không nghĩ tới vừa gặp Diệp Khai lại nghe được chuyện lạ lùng như vậy.

Diệp lão gia tử cũng nhìn Diệp Khai, trong nội tâm tràn đầy nghi hoặc.

Tình huống ngay lúc đó của Phương lão các chuyên gia trong tổng quân y viện đã sớm phân tích rất nhiều lần, hội chẩn mãi vẫn không có kết quả, có thể nói là chỉ kéo dài thêm thời gian, mặc cho số phận, nhưng vô luận từ phương diện nào mà xem đều khó có khả năng không thuốc mà khỏe trở lại, chớ đừng nói chi là tự mình đột nhiên hồi tỉnh, lại còn có thể ngồi thẳng dậy giống như không hề xảy ra chuyện gì.

Trong chuyện này thậm chí tràn đầy vẻ biến hóa kỳ lạ.

- Loại chuyện này thật sự nói không chuẩn xác được đâu.

Diệp Khai cười đáp:

- Dù sao không thể chỉ dùng vài câu đơn giản là có thể nói rõ ra được.

- Bất kể như thế nào, thân thể Phương lão đã khôi phục, đây là một chuyện tốt.

Diệp lão gia tử tỏ vẻ:

- Ít nhất hào khí khẩn trương bao ngày nay đã có thể bình thường trở lại, mấy ngày rồi thật làm người lo lắng không ít.

Mọi người đều gật đầu đồng ý, thân thể Phương lão khỏe mạnh trở lại, mọi người đón năm mới cũng sẽ không cảm thấy nặng nề.

Bác cả Diệp Tử Kiện cũng cảm thấy có chút kinh ngạc, qua một lúc mới lên tiếng:

- Sớm biết cháu có bổn sự này, nên để cháu tới xem phong thủy phòng ốc của bác một chút ah.

- Phòng của bác cả cháu đã sớm xem qua rồi, các phương diện đều rất tốt.

Diệp Khai cười nói.

- Bên công ty của anh chú chưa có đi xem qua nha?

Diệp Kiến Hoan nói.

- Đạo phong thủy nói trọng yếu thì cũng trọng yếu, nhưng cũng không phải rất quan trọng đấy.

Diệp Khai giải thích:

- Nếu nói nghe hay thì một là mệnh, hai là vận, ba là phong thủy, bốn là tính danh, rất hiển nhiên phong thủy là dựa vào sau, nhưng nếu như có chủ tâm hại người thì không cần nói tới.

Diệp lão gia tử rất mẫn cảm bắt được chút tin tức bên trong, ông liền hỏi:

- Ý của cháu là nói, lần này có người cố ý muốn làm hại đồng chí Phương Hòa?

Theo tình huống Diệp Khai giảng thuật cho ông nghe qua, rất nhiều điều không hợp lý trong phong thủy đều được bố trí bên trong phòng bệnh của Phương lão, tình huống này rất không bình thường, Diệp lão gia tử rất khó không đem loại tình huống này liên hệ tới nhân tố con người dính líu bên trong.

/1169

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status