Edit : Shikirio
Beta : Cherry
Quay đầu đột nhiên nhìn thấy Hoàng thái hậu, hai mắt sắc bén quét trên mặt mọi người một vòng, tất cả đều sợ tới mức gục đầu xuống !
Hừ, giỏi thật, nhanh như vậy đã có người đi báo tin, xem ra người trong phủ Hiên Vương cũng không hoàn toàn trong sạch !
“Hoàng thượng, nàng là công chúa. . . . . .”
Đôi mi thanh tú của Hoàng thái hậu nhíu chặt, bà chỉ biết Hoàng thượng xử trí công chúa, cũng không biết rõ nguyên nhân.
“Nhi thần biết, nhưng nàng ta đáng chết!”
Dám hạ độc Hiên Vương, nữ nhân như vậy, tâm địa như rắn rết!
“Hoàng thượng, không thể tiếp tục đánh nàng. Người đâu, còn không mau mang công chúa đi chữa thương. . . . . .”
Lúc tới đây, bà đã nhân tiện cho người gọi thái y, bọn họ cũng sắp đến rồi.
“Mẫu hậu, nàng ta dám hạ độc Hiên!”
Hoàng thượng không vui cau mày, hắn ghét nhất công chúa này, hết lần này đến lần khác ỷ vào thân phận công chúa Đại Hương quốc chèn ép người khác !
“Hiên? Hiên thế nào rồi?”
Nghe thấy tên Hiên Vương, trong mắt Hoàng thái hậu hiện lên một tia nôn nóng, Hoàng thượng nhìn về phía đồng hồ cát, nguy rồi, thời gian cũng không còn nhiều lắm!
Hắn cuống quít xoay người, đi vào trong phòng, Hoàng thái hậu cũng đi theo, còn gọi người canh giữ ở bên ngoài.
“Hiên nhi. . . . . .”
Hoàng thái hậu quýnh lên, thấy Hiên Vương yên lặng nằm trên giường, trên mặt hắn vẫn có chút đỏ ửng, nhưng không phải sắc đỏ bình thường.
Mà Lộ Nhi ngồi yên ở một bên, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng tái nhợt, không có chút huyết sắc nào!
“Lộ Nhi, cô làm sao vậy?”
Hoàng thượng vừa tiến đến, liền thấy khuôn mặt của Lộ Nhi tái nhợt lạ thường, hắn bất an nhìn nàng.
“Ta không sao, khỏe lắm!”
Lộ Nhi ngẩng đầu lên, cười yếu ớt, ngay cả cái miệng nhỏ nhắn vốn hồng nhuận, lúc này cũng trắng bệch không chút huyết sắc.
“Lộ Nhi, cô không có chuyện gì chứ?”
Không yên lòng hỏi lại một tiếng. Lộ Nhi lắc đầu, hiện tại đầu nàng có chút choáng váng, mất một chén máu, không ngất mới là lạ.
Beta : Cherry
Quay đầu đột nhiên nhìn thấy Hoàng thái hậu, hai mắt sắc bén quét trên mặt mọi người một vòng, tất cả đều sợ tới mức gục đầu xuống !
Hừ, giỏi thật, nhanh như vậy đã có người đi báo tin, xem ra người trong phủ Hiên Vương cũng không hoàn toàn trong sạch !
“Hoàng thượng, nàng là công chúa. . . . . .”
Đôi mi thanh tú của Hoàng thái hậu nhíu chặt, bà chỉ biết Hoàng thượng xử trí công chúa, cũng không biết rõ nguyên nhân.
“Nhi thần biết, nhưng nàng ta đáng chết!”
Dám hạ độc Hiên Vương, nữ nhân như vậy, tâm địa như rắn rết!
“Hoàng thượng, không thể tiếp tục đánh nàng. Người đâu, còn không mau mang công chúa đi chữa thương. . . . . .”
Lúc tới đây, bà đã nhân tiện cho người gọi thái y, bọn họ cũng sắp đến rồi.
“Mẫu hậu, nàng ta dám hạ độc Hiên!”
Hoàng thượng không vui cau mày, hắn ghét nhất công chúa này, hết lần này đến lần khác ỷ vào thân phận công chúa Đại Hương quốc chèn ép người khác !
“Hiên? Hiên thế nào rồi?”
Nghe thấy tên Hiên Vương, trong mắt Hoàng thái hậu hiện lên một tia nôn nóng, Hoàng thượng nhìn về phía đồng hồ cát, nguy rồi, thời gian cũng không còn nhiều lắm!
Hắn cuống quít xoay người, đi vào trong phòng, Hoàng thái hậu cũng đi theo, còn gọi người canh giữ ở bên ngoài.
“Hiên nhi. . . . . .”
Hoàng thái hậu quýnh lên, thấy Hiên Vương yên lặng nằm trên giường, trên mặt hắn vẫn có chút đỏ ửng, nhưng không phải sắc đỏ bình thường.
Mà Lộ Nhi ngồi yên ở một bên, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng tái nhợt, không có chút huyết sắc nào!
“Lộ Nhi, cô làm sao vậy?”
Hoàng thượng vừa tiến đến, liền thấy khuôn mặt của Lộ Nhi tái nhợt lạ thường, hắn bất an nhìn nàng.
“Ta không sao, khỏe lắm!”
Lộ Nhi ngẩng đầu lên, cười yếu ớt, ngay cả cái miệng nhỏ nhắn vốn hồng nhuận, lúc này cũng trắng bệch không chút huyết sắc.
“Lộ Nhi, cô không có chuyện gì chứ?”
Không yên lòng hỏi lại một tiếng. Lộ Nhi lắc đầu, hiện tại đầu nàng có chút choáng váng, mất một chén máu, không ngất mới là lạ.
/1138
|