Phu Nhân Lão Đại Không Đơn Giản

Chương 7

/1199




Chị của hắn trong thật ngầu 


Cố Mang nhấp một hớp rượi, "Miếng miên ngọc khi nào được đấu giá?"


"Buổi đấu giá vừa mới bắt đầu không lâu, miếng miên ngọc được đầu giá cuối cùng chắc khoảng 1 tiếng nữa." Lâm Sương hất cắn lên hướng một chỗ ngồi trên lầu hai, cười xấu xa nói  " Lục Thừa Châu ở chỗ kia."


Cố Mang ngửa cổ uống rượi, dáng vẻ trong rất quyến rũ, chiếc cằm trắng nõn như ngọc, khoé mắt chậm rì rì liếc nhìn sang.


Nam nhân ngồi trên ghế sô pha ở bên trên, cánh tay được gác lên thành ghế, áo sơ mi đen, tay áo được săn đến khĩu tay, lộ ra làn da trắng, những ngón tay thon dài, ở giữa hai ngón tay ấy được kẹp một điếu thuốc.


Ánh đèn thoáng qua, khói sương mập mờ một bên sườn mặt, nhìn qua cũng đã làm chúng sinh điên đảo.


Cố Mang thu lại tầm mắt. "A"


"A?" Lâm Sương ngạc nhiên trừng mắt. "Tôi nói này em gái Cố, em không thể vì dáng vẻ chính mình lớn lên hại nước hại dân, liền coi thường người có dáng vẻ như em đánh một trân, Lục thiếu a," Cố Manh không thèm để ý đến lời nói của Lâm Sương lạnh lùng phun ra ba chữ, "không hứng thú."


Lâm Sương "..."


Bên trên lầu hai.


Lúc Cố Mang vừa bước đến cửa của quán bar, Lục Thừa Châu đã liền chú ý đến cô.


Không phải vì anh ta rảnh rỗi.


Mà là cô mang dẫn theo một đứa bé đi vào bên trong, liền bị người quán bar ngăn lại.


Cô nói gì đó với nhân viên công tác, sau đó họ mới nhường đường cho cô.


Dẫn theo coi trai đến quán ba, liền tạo ra một trận phong ba ầm ĩ ở bên dưới.


Đặc biệt với khuôn mặt kia của Cố Mang, không biết bao nhiêu đôi mắt nhìn chằm chằm lấy cô, với dáy mắt đầy thèm thuồng.


Những người đi cùng anh liền phát hiện điều này khi nhìn theo ánh mắt của anh.


Tần Phóng cảm khái nói  "Lớn như vậy, lầm đầu tiên tôi nhìn thấy trường hớp như thế ở nơi này."


Đứa bé kia nhất định là phiên bản thu nhỏ của cô gái kia, cả người từ trên xuồng dưới mặc một cây đen.


Hai mẹ con bọn họ thật giống nhaụ


Hạ Nhất Độ ung dung lắc ly rượi, liếc nhìn xuồng bên dưới, từ góc độ của anh ta có thể nhìn thấy chính diện khuôn mặt của Cố Tứ, mắt kính trên khuôn mặt suýt chút nữa rơi xuống. "Người bạn nhỏ uống sửa bò."


Tần Phóng rướn người qua nhìn một cái  "Chết tiệc  vào quán bar uống sữa bò, ý kiến không tồi."


Hạ Nhất Độ nói  "Dáng dấp cũng không tệ."


Hai người con gái, nhìn vẻ ngoài liền biết không phải cùng một phong cách.


Một cô gái có vẻ ngoài đầy kiêu ngạo, đẹp đến mức khiến người ta nghi ngờ dáng dấp này rốt cuộc như thế nào mà lớn lên.


Người bạn nhỏ bên cạnh cũng hết sức đáng yêụ


Tần Phóng gật đầu một cái.


Lục Thừa Châu không lên tiếng.


Đám thiếu gia này chuyện gì cũng xem qua khoảng vài ba phút, rất nhanh ba người họ liền mất hứng thú với chuyện của Cố Mang.


Tần Phóng hỏi  "Anh Thừa, anh đã tìm được vị thần y kia chưa."


Hạ Nhất Độ ngẩng đầu lên.


Lục Thừa Châu ánh mắt đầy phiền muộn, rít một hơi thuốc lá  "Không tìm thấy, vị thần y kia ít nhất cũng có vài người đang che dấu hành tung giúp."




/1199

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status