Lục Ý không thể nhìn nỗi nữa, liền hừ lạnh một tiếng.
Lục Thượng Cẩm nhìn Cố Mang cả người toát ra vẻ lạnh lùng, lo lắng hỏi "Tối hôm qua ngủ không ngon sao?"
"Ừm."
Cố Mang kìm nén cảm xúc lại, xé một túi đường rồi cho vào trong ly sữa.
Lục Thượng Cẩm nhìn thấy hành động của Cố Mang răng liền có cảm giác ê buốt, cô dừng lại, thản nhiên cầm muỗng lên chậm rãi khuấy.
Sau khi uống một ngụm sữa nóng, vẻ mặt của cô không còn lạnh lùng như trước.
Lục Thương Cẩn không nhịn được nói "Ăn ít đường một chút, kẻo rất dễ hư răng."Cố Mang ngước đôi mắt có chút đỏ lên nhìn Lục Thượng Cẩm.
Đôi mắt kia rất sáng, đen nhánh lại sâu, nhưng lại rất có sức uy hiếp người khác.
Lục Thượng Cẩm "..."
Cố Tứ vội vàng đưa cho chị cậu một chiếc bánh ngọt để trấn an.
Chị gái cậu đặc biệt thích những đồ ăn ngọt, càng ngọt chị cậu lại càng thích.
Đến cậu còn nghi ngờ kiếp trước chị cậu là đường hoá học hay sao
Lục Thượng Cẩm ho khan một tiếng, ưỡn thẳng eo, uy nghiêm nói "Đúng rồi, Cố Mang, chuyện của Cố Tư đã định, tối nay sẽ có người tới."
Cố Mang nhướng mày, liền cong khoé miếng nở nụ cười đầu tiên trong sáng nay, thản nhiên nói "Được, đã làm phiền chú Lục rồi."
Lâm Chu liếc nhìn mấy người trên bàn đang nói chuyện với vẻ mặt khó hiểu, thuận miệng hỏi "Có chuyện gì với Cố Tứ sao."
Lục Thương Cẩn nói "Tôi tìm cho thằng bé một trường học tốt, nhỏ như vậy, không thể làm chậm trễ việc học.
""
Lâm Chu mĩm cười, với tư cách là một trưởng bối xoa đầu cậu bé nói "Đừng phụ lòng mong đợi của chú Lục đối với cháu, lúc đến trường phải ngoan ngoãn và học tập chăm chỉ."
Trong mắt Cố Tư hiện lên một tia chán ghét, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nửa miệng.
...
Đèn giao thông.
Cố Tứ xoa xoa mái tóc quăn của mình, chửi rủa nói "Đầu của tiểu gia cũng dám đụng, đúng là không biết sống chết "
Đèn giao thông chuyển sang màu xanh, Cố Mang kéo vành mũ che nắng thản nhiên đi qua ngã tư trên phần đường dành cho người đi bộ.
Cố Tứ cúi người nhìn bộ áo quần ngắn cũn trên người,
Cậu lại cao lên nữa rồi.
Cậu nói "Chị ơi, mua cho em mấy bộ quần áo mới đi."
Tình cờ có một cửa hàng quần áo trẻ em có đợt giảm giá lớn phía trước.
Hai mươi nhân dân tệ cho một bộ, năm mươi nhân dân tệ cho ba bộ.
Cố Mang ậm ừ, dẫn cậu vào xem một chút.
...
Tần Phóng đang ngồi ở ghế phụ chờ đèn đỏ thì thấy Cố Mang và Cố Tư bước vào loại cửa hàng đó, trên mặt lộ ra vẻ phức tạp.
"Thừa ca, lại là hai mẹ con kia.""
Ở ghế sau Lục Thừa Châu đưa mắt nhìn sang.
/1199
|