Phù Diêu

Chương 697: Hòa hoãn quan hệ (1)

/822


Vương Quốc Hoa định bế con lại bị thằng bé Vương Sở Hằng không thèm để ý, nó cứ quay sang đòi mẹ. Chẳng qua do không được mẹ hưởng ứng, Vương Sở Hằng bỏ qua phản kháng, ngoan ngoãn để Vương Quốc Hoa bế. Chẳng qua đôi mắt nó có chút bất mãn nhìn qua mặt bố vài cái, cuối cùng tự chơi một mình.

- Thằng này thích ứng nhanh, không hổ là con anh.

Vương Quốc Hoa tự khoe khoang khiến Sở Sở đưa mắt nhìn xem thường, còn kêu than.

- Anh ở cạnh con được mấy ngày?

Vương Quốc Hoa có chút xấu hổ rất tự giác nói.

- Sau này em đến tỉnh Đông Hải thì anh nhất định ở bên vợ con nhiều hơn.

Nhắc đế cái này Sở Sở nói.

- Em đang tranh thủ lấy thân phận nhân viên giám sát của Cục thường trú tại Thiết Châu, bình thường rảnh rỗi thì đi quanh một chút, cũng không lo việc gì nhiều.

Chức quyền của nhân viên giám sát là rất lớn, muốn quản việc thì việc gì cũng có thể quản nhưng về nguyên tắc đây là chức vụ nhà. Đương nhiên sau lưng có nhân vật như vậy thì nếu Sở Sở muốn nhúng tay vào công việc không phải là không được.

Hai vợ chồng đã lâu không ở bên nhau, Vương Quốc Hoa bế con một lát, Sở Sở cho bảo mẫu bế đi.

Tắm xong Vương Quốc Hoa tinh thần phấn chấn đi ra thấy Sở Sở đang thay ga giường mới, lưu lại cho hắn một phía sau gợi cảm. Phụ nữ sau sinh dáng người hơi khác chút, Sở Sở cũng đã cố gắng duy trì thân hình.

Vương Quốc Hoa không khỏi nóng lên trong lòng, lặng lẽ đi tới định đánh lén. Ai nghĩ Sở Sở như có mắt sau lưng, cô quay đầu lại nói:

- Ngoan ngoãn chút, đang ban ngày đó.

Vương Quốc Hoa cười cười nhìn thoáng qua cửa phòng ngủ đã được đóng kín. Hắn đi lên ôm eo vợ.

- Anh không ngoan à?

Sở Sở hơi chống cự cho có hình thức.

- Anh tự biết, em không ở bên lâu như vậy, ai biết anh có trộm tình không?

Vừa dứt câu miệng Sở Sở đã bị chặn lại, thoáng tiếp xúc đã làm người cô mềm nhũn, hai tay khoác lên cổ hắn mặc hắn muốn làm gì thì làm.

- Bảo mẫu không gõ cửa chứ?

Vương Quốc Hoa đột nhiên dừng động tác hỏi một câu, Sở Sở má đỏ hồng không đề phòng thuận miệng nói.

- Con đang ngủ nên cô ấy phải trông.

Nói xong thấy nụ cười rất xấu của hắn, cô mới biết mình mắc bẫy.

Sở Sở đáp lại ngay, cô túm đồng chí Tiểu Vương đã có phản ứng, ngẩng đầu nhìn chồng đầy yêu kiều.

- Anh cũng không hơn gì em.

Vương Quốc Hoa thuận thế sờ đầu Sở Sở, Sở Sở được ám chỉ đành nhỏ giọng nói.

- Chỉ biết bắt người ta như vậy.

Nói là thế nhưng cô vẫn cúi người, hai tay đưa đồng chí đó vào gần miệng.

….

Vương Quốc Hoa đến, Sở Giang Thu không có lý do gì phải ra cửa đón, chỉ có Thủy Trung Lăng là tỏ vẻ coi trọng vì thế ra cửa. Khách khí vài câu, Vương Quốc Hoa vào cửa, Sở Sở bị Thủy Trung Lăng túm lấy, bà dì trêu:

- Vẻ mặt tốt, hồng như táo, có đàn ông bên cạnh đúng là khác.

Quan hệ giữa hai người khá kỳ quái, nói ra là mẹ kế con chồng nhưng lại giống hai chị em.

- Biết còn hỏi.

- Ừ, xem ra ăn no nên nói chuyện cũng cứng miệng hơn.

Thủy Trung Lăng cười hì hì nhìn Vương Quốc Hoa đang bắt tay với Sở Giang Thu.

- Hỏi ông xã bạn giúp cái, hạng mục lớn như vậy xem có thể xen vào không?

Sở Sở có chút kinh ngạc nói:

- Dì sao lại muốn thò tay vào cái này?

Thủy Trung Lăng nói.

- Không phải dì mà là một người bạn.

Sở Sở suy nghĩ một chút:

- Chuyện này có lẽ không hy vọng, nhà Lưu Linh làm việc này.

Chuyện của Lưu Linh, Sở Sở cũng nói với Thủy Trung Lăng.

- Ai nói muốn làm công trình, có nhiều việc có thể tham gia cùng mà.

Thủy Trung Lăng vừa nói thế, Sở Sở hiểu ngay.

- Cái khác thì dễ nói, chẳng qua quan hệ cụ thể thì dì tự mình chạy. Hạng mục này cuối cùng đặt ở tỉnh hay trên trung ương vẫn còn có tranh luận chưa được xác định.

Sở Sở nói chính là lúc xác định hạng mục, Thủy Trung Lăng hiểu ý gật đầu nói.

- Cái này cần tranh thủ một chút, chẳng qua dì nghe nói Lãnh Vũ có tiếng nói khá quan trọng ở vấn đề này.

- Sở Sở, hai người đang nói chuyện gì vậy?

Vương Quốc Hoa quay đầu lại hma, Sở Sở đáp.

- Anh vào trước đi, em nói chuyện với dì.

Đuổi Vương Quốc Hoa đi, Sở Sở mới kinh ngạc nói:

- Phương gia hoàn toàn chịu thua ư?

Thủy Trung Lăng nhỏ giọng nói:

- Không chịu thì còn có thể thế nào? Đã đến nước này thì bên kia nhất định sẽ thừa thắng truy kích. Cháu không xem xem mấy năm nay nhà đó ăn nhiều như vậy, ai mà không đỏ mắt. Tuy nói là hai năm nữa mới đến Đại hội nhưng thực tế đã sớm bắt đầu tranh đoạt rồi.

Sở Sở suy nghĩ một chút, chuyện này rất quan trọng đối với Vương Quốc Hoa. Tuy hạng mục này rơi vào thị xã Thiết Châu nhưng nếu như bí thư thị ủy mà lại không có sức ước thúc gì đối với hạng mục thì đúng là quá mất mặt.

- Nghe ý của hắn là không muốn xen vào quá sâu.

Sở Sở vẫn có chút băn khoăn, cô lấy Vương Quốc Hoa nên đương nhiên phải suy nghĩ cho lợi ích của hắn. Thủy Trung Lăng giật dây Sở Sở cũng là vì lợi ích bên phía mình mà.

- Chuyện đã như vậy rồi, cháu nói với hắn là không tranh sẽ làm người ta coi thường. Dì chỉ nói như vậy thôi, cháu xem rồi làm. Đúng, nghe nói hạng mục cuối cùng xác định đầu tư 22 tỷ, tin tức tuyệt đối chính xác, bên Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia truyền tới đó.

Thủy Trung Lăng nói xong cũng dừng lại.

Hai người phụ nữ ở ngoài nói chuyện, Vương Quốc Hoa và Sở Giang Thu cũng bắt đầu nói chuyện. Trà đã được pha sẵn, Sở Giang Thu coi như sớm chuẩn bị đón Vương Quốc Hoa.

- Nghĩ như thế nào mà đến gặp bố?

Sở Giang Thu hơi oán giận, từ trước đến giờ Sở Giang Thu vẫn cho rằng mình và Vương Quốc Hoa nếu đồng lòng thì lợi ích sẽ càng thêm bền chặt. Nhưng nói đi cũng nói lại, Vương Quốc Hoa không chịu đi theo phía Sở Giang Thu thì cũng đã tạo ra một con đường. Bây giờ có thể nói Vương Quốc Hoa ở vị trí thích hợp nhất, cũng ở một vị trí rất thích hợp. Nếu đến tỉnh Vương Quốc Hoa sẽ quá bắt mắt, giờ ở dưới một chút thì có không gian rộng rãi hơn để làm việc.

Sở Giang Thu cũng thấy Vương Quốc Hoa quá may mắn.

- Trưởng ban thư ký tỉnh ủy muốn gặp Quách Khánh Hạo, con vốn định để chủ nhiệm Lãnh ra mặt làm trung gian nhưng y thấy không thích hợp nên con phải nhờ bố. Bố cũng có quan hệ khá tốt với bí thư Quách, cái này chắc là có thể giúp.

Vương Quốc Hoa nói ra mục đích, Sở Giang Thu bực mình nói.

- Thằng ranh này, lừa con gái ông không nói, còn không đồng lòng với ông, còn bắt ông phải giúp. Anh nói xem tôi nợ gì anh?

- Bố không nợ gì con cả. Con nghĩ như thế này, con nếu làm tốt thì Sở Sở không phải cũng tốt sao?

Vương Quốc Hoa hơi vô lại kéo Sở Sở ra làm bia cho mình. Sở Giang Thu quả nhiên không có biện pháp với chiêu này.

- Bố đúng là không thấy anh có gì tốt mà Sở Sở cứ khăng khăng đi theo anh, ngay cả bên phía lão gia tử cũng có suy nghĩ khác.

Sở Giang Thu đầy bất đắc dĩ nói, Vương Quốc Hoa cũng nhận ra vài điều từ trong câu nói của đối phương.

Sở Giang Thu thấy Vương Quốc Hoa lộ vẻ suy tư, y cười nói:

- Thằng ranh này cầm tinh con chó à mà mũi thính như vậy? Bỏ đi, bố nói với con, lão gia tử thực tế đã làm không ít việc vì con, con coi như quá may mắn. Lúc trước khi bố đi làm việc, lão gia tử chỉ nói một câu là làm tốt hay không là việc của anh.

Câu này có vài phần không thật, Vương Quốc Hoa coi như không nghe thấy. Sở Giang Thu nói như vậy đơn giản là muốn chiếm vị trí có lợi trong cuộc nói chuyện này.

- Ha ha, lão gia tử làm việc gì vậy bố?

Vương Quốc Hoa khá tùy ý hỏi, Sở Giang Thu không khỏi cười lạnh một tiếng nhìn Vương Quốc Hoa. Y có chút oán giận nói.

- Thằng ranh này nghĩ mình ba đầu sáu tay ư? Chỉ với chút bản lĩnh của anh bây giờ là có thể kéo được hạng mục khổng lồ như vậy sao? Nực cười, không phải lão gia tử bảo lão Chu nói ra ngoài thì anh đã sớm bị người nghiền nát rồi.

Câu này thì Vương Quốc Hoa tin, ngay từ đầu hắn đã nghi ngờ đây là kết quả thỏa hiệp. nguyên nhân có nhiều, lão gia tử có sức ảnh hưởng lớn trong quân đội, khuynh hướng của ông cũng có thể ảnh hưởng đến đại cuộc toàn Trung Quốc.

- Từ kết quả thì thấy được lão gia tử có khuynh hướng …

Vương Quốc Hoa rất nghiêm túc nói một câu, Sở Giang Thu phì cười.

- Chỉ riêng lão gia tử là không đủ, còn có ông lão họ Du cũng thể hiện khuynh hướng của mình, nếu không Hứa Nam Hạ sao có thể toàn thân trở ra. Một thời gian nữa Hứa Kiến Thiết cũng sẽ trở lại. Đây là chính trị.

Sở Giang Thu thở dài một tiếng, Vương Quốc Hoa coi như đã thấy rõ toàn bộ câu chuyện.

- Nói như vậy con và bố coi như là cùng một chiến tuyến?

Vương Quốc Hoa cười hỏi một câu, Sở Giang Thu bĩu môi nói:

- Không nghiêm trọng như vậy, nói thẳng ra bố thấy vị trí của con bây giờ là rất ổn, tương lai sẽ phát huy tác dụng lớn hơn nữa.

Vương Quốc Hoa cúi đầu tiêu hóa câu nói này một lát. Lúc ngẩng đầu, hắn mỉm cười nói:

- Vậy cũng được, con cứ làm như vậy. Sau việc này con như hiểu mặc kệ con giãy dụa như thế nào cũng không trốn được thân phận con rể của bố. Từ gốc mà nói thì có lợi cùng hưởng, có hại cùng chịu.

Sở Giang Thu cười ha hả đầy vui vẻ.

- Con có thể hiểu như vậy là tốt rồi, nói rõ cái nhìn của con đã có tiến bộ lớn.

Thủy Trung Lăng và Sở Sở nắm tay đi vào đầy thân thiết. Hai người phụ nữ ngồi bên cạnh ông xã của mình. Thủy Trung Lăng nói.

- Quốc Hoa, hai người nói chuyện vui vẻ chứ?

Vương Quốc Hoa gật đầu, Sở Sở lại cảnh giác nhìn ông bố.

- Về cơ bản đã có vài điểm nhất trí chung.

Vương Quốc Hoa nói lại làm Thủy Trung Lăng cười khổ một tiếng.

- Nói chuyện ở nhà có cần nói chuyện như vậy không?

Sở Giang Thu nghe xong cười hắc hắc nhất là thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của Vương Quốc Hoa, y càng thấy vui sướng.


/822

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status