Phong Lưu Pháp Sư

Chương 136: Nhập học

/674


 
Dịch thuật: Aficio


Long Nhất kêu lên một tiếng thảm thiết bất lực nhìn Long Linh Nhi. Nữ nhân trong sinh lý kỳ quả nhiên hỉ nộ vô thường mà.
"Ngươi vừa mới nghĩ gì? Cười thấy mà đáng ghét." Long Linh Nhi cười khúc khích. Vừa rồi Long Nhất tâm không yên, nhãn thần vừa nhu hòa vừa có chút mê say, rõ ràng là hắn nghĩ tới tình nhân rồi.
Long Nhất cười khổ, cũng không tính chuyện giấu diếm. Hắn khẽ than thở: "Ta đang nhớ tới mấy nữ hài. Họ là nữ nhân của ta, cũng sẽ là hảo tỷ muội của nàng."
Long Linh Nhi tim đập mạnh, nhìn vẻ mặt nhớ nhung của Long Nhất, vết nứt của khối băng trong lòng dường như vỡ ra một khoảng lớn. Nàng vốn cho rằng Long Nhất sẽ dùng lời đường mật để nói rằng hắn đang nghĩ tới nàng, không ngờ hắn lại thành thật bảo đang nhớ tới nữ hài khác. Trong lòng có hơi buồn nhưng đồng thời nhận thức của Long Linh Nhi đối với Long Nhất lại sâu đậm thêm một tầng. Hắn thay đổi thực sự rồi, thay đổi thành có tình có nghĩa, không còn có mới nới cũ và dường như cũng không còn tệ hại nữa.
"Nàng ghen rồi sao?" Long Nhất thấy biểu tình ngơ ngơ ngẩn ngẩn của Long Linh Nhi, không cầm được hỏi.
"Không phải. Ngươi nhớ tới nữ hài khác liên quan gì tới ta chứ." Long Linh Nhi gàn không chịu thừa nhận, trong lòng có chút không hài lòng chứ đâu phải là vì ăn nhầm giấm.
"Thật là không à? Dựa vào kinh nghiệm của ta, nàng nhất định đã ăn phải giấm chua rồi. Đúng không nào?" Long Nhất nở nụ cười xấu xa như say rượu, bộ dạng phảng phất như con ếch say.
"Ngươi nói lung tung, ta không có như vậy." Long Linh Nhi vừa xấu hổ vừa tức giận đẩy Long Nhất ra, tuột xuống giường đi ra khỏi phòng ngủ.
"Không thì không chứ sao, phản ứng gì mà dữ vậy, hay là…" Long Nhất lẩm bẩm, khóe miệng lộ ra một tia đắc ý.
Cùng thời điểm này, Lâm Na đang phẫn nộ kể cho gia gia Phổ Tu Tư về việc Long Nhất câu kết với Bạo Hùng dong binh đoàn để lừa dối lấy tiền thưởng nhiệm vụ.
"Gia gia, mình không thể tha thứ cho chúng được, đặc biệt là tên đại phôi đản Tây Môn Vũ đó. Chúng dám lừa lấy tiền gia gia dành để mua vật liệu ma pháp." Lâm Na đổ thêm dầu vào lửa. Nàng thế nào cũng không nuốt nổi cục tức này, nhưng nàng quên hẳn rằng chuyện này từ đầu tới cuối đều do chính mình gây ra hết.
"Tây Môn Vũ? Ngươi nói tới chính là tên tiểu tử Cuồng Long đế quốc Tây Môn gia tộc từng làm chuyện đồi bại hả?" Phổ Tu Tư trầm ngâm hỏi.
"Chính hắn. Chính là tên vô sỉ, lưu manh ấy." Lâm Na căm hận nói. Bị hắn chơi trò lưu manh phi lễ đêm nọ, nàng vĩnh viễn không thể quên được. Tên hỗn đản đó không ngờ dám lôi nội y của nàng ra, nói không chừng còn tiện thể đụng chạm vào bộ ngực mà bản thân nàng chưa từng cho ai đụng vào. Đích thực là quá ư đáng ghét.
Phổ Tu Tư thấy vẻ nghiến răng nghiến lợi của tôn nữ, không nhịn nổi tức giận nói: "Tên hỗn đản đó có phải là đã khi phụ cháu rồi không? Ta đi tìm hắn thanh toán ngay."
Lâm Na thất kinh, vội nói: "Không, không có, dựa vào tên xú tiểu tử hắn sao có thể khi phụ được cháu chứ. Cháu là tôn nữ của gia gia mà."
Tỳ khí phát hỏa của Phổ Tu Tư tới nhanh mà xẹp đi cũng nhanh. Ông gật đầu nói: "Phải. Với thực lực của cháu, tiểu tử đó không phải là đối thủ. Cháu không khi phụ hắn thì thôi đó."
"Đúng vậy. Chỉ có điều hắn lừa tiền của gia gia, gia gia không thể giáo huấn hắn một trận ra trò à?" Lâm Na nói.
"Tất cả đều là do ngươi mà ra cả. Giờ này tiền cũng giao hết rồi, có muốn cũng không thể lấy về được. Ngươi nhờ gia gia đường đường là một hỏa hệ đại ma đạo sư đi tìm một tiên tiểu tử rắm thúi để kiếm chuyện, chuyện này còn không khiến người đời cười cho sao? Ngươi đã không nuốt nổi cục tức thì cứ đi cho hắn một bài học nho nhỏ là được rồi. Kiểu gì thì tiểu tử đó cũng không phải là đối thủ của ngươi." Phổ Tu Tư nói. Một nghìn tử tinh tệ ấy giờ đây vẫn còn khiến ông ruột đau như cắt. Tiểu tử đó phải bị giáo huấn nên thân mới được.
"Cái…" Lâm Na nhất thời nói không nên lời. Chính bởi vì nàng biết không phải đối thủ của Long Nhất nên mới nghĩ đủ biện pháp để khiến Phổ Tu Tư ra tay, ai ngờ ngược lại để hòn đá tự rơi vào chân mình.
Tại Thánh Ma học viện, quanh năm đều có một phòng ban đặc biệt dành cho tuyển sinh, chuyên môn tuyển nữ tử vương công quý tộc các nước tuổi dưới hai mươi, thanh niên thực lực đạt tới trung cấp ma pháp sư. Đó là mục đích chính để lập ra phòng này. Hơn nữa, vương công quý tộc nữ tử các nước tới không thể cự tuyệt được, quả thực cũng là bất đắc dĩ mà thôi. Thánh Ma học viện trực thuộc hoàng thất Mễ Á công quốc, còn Mễ Á công quốc chỉ là một tiểu quốc ít binh, thử nghĩ xem có thể sinh tồn trong thời chiến loạn ở Thương Lan đại lục thì tất yếu phải giao hảo với vương công quý tộc các nước rồi.
Còn tuyển chọn thanh niên dưới hai mươi, thực lực đạt tới trung cấp ma pháp sư cũng là một thứ pháp bảo tự bảo vệ. Tiền đồ của những người này là không thể đo được, sau khi tốt nghiệp đều trở thành nhân tài trụ cột các nước. Mễ Á công quốc mà gặp khó khăn, họ cũng không thể thấy chết không cứu.
Nơi tuyển chọn đặc biệt một năm bốn quý đều rất nhàn nhã. Suy cho cùng thì nhân số thỏa mãn được điều kiện không nhiều. Hôm nay, nơi này lại có một người tự mình đến xin nhập học. Người này vừa tới đã gây xôn xao náo động.
Long Nhất thấy đám đông tầng tầng lớp lớp bên ngoài phòng tuyển sinh xem nhiệt náo, trong lòng không thể không cười khổ. Người ta nổi tiếng quá cũng đâu phải là điều tốt nhỉ. Sự kiện tỏ tình làm chấn động toàn học viện hiện tại trong lòng họ vẫn còn như mới, có một số kẻ lanh lợi còn mô phỏng lại, theo đó mà số nam sinh da mặt dày càng lúc càng nhiều hơn.
"Cậu tên là Long Nhất?" Một giáo sư nam mặc hoàng sắc thổ hệ ma pháp bào nhận lấy tờ đơn Long Nhất đưa tới, mắt mang theo tiếu ý nhìn hắn mà hỏi.
"Đúng thế." Long Nhất đáp.
"Hôm qua làm tòa nữ sinh túc xá nháo loạn cào cào chính là cậu hả, phương pháp của cậu thật là mới mẻ, đúng thế, đúng thế." Giáo sư nam cười ha hả nói.
… khiến Long Nhất hết lời để nói.
"Cậu là thủy hệ trung cấp ma pháp sư?" Giáo sư này hỏi tiếp.
Long Nhất gật gật, lẩm bẩm trong đầu. Lão này sao hỏi toàn là lời thừa. Ta viết rõ rõ ràng ràng ra rồi, lão còn phải hỏi đi hỏi lại làm gì nữa.
"Cậu không có chứng minh đẳng cấp của Ma pháp sư công hội, do đó phải thi phóng tại đây một thủy hệ trung cấp ma pháp. Không vấn đề chứ?" Giáo sư nói.
"Không vấn đề." Long Nhất nhe răng cười. Trung cấp ma pháp nhỏ nhoi quá là đơn giản. Hắn làm ra vẻ niệm chú ngữ liên hồi, tay phải vung lên, một đạo hàn khí lập tức biến chiếc ghế bên phải thành một khối băng.
"Rất tốt, rất tốt. Cậu được nhập học rồi." Giáo sư hưng phấn nói. Trong trường lại có thêm một nhân tài, hơn thế là một bảo vật sống siêu cấp, sau này trong khuôn viên trường sợ rằng sẽ nhiệt náo hơn nhiều đây.
Giáo sư lật một cuốn sổ, trầm ngâm nửa ngày rồi nói: "Cậu được phân vào cao cấp ma pháp hệ, thủy hệ ma pháp ban A. Hi vọng cậu học hành giỏi giang, mau chóng thăng cấp thành thủy hệ cao cấp ma pháp sư, rồi tương lai sẽ cực kỳ tươi sáng."
"Aaa. Thủy hệ ma pháp ban A. Tên này vận khí quá tốt rồi." Một nam sinh quan sát bên ngoài lập tức kêu lên, những nam sinh bên cạnh cũng đều dùng ánh mắt hâm mộ để nhìn Long Nhất.
Long Nhất quan tâm tới hắn được phân vào ban nào làm gì đâu, với thực lực của hắn còn phải ở nơi này học sao? Hắn thuần túy chỉ là vì đáp ứng Long Linh Nhi, do đó không thể không tới. Thấy những người xem cảm thán, hắn không cầm được phải hỏi: "Giáo sư nói cho ta nghe, thủy hệ ma pháp ban A có đặc biệt gì? Sao họ lại phản ứng như vậy?"
Giáo sư này cười he he nói: "Cứ đi đi rồi cậu tự nhiên hiểu được thôi."
Long Nhất nhún vai tỏ vẻ không vấn đề. Từ biểu tình ghen tỵ của đám tiểu tử đó, dường như thủy hệ ma pháp ban A là một chỗ hay ho đây, không biết là hay ở chỗ nào? Là nhiều mĩ nữ đồng môn? Hay là có siêu cấp mĩ nữ giáo sư tỷ tỷ? Nhưng, còn có thể đẹp hơn được Long Linh Nhi bọn họ sao chứ?
Làm xong thủ tục nhập học, Long Nhất lúc này mới biết đặc chiêu sinh (học sinh được tuyển sinh đặc biệt) không cần đóng một chút tiền nào, lại còn được trường cho tiền học bổng hàng tháng nữa. Dù cho Long Nhất không quan tâm lắm tới số tiền này, nhưng vẫn thấy sự hài lòng nho nhỏ. Dẫu sao cũng là nhất đẳng học sinh được học bổng đàng hoàng.
Túc xá đặc chiêu sinh ở dĩ nhiên là túc xá cao cấp rồi, một căn hai phòng cao cấp, hai người một căn, kiến trúc và điều kiện không khác biệt mấy so với túc xá cao cấp của Long Linh Nhi cùng Tây Môn Vô Hận. Nhưng làm Long Nhất càng thêm cao hứng đích thị là, nam sinh túc xá này đối diện với nữ sinh túc xá Long Linh Nhi ở.
Mở cửa phòng túc xá của mình ra, sảnh tiếp khách được dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ đẹp đẽ tinh tươm, thấy rằng xá hữu (bạn ở cùng) chưa gặp là một người thích sạch sẽ vô cùng, điều này khiến Long Nhất chưa gặp mà có ấn tượng tốt đẹp với y.
Long Nhất tới xem đi xem lại, cảm giác rất mãn ý. Khi bước qua phòng của xá hữu, Long Nhất phát hiện cửa phòng chưa khép lại hoàn toàn, tà nhãn liếc qua, thấy trên giường bày ra chăn đệm màu phấn hồng.
"Lẽ nào tiểu tử này là một kẻ biến thái thích đồ con gái, gay?" Long Nhất lập tức lạnh xương sống, chỉ có điều nghĩ rằng từ màu sắc chăn ga làm sao có thể phán đoán xu hướng tình dục của một người được? Hắn không khỏi bật cười. Cách nghĩ vừa rồi thật quá võ đoán.
Đúng vào lúc này cửa túc xá đột nhiên mở ra, một nam hài tóc đen mắt đen thanh tú bước vào. Thân hình y không cao lắm, bộ dạng gầy gò ẻo lả.
"Huynh đài khỏe không. Từ hôm nay, ta là xá hữu Long Nhất của huynh, sau này nhờ giúp đỡ nhiều nhiều." Long Nhất đứng dậy tươi cười bước tới trước mặt nam hài, nhiệt tình giơ tay ra.
Nam hài ngơ ngác, nhưng liền phản ứng lại, trên mặt hiện ra một nụ cười, tay bóp khe khẽ vào tay Long Nhất rồi lập tức co về. Y nói: "Ta tên Lăng Phong, rất vui được quen huynh."
Long Nhất thả tay ra, trong lòng nghi hoặc. Tay của tên Lăng Phong này sao lại mềm mại đến thế, đơn giản là so với ngọc thủ của nữ hài không khác là bao. Long Nhất nhìn vào cổ họng của Lăng Phong, phát hiện vùng cổ có một hầu kết nhô lên, xem ra không phải là giả.
Lúc này, Lăng Phong quét đi quét lại ánh mắt nơi mặt Long Nhất, đột nhiên thất thanh nói: "Ta thấy mặt huynh sao mà quen thế. Hôm qua người ở dưới tầng nữ sinh túc xá tỏ tình Long Linh Nhi là huynh phải không? Tiểu đệ thực sự bội phục vạn phần, sau này dạy tiểu đệ vài chiêu nhé."
Tiểu tử này xem ra tinh tế đây, chắc cũng là cá mè một lứa cả. Long Nhất vì bản thân mới rồi cho rằng y biến thái mà thấy buồn cười, chẳng phải chỉ là màu hồng của cái chăn thôi sao. Bình thường thôi. Kiếp trước trên đại lộ cũng có nhiều nam nhân cũng mặc y phục màu hồng đó chứ.
PHONG LƯU PHÁP SƯ
 

/674

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status