” Kể anh nghe? Kể anh nghe là cô không muốn ly hôn, một chút cũng không muốn ly hôn ư? Anh đã mang quà về cho cô, tối qua không ở lại chỗ Sở Tư Nghi, có phải điều đó chứng tỏ anh có một chút tình cảm với cô không? 21 21 Nếu cô níu kéo, anh có đồng ý không? Ôn Lương há miệng, lại nghe anh bổ sung: “Dù sau này anh không phải chồng em, nhưng vẫn là anh trai em.
Em có ấm ức gì, cứ nói với anh.
” Cổ họng Ôn Lương nghẹn lại, đắng chát như nuốt phải cát, lời muốn nói mắc kẹt ở môi, không tài nào thốt ra được nữa.
Lâu sau, cô quay người lại, cố nở một nụ cười với Phó Tranh: “Em thực sự không sao, anh xuống lầu trước đi, em rửa mặt xong sẽ xuống ngay.
” Phó Tranh nhìn cô, nới lỏng cổ áo, mím môi: “Ôn Lương, chúng ta còn chưa ly hôn, em đã định xa cách với anh đến mức này rồi sao?” Ôn Lương mấp máy môi, nén lại sự chua xót nơi cổ họng, mỉm cười lắc đầu: “Em không có.
Phó Tranh nheo mắt lại, sắc mặt có chút không vui: “Nếu em không muốn nói, vậy anh cũng không miễn cưỡng nữa.
Anh đi công ty đây.
” Nói xong, anh quay người ra khỏi phòng, không hề có chút lưu luyến nào.
Cánh cửa khép mở, đợi khi căn phòng trống trải, nụ cười trên mặt Ôn Lương cuối cùng cũng không giữ được nữa.
Anh ấy đang tức giận điều gì? 22 22 sao? Vì Sở Tư Nghi trở lại, nên anh ấy càng thêm thiếu kiên nhẫn với cô Ôn Lương cố gắng nhếch khóe môi chua chát, nhưng khóe môi vẫn không ngừng trĩu nặng xuống, trông còn xấu hơn cả khi khóc.
Vi Tập đoàn Phó Thị.
Trợ lý vội vã bước vào: “Ôn tổng giám, điện thoại của quản lý Lâm Yên Nhiên!” Thương hiệu MQ của Phó Thị sắp ra mắt bộ sưu tập thời trang mới, người đại diện được mời là tiểu hoa đán đang rất nổi tiếng Lâm Yên Nhiên.
Cô ấy được công chúng công nhận với hình tượng trẻ trung xinh đẹp, rất phù hợp với chủ đề của bộ sưu tập lần này.
“Có chuyện gì?” “Cô ấy không nói, nhất định phải là cô nghe máy.
” Ôn Lương cầm ống nghe: “Alo, chị Lệ?” Vừa nghe thấy giọng Ôn Lương, quản lý Lệ của Lâm Yên Nhiên đã giận dữ tuôn ra một tràng: “Ôn tổng giám, nếu các cô thấy địa vị của 23 Yên Nhiên không xứng với Phó Thị thì nói thẳng đi, Yên Nhiên đâu phải không có các cô là không được! Giờ thì hay rồi, chúng tôi đã từ chối các hợp đồng khác, vậy mà các cô lại lật lọng thay đổi người đại diện, đùa giỡn chúng tôi sao? Chuyện này, cô nhất định phải cho Yên Nhiên một lời giải thích!” Ôn Lương: “Chị Lệ, chị bình tĩnh đã, người đại diện của chúng tôi đã định là Yên Nhiên rồi, sao có thể thay đổi cô ấy được chứ?” “Hừ! Cô còn không biết à? Tổng giám bộ phận quan hệ công chúng của các cô đích thân gọi điện nói muốn đổi người!” Ôn Lương khựng lại: “Chị Lệ, chuyện này tôi sẽ lập tức tìm hiểu rõ ràng, nhất định sẽ cho Yên Nhiên một lời giải thích.
” Cúp điện thoại, sắc mặt Ôn Lương tối sầm, cô đứng dậy đi thẳng đến bộ phận quan hệ công chúng, tiếng giày cao gót lộc cộc vang lên.
Ba năm vào Phó Thị, Ngô Linh đã không ít lần ngáng chân cô.
“Có kịch hay để xem rồi,” nhân viên thấy cô hầm hầm bỏ đi, thì thầm to nhỏ, “Tổng giám Ngô bộ phận quan hệ công chúng và Ôn tổng giám của chúng ta xưa nay vốn không hợp nhau.
/1723
|