” Ôn Lương sững sờ, khó hiểu nhìn Phó Tranh: “Tại sao anh lại nói vậy?” 52 52 “Chuyện trên hot search chẳng lẽ không phải em đã cho người tiết lộ sao? Liên quan đến nhà đầu tư, em hẳn phải biết điều này sẽ ảnh hưởng lớn đến sự nghiệp của Tư Nghi thế nào chứ!” Đầu óng Ôn Lương choáng váng, cô không thể tin được mà hỏi: “Ý anh là, chuyện trên hot search là do em làm? Anh lại nghĩ em như vậy sao?” “Chẳng lẽ không phải sao? Nếu em không hài lòng với các điều kiện trong thỏa thuận thì cứ nói với anh, hà cớ gì phải dùng thủ đoạn thấp hèn như vậy để nhắm vào Tư Nghi? Cô ấy vô tội.
” - Sở Tư Nghi xen vào giữa họ nhưng vẫn thanh cao vô tội, còn cô người vạch trần kẻ thứ ba – lại là người dùng thủ đoạn thấp hèn, huống hồ, sự việc căn bản không phải do cô làm.
Từ đầu, trái tim anh ấy đã thiên vị rồi.
Dù cô không sai, anh ấy cũng sẽ không đứng về phía cô.
Lồng ngực Ôn Lương như bị ai đó giáng một đòn nặng nề, một cảm giác đau tức nghẹn ứ ập đến.
Cô nín thở, môi run rẩy, không nói nên lời.
Cô không ngờ, trong lòng Phó Tranh, cô lại là người như vậy.
Vợ chồng ba năm, anh ấy lại hiểu lầm cô đến mức này.
“Sao? Không nói được gì à? Bước tiếp theo em có phải định tiết lộ chuyện chúng ta đã kết hôn, để Tư Nghi bị gắn mác kẻ thứ ba, mãi mãi không ngóc đầu lên được không?” Tim Ôn Lương như bị dao cắt, cô run rẩy hít thở, nhìn thẳng vào Phó Tranh, đột nhiên cười lạnh: “Chẳng lẽ cô ấy không phải sao?” Phó Tranh im lặng.
“Lúc kết hôn anh đã hứa với ông bà nội thế nào? Anh lại làm gì thế này?!” Mắt Ôn Lương đỏ hoe.
“Nếu lúc đó anh nói cho em biết, anh không quên được Sở Tư Nghi, em tuyệt đối sẽ không kết hôn với anh!” “Em Ôn Lương cũng là một con người, dựa vào đâu mà phải để anh làm nhục như thế này?” “Bây giờ em thành toàn cho hai người vẫn chưa đủ sao? Phó Tranh! Anh hãy nói lý lẽ đi, nếu em muốn nhắm vào cô ấy, em có cả vạn cách để hủy hoại cô ấy!”m lặng, tĩnh mịch.
Nửa lúc sau, Phó Tranh trầm giọng mở lời: “Là anh đã quá vội vàng, xin lỗi... ” Xin lỗi... Hừ.
Ba năm hôn nhân, anh ấy chỉ để lại cho cô ba chữ “xin lỗi”.
“Là anh có lỗi với em, em muốn gì anh cũng sẽ bù đắp cho em, nhưng chuyện này không liên quan đến Tư Nghi, cô ấy không biết chuyện anh đã kết hôn, em không cần nhắm vào cô ấy.
” Ôn Lương cười khổ.
Đây chính là Phó Tranh, chồng của cô.
Vi Một mặt nói xin lỗi cô, một mặt lại thay Sở Tư Nghi đe dọa cô.
Ôn Lương mệt mỏi đến cực độ, không còn tâm trí nào để nói chuyện với Phó Tranh nữa: “Tùy anh vậy.
” Cô sải bước ra khỏi văn phòng tổng giám đốc.
Bóng lưng cô đơn, gầy gò, thê lương.
Phó Tranh nhìn bóng lưng Ôn Lương, khẽ nheo mắt, đáy mắt tối đen như mực.
Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên.
Phó Tranh liếc nhìn màn hình điện thoại, bắt máy.
“A Tranh.
Chuyện trên hot search anh thấy rồi chứ, em xin lỗi, lẽ ra em nên cẩn thận hơn thì đã không bị chụp ảnh rồi.
” Giọng Sở Tư Nghi từ ống nghe truyền đến.
Không nghe thấy tiếng trả lời, Sở Tư Nghi lại gọi: “A Tranh?” 55 55 Phó Tranh hoàn hồn: “Không sao, anh đã xử lý xong rồi, sẽ không ảnh hưởng gì đến em đâu.
/1723
|