Pháo Hôi Công Mới Là Tuyệt Sắc

Chương 29 - Chương 29

/73


Cuối tuần , Triệu Nhạc lái xe chở hai anh em Lâm gia tới nhà họ Chung.

Chủ nhân đầu tiên của Chung gia vốn không tồn tại, lí do họ không tồn tại không ai biết, cái này ngay cả Lâm Hưởng cũng không biết bởi vì trong tiểu thuyết của mình cậu chưa từng đề cập qua. Chỉ biết hai anh em họ ở cùng nhau, Chung Nhất Thần thì quanh năm suốt tháng không ở nhà, bình thường nếu không tới nhà tình nhân thì cũng HIGH đến nửa đêm rồi thuê phòng khách sạn ngủ, tóm lại sinh hoạt của hắn có thể miêu tả bằng bốn chữ —- SỚM! MUỘN! CŨNG! AIDS!

Tiệc sinh nhật của phó tổng giám đốc Đằng Phong vốn dĩ phải tổ chức rầm rộ mới đúng nhưng Chung Thành Lâm lại chẳng mời bất kì kẻ nào, ngoài Lâm Hưởng, Lâm Tự và Triệu Nhạc.

Tuy chỉ có năm người cùng ăn sinh nhật nhưng Chung Thành Lâm vẫn sắp xếp không ít tiết mục.

Buổi sáng, đầu tiên là tới phòng chiếu phim gia đình xem một bộ phim hay, sau đó xuống bể bơi lượn vài vòng, đến khi đói thì ra sau vườn nướng BBQ. Đương nhiên đồ nướng chỉ là ăn vặt mà thôi , bữa chính do chính tay đầu bếp nổi tiếng làm, còn mời thêm cả một thợ làm bánh ngọt chuyên nghiệp tới phục vụ. Buổi chiều mọi người có thể tự do đánh golf, chơi cầu lông hoặc tennis, chơi đến khi thấm mệt thì đi tắm suối nước nóng ở khách sạn năm sao, sau đó dùng bữa tối trên du thuyền riêng.

Mọi hoạt động sắp xếp Chung Thành Lâm đều đưa cho Lâm Hưởng duyệt trước, ban đầu Lâm Hưởng không hứng thú lắm với vụ bơi lội, tắm nước nóng, mất công cởi đồ. Có điều vì vết thương ở bụng chưa lành hẳn nên Lâm Tự không được xuống nước, đương nhiên sẽ không cởi đồ, chỉ cần nghĩ tới cái mặt đần thối của Chung Nhất Thần vì YY bất thành là cậu sung sướng chấp nhận.

Hội Lâm Hưởng vừa vào cửa Chung Nhất Thần đã như sói đói vồ lấy dê con non nớt. Lâm Tự sợ tái cả mặt rúc vào ngực anh trai. Lâm Hưởng một tay ôm em, một tay uy hiếp Chung Nhất Thần, chẳng biết rút từ đâu ra bản hiệp ước không bình đẳng lắc lắc trước mặt hắn. Kẻ nào đó đành bực bội “Hừ” một tiếng, lặng lẽ đứng sang bên cạnh.

Lâm Hưởng hừ lạnh, đứng chắn trước mặt Chung Nhất Thần, hộ tống em trai nhà mình ra sô pha ngồi.

Triệu Nhạc đem quà đưa cho Chung Thành Lâm : “ Anh Chung, đây là quà của bọn em.”

“Cậu gọi chú ấy là anh Chung thì gọi tôi kiểu gì?” Chung Nhất Thần tò mò hỏi.

Triệu Nhạc nhìn hắn : “ Đại biến thái.”

(Anh Thần rất giống anh thần tượng bộ “đóng thế”=)))) Đều bị cả thế giới ngược đãi =)))

Chung Nhất Thần : …. Mẹ nó! Rốt cuộc cái tên Lâm Hưởng này đã đi truyền bá tư tưởng giáo dục thối nát gì cho nhân lại vậy.

Triệu Nhạc thúc giục Chung Thành Lâm : “ Mau mở quà đi.”

Chung Thành Lâm mở quà, nhìn món đồ bên trong, nói : “ Đẹp quá.”

“Mẹ ơi, đẹp thật đấy.” Triệu Nhạc nói : “ Anh, em tưởng thẩm mĩ của anh trước nay vẫn có vấn đề, không ngờ chọn quà khéo quá nha.”

Chung Thành Lâm nhíu mày, Lâm Hưởng chọn? Quả nhiên không tệ chút nào.

Lâm Hưởng : “ Thẩm mĩ của ông đây trước giờ vẫn tốt.”

Triệu Nhạc : “ Lại điêu, em đây một tiểu công đẹp rạng ngờ như hoa như ngọc đứng trước mặt anh, sao anh không biết quý trọng hả?”

Lâm Hưởng: “…”

Tiểu công đẹp rạng ngời như hoa như ngọc? Cậu thương hại xoa đầu Triệu Nhạc, nếu làm công hay thụ đều được, tốt nhất cứ làm một tiểu thụ đi, nhìn hợp lí hơn đấy.

Chung Nhất Thần thừa dịp Lâm Hưởng và Triệu Nhạc trêu chọc nhau, cố tình chạy tới cọ Lâm Tự. Chung Thành Lâm bình thản giương mắt nhìn hắn, thân thể hắn khựng lại, yên lặng thu móng vuốt về.

Chung Thành Lâm ho khan : “ Đi xem phim trước nhé.”

Lâm Hưởng : “ Có bỏng ngô,coca không?”

Chung Thành Lâm : “ Cậu không ăn một lúc sẽ chết à?”

Lâm Hưởng : “ Có ai tiếp đãi khách như anh không?”

Chung Thành Lâm “… Có ăn hạt dẻ cười không..”

Lâm Hưởng : “ Tạm chấp nhận đó.” Còn lâu tôi mới thừa nhận tôi thích ăn hạt dẻ cười nhất.

Chung Nhất Thần cười lạnh, nháy mắt với em trai hắn, chú cũng chẳng kém anh là bao.

(Trình thê nô của chú chỉ hơn chứ không có kém =)))) Chung gia : Ngôi nhà đào tạo thê nô =)))))

Chung Thành Lâm im lặng ngẩng đầu nhìn trời. Rốt cuộc Lâm Hưởng là thần thánh phương nào có thể biến anh thành kẻ rộng lượng, cậu có quấy thế nào cũng không tức giận nổi.

Mọi người chuyển sang phòng chiếu phim, Chung Nhất Thần ôm một chồng băng đĩa như ôm bảo bối, ánh mắt khoe khoang nhìn ba người ngồi trên thảm ngóc cổ đợi hắn.

Hắn ngồi xổm xuống bày ra mọt loạt đĩa phim, vẻ mặt lạnh lùng cao quý : “ Thích xem phim nào, mọi thể loại trong nước ngoài nước gì tôi đều có hết.” Nói xong hắn nhếch cằm về phía Lâm Tự, anh đây cái gì cũng có. Chỉ cần cưng theo anh, thích gì có nấy. Sao mãi không chịu đồng ý như vậy?

Lâm Tự run run, khe khẽ thì thầm với anh trai : “ Chỗ chú Trương một đĩa phim mới có 10 đồng, anh ta khoe khoang cái gì chứ…”

Chung Nhất Thần : … Mẹ nó!!! Phòng chiếu phim tại gia của ông hiện đại bậc nhất, đĩa phim đều là hàng chất lượng cao mà dám so sánh với loại CD buôn lậu bán đầy đường?

Lâm Hưởng cao hứng : “ Tiểu Tự à, cách nói chuyện của em bây giờ làm anh rất vui.” Cứ tiếp tục học tập thói hư tật xấu của Triệu Nhạc đi, về sau càng cố gắng tiếp thu và phát huy nha em trai.

Lâm Tự thẹn thùng cười cười,mắt đảo một vòng qua đống băng đĩa, lại thì thầm vào tai anh trai : “ Tưởng thế nào.. Ở đây còn chẳng có phim hot.Cái phim “Chàng trai năm đó chúng ta cùng SM” á, phim toàn đứng top ở mấy hàng băng đĩa thôi, lâu lâu hàng mới về một lần đều bị mua hết đấy.”

(=)))) Dịch tên phim siêu sát nghĩa rồi đó =))))) dịch dựa theo phim “ Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi.” Mọi người có thể đón xem, đỉnh cao của friendzone và sự nghiệp nuôi vợ thằng khác =)))))))

Suýt chút nữa là Chung Nhất Thần hộc máu mồm, mẹ nó , rốt cuộc khẩu vị phim của con người bây giờ là cái thể loại gì mà tên phim rẻ rách như vậy cũng thành hot được?

Chung Thành Lâm dặn dò quản gia —– Trong nhà có bao nhiêu hạt dẻ cười mang hết ra đi.

Xin hãy ngừng lại để tưởng tượng, trong khu nhà cao cấp này có hai chủ nhân là hai anh tài giới doanh nhân, trẻ tuổi, đẹp trai, giàu có, tài giỏi, dường như chỉ có rượu vang đỏ và cà phê thượng hạng mới có thể xứng đáng làm nước uống cho họ. Bạn có thể tưởng tượng hai soái ca của cuốn tiểu thuyết mở đầu bằng câu : “Tập đoàn có đủ khả năng làm lũng đoạn thị trường kinh tế cả nước” giờ này đang ngồi trên sàn nhà uống rượu nếp, lấy hạt dẻ cười nhắm rượu không?

Vết thương của Lâm Tự vẫn chưa khỏi hắn, trong nhà có đồ đạc gì dễ gây nguy hiểm đều bị dọn đi, không được uống cà phê, không được uống rượu. Chung Thành Lâm đành cho cậu bé cốc nước lọc.

Lâm Hưởng nhìn dĩa hạt dẻ cười với mấy cốc cà phê pha nước sôi, khóe miệng co rút, trong lòng lặng lẽ xù lông. Anh không biết đồ ăn vặt quyết định một phần chất lượng bộ phim à. Xem phim phải có bỏng ngô, có coca mới là chuẩn. Ai lại kết hợp lệch lạc thế này?

Tôi viết mấy người là gian thương chứ đâu có viết mấy người thành ki bo đâu. Đúng là đồ gian thương giỏi hút máu người.

“Chọn được phim gì chưa?” Ánh mắt Chung Thành Lâm lợi hại như vậy có thể không biết nội tâm Lâm Hưởng đang phun trào hay sao? Anh nhân lúc cậu không nói gì vội vã đổi chủ đề.

Triệu Nhạc nói : “ Tiểu Tự muốn xem “ Chàng trai năm ấy chúng ta cùng SM” nhưng ở đây không có, hay là bật máy tính down về rồi cắm vô màn hình?

Chung Thanh Lâm nhìn Chung Nhất Thần, hai anh em trao đổi ánh mắt với nhau, rất thức thời ngậm miệng.

Mẹ nó các cậu ở hành tinh nào rớt xuống thế? Cái loại phim quay trộm trong rạp chất lượng thì kém, người quay thì không chuyên nghiệp, chưa kể hình ảnh thì giật lên giật xuống mà cho vào màn hình chiếu phim chất lượng HD siêu cao không thấy phí hoài sao?

Lâm Hưởng lật đống băng đĩa trên sàn một chút rồi chọn đĩa phim nước ngoài : “Nghe nói phim “Thám tử X : Kì án ma quái” này có vẻ hay. Xem thử đi.”

Chung Thanh Lâm nhìn cậu, cười dịu dàng : “ Cậu nói sao thì quyết vậy đi…” Chúng tôi làm gì có quyền ý kiến ý cò ở đây..

Chung Thành Lâm bật phim, điều chỉnh âm lượng vừa đủ. Lâm Hưởng thoải mái giành chỗ trên sô pha, Chung Thành Lâm phận làm chủ nhà yên lặng xuống đất ngồi nhường đất cho anh em Lâm gia thoải mái tung hoành trên sô pha.

“Dạo này Tiểu Tự không đi học bổ túc nữa sao?” Chung Thành Lâm lắm miệng hỏi một câu.

Lâm Hường tà tà liếc Chung Nhất Thần, hừ lạnh : “ Dĩ nhiên là muốn đi, chẳng qua điều kiện không cho phép. Nếu không vì có kẻ đến khinh bạc, làm sao vết thương của thằng bé lâu khỏi như vậy.”

“Cậu..”

Chung Nhất Thần vừa định phản bác thì Triệu Nhạc ngồi cạnh đã bịt chặt lỗ tai : “ Sao mà ồn quá vậy, có im cho người khác xem phim không hả?”

Môi Chung Nhất Thần run run, nhìn em trai—— Tại sao hôm nay mọi người đều tìm cách làm nhục anh hả chú?

Chung Thành Lâm tránh ánh mắt hắn. Em không nhìn thấy gì hết…

Cái gì mà anh em đoàn kết một lòng, đều là chó má hết. Chung Nhất Thần khó chịu quay đầu xem phim.

Khóe miệng Chung Thành Lâm nhếch lên thành nụ cười. Bao năm qua lần đầu tiên thấy anh trai có biểu hiện như vậy. Vốn là kẻ vô pháp vô thiên vậy mà giờ lại có người khắc chế được anh ấy, như vậy chẳng phải rất tốt sao.

Xem “Thám tử X : Kì án ma quái” xong, Lâm Tự đòi ở lại xem phim tiếp, bốn người còn lại thì đi bơi.

Lâm Hưởng nhìn chằm chằm Chung Nhất Thần, đến khi hắn ngoan ngoãn nghe lời nhảy xuống nước bơi vài vòng, thậm chí còn chơi trò té nước ấu trĩ với Triệu Nhạc mới yên tâm.

Nhưng Chung Nhất Thần là ai chứ? Da mặt so với đề giày còn dày hơn, có cơ hội chẳng lẽ không dùng tới. Thừa dịp mấy người kia không chú ý, hắn chậm rãi chui dần vào góc, đến khi Lâm Hưởng buông lỏng cảnh giác liền trốn mất tăm.

Khi hắn quay lại thấy Lâm Tự đưa lưng về phía hắn, thằng bé ngồi xổm trên đất tìm đĩa phim, quần bó chặt vào mông khoe ra hình dáng khiêu gợi, tươi ngon mơn mởn đập vào mắt hắn. Chung Nhất Thần chỉ còn thiếu nước không rớt nước miếng ra thôi. Mẹ ơi, đó là cặp mông hắn mơ ước bấy lâu nay mà không có cơ hội chạm tới. Mỗi đêm đi ngủ đều tự YY được chạm vào đó. Một ngày chưa được chạm vào trong lòng lại chất thêm nhiều phần bất mãn.

Lâm Tự tìm được phim thì quay người lại, vừa lúc nhìn thấy Chung Nhất Thần say đắm nhìn cậu bé.

Lâm Tự sửng sốt lui về sau một bước : “Anh…!!!”

Chung Nhất Thần cười tà : “ Sợ gì chứ, anh có thể ăn em sao?”

Lâm Tự : “….Mũi anh toàn máu kìa! )(&^&”

Chung Nhất Thần : …. Đệt!!!!!

Hắn vội vàng rút khăn tay ra, ngồi chồm hỗm trên đất lau máu mũi. Ban đầu Lâm Tự còn đứng khá xa quan sát, sau đó chậm rãi tới gần, ngồi xổm trước mặt vỗ ót hắn vài cái.

(Người ta chảy máu mũi sao còn vỗ ót =)))))))

“…. Máu ngừng chưa?”

Chung Nhất Thần bỏ cái khăn tay ra… máu mũi lại chảy giàn giụa.

Mẹ nó mất hết mặt mũi rồi (*^*_*(Q^&@$)*)&

Lại còn trước mặt Lâm Tự nữa chứ.

“Anh ngày nào cũng nổi nóng nên hỏa khí trong người mới nhiều, máu không lưu thông nên càng dễ chảy máu mũi…” Bla bla bla cậu bé giải thích một tràng hắn đều không nghe lọt nửa chữ.

Chung Nhất Thần nghẹn nửa ngày mới buột miệng : “ Đệt.”

Lâm Tự trừng mắt vô tội nhìn hắn : “ Anh! Sao anh có thể không biết xấu hổ, mở mồm ra là chửi bậy như vậy?”

Chung Nhất Thần thấy máu mũi ngừng chảy, vứt khăn tay sang một bên, móng lợn vươn tới người bé cứu non, cười tà : “ Không biết xấu hổ á? Vậy anh cho em xem cái gì mới thật sự là không biết….”

Hắn còn chưa nói xong, cửa đằng sau răng rắc một tiếng, giây sau đã bị người ta đạp đổ xuống đất. Hắn nghiêng người tránh cho cửa đè vào người, mặt lại đập xuống đất lần nữa. Cái mũi đau xót, bấy giờ hắn chỉ cảm nhận được trong mũi mình toàn chất lỏng nóng hầm hập.

Mẹ nó là thằng chó nào làm? Mũi ông đây dọc dừa thanh cao anh tuấn .!!!!!!!! Chung Nhất Thần ôm cái mũi gian nan đứng dậy, vừa định mở miệng chửi lại thấy Lâm Hưởng giận dữ lườm hắn. Toàn bộ tám trăm vạn từ ngữ mắng chửi dâng tới cổ họng hắn đều phải cố nuốt lại vào bụng.

Em trai hắn đứng một bên nhìn anh mình bị bắt nạt chỉ lắc đầu thở dài.

Mẹ nó, rốt cuộc ai mới là người nhà của chú?….

“Anh ta làm gì em? Sao lại có máu ở đây?” Lâm Hưởng chỉ vào vết máu trên mặt đất, quay sang hỏi Lâm Tự.

Lâm Tự chỉ vào lỗ mũi hắn : “ Vừa nãy anh ta chảy máu mũi, vừa mới ngừng chảy…”

Sau đó chỉ thấy Chung Nhất Thần hạ tay xuống, một dòng máu nóng chảy từ mũi xuống cằm.

Lâm Hưởng “…” Tự chuộc lấy…

Chung Thành Lâm: “…” Nhục chưa….

Triệu Nhạc lại gần nhìn mũi hắn, vẻ mặt thương hại : “ Tôi giới thiệu cho anh vài chuyên gia phẫu thuật chỉnh hình nha?”

Chung Nhất Thần sờ soạng tìm một cái đĩa CD, lật mặt bóng kính đằng sau lên xem mặt mình. Gương mặt anh tuấn tiêu sái, khí phách phi phàm của hắn giờ đây, ….. Hắn điên cuồng hết lên : “ ÔNG GIẾT!!!!”

Bonus tặng mọi người cái ảnh máu chảy từ mũi xuống cằm =))))

/73

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status