Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 99 - Chương 99

/218


Một giây trước còn tưởng rằng sẽ thoát khỏi miệng cọp, lqd một giây sau lại có thể bị tha về ổ.

“Phó Thần Thương, anh đang làm cái gì vậy hả? Anh bỏ tôi xuống!”

“Nhóc con, em đã quên tôi nói gì rồi sao?”

An Cửu sợ sệt, anh nói gì?

Anh nói. . . . . . Em dám nói đến hai chữ ly hôn, tôi dám cuột em cả đời ở trên giường! Chết tiệt!

Nghĩ tới đây, sắc mặt An Cửu bỗng nhiên thay đổi.

Nhưng mà, phản ứng tối hôm qua của anh không phải ý là cam chịu buông tay hay sao?

“Rõ ràng tối hôm qua anh đã….đã.”

“Đã cái gì?”

Một chữ cô cũng không nói được, bởi vì căn bản anh chưa từng hứa hẹn bất kỳ điều gì, cho nên, đều là cô đơn phương?

“Anh, vô, sỉ! Phó Thần Thương chẳng lẽ anh không phải là đàn ông?

“Em là người rõ nhất.”

“Đúng, tôi biết rõ nhất con mẹ nó anh chính là một tên khốn kiếp vô lại!”

“Quá khen.”

“Hoa. . . . . . Hoa Sanh! Cứu tôi!” An Cửu bắt đầu thử bất cứ cái gì khi tuyệt vọng.

Phó Hoa Sanh mắt thấy Phó Thần Thương bỗng nhiên khí thế đi vào, lúc đi ra lại vác An Cửu trên vai.

“Em có kêu nát họng cũng không có ai dám tiến lên giúp em.”

Phó Hoa Sanh thật sự không dám, Phó Thần Thương lại có thể bình yên vô sự từ trong nhà mạnh mẽ mang An Cửu ra khỏi mà không có bị ông cụ đuổi giết. . . . . . Anh ta đi lên chẳng phải chính là chịu chết.

Chỉ cần nhìn một thân sát khí này, cũng có thể biến thành một dạng thần thức có được hay không!

Nhưng mà, cũng có người không sợ chết.

Sự hiện diện cực kỳ thấp của Phó Thần hi luôn luôn ngoài ý muốn, vì đại nghĩa mà xông lên cứu An Cửu ra khỏi tay Phó Thần Thương.

Phó Hoa Sanh đứng một bên vì Phó Cảnh Hi mà mặc niệm, sau đó yên lặng đứng cách xa một chút, anh hai lúc nào có thể chọc, lúc nào thì không thể chọc, anh là người rõ ràng nhất.

“Bảo bối ngoan, bảo cậu ta tránh ra, nếu không anh sẽ không thể khống chế chính mình.” Tay Phó Thần Thương như có như không vuốt ve đùi An Cửu, giọng nói dịu dàng nhưng rất khủng bố.

Da đầu An Cửu tê dại một hồi, mẹ nó, lúc này phong ấn trong đầu của Phó Thần Thương bị giải chuẩn bị phóng thích thần thú, còn là cấp bậc thượng cổ.

Không muốn thương tổn người vô tội, An Cửu lắc đầu, khó khăn nhìn Phó Cảnh Hi: “Tiểu Hi này, trưởng bối đang nói chuyện, con nít không nên chen vào, nhanh về nhà đi!”

“. . . . . .”

-----

Phó Cảnh Hi sợ sệt trong nháy mắt, Phó Thần Thương đã nhanh chóng nhét An Cửu vào tay lái phụ.

An Cửu vừa liếc anh, một bên xoa bụng mình, bởi vì Phó Thần Thương làm cơm nên buổi sáng ăn hơi nhiều, lqđ mới vừa rồi bụng của mình đặt trên vai anh, thiếu chút nữa thì cô đã phun hết lên người Phó Thần Thương.

Làm sao bây giờ làm sao bây giờ!

Anh thật sự muốn cột cô trên giường cả đời sao?

Trong đầu An Cửu lập tức xuất hiện SM, tính nô, thấy những thứ này thật đáng sợ.

Nhảy xe còn hơn!

Nhưng mà vừa nhìn kim tốc độ, vẫn buông tha cho ý nghĩ này.

An Cửu càng nghĩ càng sợ, càng nghĩ càng xa, cuối cùng cả người ngồi sát cạnh cửa, mặt cũng dán lên cửa thủy tinh.

“Em cứ nghĩ tránh xa tôi một chút nữa thử xem.”

An Cửu ‘vèo’ một tiếng, trong nháy mắt dán vào trên người của anh, sau đó yên lặng vì mình chân chó rơi lệ.

Tức giận của Phó Thần Thương tan hết: “Tống An Cửu, tôi nói cho em biết, không ai cứu được em!”

“ . . . . .”

“Ngoại trừ tôi ra, đừng nghĩ dựa vào bất luận kẻ nào!”

“. . . . . .”

-----

Về đến nhà.

Chuyện An Cửu lo lắng cuối cùng cũng xảy ra.

Phó Thần Thương nhốt cô vào phòng ngủ, sau đó từ trong ngăn kéo lấy ra một chục cà vạt.

An Cửu hoảng sợ nhìn chằm chằm những chiếc cà vạt kia, nhấc chân vừa chạy ra ngoài, lại không thể nhanh hơn nanh vuốt của Phó Thần Thương.

“Phó Thần Thương, anh bình tĩnh một chút.”

“Này Phó Thần Thương, điện thoại di động của anh đang kêu, không phải anh nên nhận cuộc gọi hay sao?”

Động tác trên tay Phó Thần Thương không chút nào ngừng lại, vừa trói tay của cô, vừa chế trụ đôi chân của cô đá lung tung.

“Tôi không chơi tôi không chơi nữa có được hay không! Phó Thần Thương, ý anh là sao! Nếu anh thích ngược đãi phụ nữ như vậy, anh cứ nói thẳng, tuyệt đối có hơn một chục mỹ nữ phối hợp với anh!”

Cuối cùng Phó Thần Thương cũng ngừng lại, hình như là vì trói cái tay đang bị gãy kia của cô thì không ổn.

An Cửu vừa nghĩ tới cũng còn may anh còn có nhân tính, sau đó lại thấy anh xoay người từ trong ngăn kéo cuối cùng lấy ra một cái hộp được bọc rất


/218

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status