Nhật Ký Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế

Chương 13 - Chương 10

/107


Editor: Mèo coki

Khi tin tức tang thi biến dị bao vây căn cứ truyền ra, mọi người đều hoảng sợ, có vài người còn nghĩ Hoàng Lão Tam và thế lực khác của căn cứ sẽ phái dị năng giả ra ngăn cản nhưng không biết là có ai đó nói đám người Hoàng Lão Tam đã đào tẩu từ lâu, trong khoảnh khắc đó mọi người đều chạy trốn, thỉnh thoảng bên tai còn vang lên tiếng kêu thảm thiết, tiếng cầu cứu...Tiếng xe mô-tơ ầm vang, tranh nhau chạy tán loạn.

Thấm Nhã, đi về phía nào đây? Mưa rơi lác đác làm nhòe tầm mắt. Giang Ly vội vàng lau mặt, súng ống giấu ở trong quần áo, năm sáu chiếc địa hình đã được cải trang đỗ ở bên ngoài biệt thự.

Thôn Tây, phòng ngự của nơi đó không kiên cố, đường núi có thể đi thông qua huyện Nghiễn Sơn. Lưu Thấm Nhã lấy bản đồ ra, vẽ một vòng tròn màu đỏ lên vị trí huyện Nghiễn Sơn: “Bọn Hoàng Lão Tam phá vòng vây ở thôn Đông, ý định muốn từ trấn nhỏ đi đến đường cao tốc Tương Quảng rồi xuất phát đến căn cứ Thanh Long, còn em thì lại nghĩ nên đi theo quốc lộ của huyện Nghiễn Sơn.

Dứt lời, cô ta liếc nhìn Hạ Thiên Vũ.

Ánh mắt Hạ Thiên Vũ rơi trên bản đồ, nhìn chăm chú một hồi lâu, cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu hai cái: “Tôi đồng ý, đi theo quốc lộ huyện Nghiễm Sơn để đến căn cứ Thanh Long. Cao tốc Tương Quảng đúng là đường tắt nhanh nhất, nối liền ba tỉnh Tương Tây, Quảng Nam và Quảng Quý. Nhưng Hoàng Lão Tam có thể nghĩ đến, chẳng lẽ người khác không thể nghĩ đến sao? Rất có khả năng trên cao tốc Tương Quảng sẽ bị kẹt xe, xe càng nhiều... thì nhất định số lượng tang thi sẽ không ít, có thể cao tốc dễ đi hơn, những cũng có thể là khó khăn và nguy hiểm trùng trùng!

Huyện Nghiễm Sơn tiếp giáp hai tỉnh Tương Tây và Quảng Nam, nằm sát Miêu Trại. Huyện Nghiễm Sơn chuyên sản xuất nghiên mực đá, dân cư thuần phác, giao thông tiện lợi, nếu muốn đi căn cứ Thanh Long thì nhất định phải đi qua huyện Nghiễm Sơn.

Chật vật chạy trốn một đêm, mọi người đều mệt mỏi nhưng lại không dám thả lỏng, tất cả đều im lặng ngồi ở trong xe, nhìn mưa bụi tí tách ngoài cửa sổ, trái tim không khỏi nặng nề, còn nửa ngày nữa là đến thôn Kim Thạch của huyện Nghiễm Sơn, lúc đi bọn họ đều lựa chọn những con đường vắng vẻ, cũng may những thôn trấn nhỏ trên đường đi cũng không phải là danh lam thắng cảnh gì, ngẫu nhiên trên quốc lộ cũng có mấy tên tang thi du đãng nhưng bị tiêu diệt rất nhanh, không ảnh hưởng lớn.

Nhưng mà huyện Nghiễm Sơn thì lại khác.

Sau khi mọi người biết đích là huyện Nghiễm Sơn thì không hẹn mà nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ cẩn thận và kiên quyết, dân cư của huyện Nghiễm Sơn gấp năm lần trấn nhỏ, sau khi bệnh độc tang thi bùng nổ, những thị trấn phồn hoa ngày xưa đều biến thành địa ngục trần gian. Mọi người nhắm mắt nghỉ ngơi, hiểu được kế tiếp lại phải đánh một trận ác liệt.

Đèn xe mờ ảo, qua qua hơi nước chiếu sáng cảnh vật tiêu điều hai bên quốc lộ, trên kính chắn gió lưu lại vết máu loang lổ, nguy cơ ẩn núp trong bóng đêm, bên trong xe lặng ngắt như tờ, ai đều không có phá vỡ phần sự yên tĩnh này, tất cả đều khẩn trương ngừng thở, nhìn về phía trước vô dịnh.

Trong lòng reo hò...

Bọn họ muốn sống sót.

Sắc trời dần sáng, Lưu Thấm Nhã chỉ huy mọi người dừng xe lại ở khe suối gần thôn Kim Thạch, không phải Lưu Thấm Nhã không nghĩ đến việc lái xe vào nhưng lo lắng tiếng động cơ sẽ hấp dẫn tang thi vì vậy không thể không dừng xe ở khe suối cách thôn mấy trăm mét, sau đó dùng nhánh cây ngụy trang cẩn thận.

Trong lúc đoàn người đi đến huyện Nghiễm Sơn thì gặp không ít tang thi đi một mình, không tốn sức lực nhiều đã giải quyết được bọn chúng, sau tận thế thì mọi người đã tích lũy được không ít kinh nghiệm, lúc gặp tang thi thì cũng không hoảng hốt như lúc ban đầu, ra tay sạch sẽ lưu loát, Giang Ly bất mãn quay đầu liếc nhìn vài người đi theo phía sau, những người kia cách không xa cũng không gần, cẩn thận đi theo phía sau bọn họ.

Thấm Nhã, có nên ra tay không?

Lưu Thấm Nhã lạnh nhạt liếc nhìn ra phía sau, sau tận thế thì tình huống cũng thấy nhiều, không đáng để ý tới nên lắc đầu nói: Không cần, cứ để cho bọn họ đi theo, giờ còn cách huyện Nghiễm Sơn một đoạn, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì? Muốn sống ở tận thế rõ ràng vận may vẫn chưa đủ mà còn phải có thực lực mới được, bọn họ cũng không phải là quả hồng mềm, nếu như gặp phải tình huống nguy cấp, đến lúc đó ai là lá chắn vẫn là điều khó nói, không phải sao?

Giang Ly gật đầu, nếu thật sự gặp chuyện không may thì anh ra vẫn có thể che chở cho Thấm Nhã trốn thoát còn an toàn của những người khác thì Giang Ly chưa từng bận tâm đến.

Không thể trách Giang Ly nghĩ như vậy, cá lớn nuốt cá bé mà thôi!

Dọc đường đi, Đường Yên đảm đương vai trò người tàng hình, giấu mình ở trong đội ngũ của Lưu Thấm Nhã, đi theo không xa cũng không gần, nhìn Lưu Thấm Nhã dịu dàng nói chuyện với Hạ Thiên Vũ, Cao Phong ở bên cạnh thì âm trầm, hai mắt theo sát Lưu Thấm Nhã, Từ Viện lại đầy sát khí, nhưng cũng biết nặng nhẹ, biết




/107

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status