Hôm nay thời tiết rất nóng, cả chặng đường vãn cảnh chùa, Mã Thiên Lý đều che ô cho tôi, đi đường còn mấy lần hỏi tôi có muốn uống nước không.
Tôi bỗng nghĩ tới một việc, liền giả vờ như không rõ nơi này, hỏi hướng dẫn viên: Đúng rồi, gần chùa có một căn biệt thự, nhìn rất đẹp, cô có biết ai đã xây dựng nó không?
Hướng dẫn viên có vẻ cũng là người hay hóng chuyện, tỏ ra hào hứng nói: Cụ thể là ai thì không rõ nhưng có thể xây được biệt thự ở nơi này thì chắc chắn là một nhân vật nổi tiếng, chỉ riêng chọn địa điểm để xây dựng thôi cũng rất cầu kỳ, phải mời rất nhiều thầy phong thủy tới đây mới chọn được vị trí này đấy. Mọi thứ từ hướng nhà đến công trình kiến trúc đều được tính toán vô cùng kĩ lưỡng... Nghe nói chủ nhà sức khỏe không được tốt, hằng năm đều cần đến đây một thời gian để tu dưỡng, cho nên rất chú trọng tới vấn đề tâm linh ở đây... Đúng rồi, năm ngoái chủ nhà còn dẫn một minh tinh đến đây, ở cả nửa tháng trời, lúc đó tôi làm hướng dẫn viên cho một đoàn du lịch, vô tình bắt gặp. Mặc dù người phụ nữ đó đeo kính râm nhưng nhìn kĩ vẫn có thể nhận ra, người đàn ông đi bên cạnh thì càng phi thường, đẹp trai như tranh vẽ vậy. Thấy hai người đó đi với nhau, cả đoàn du lịch không ai nghe tôi nói gì nữa, cứ đứng nhìn thôi. Có điều, người đàn ông đó mỗi năm lại thay một cô để cặp kè, hai năm trước còn cặp với cô đẹp hơn, nhìn cũng có vẻ sang chảnh hơn, nhìn chiếc túi xách cô ta cầm thì biết, mặc dù tôi không rõ lắm, nhưng đồng nghiệp của tôi nhận ra, đó là chiếc túi xách hàng hiệu thuộc phiên bản giới hạn, cả thế giới chỉ có độ chục chiếc, giá của nó phải đến mười mấy vạn tệ đấy.
Tên biến thái đó sức khỏe không tốt sao? Tôi nhớ lại, dường như da mặt hắn rất trắng.
Sau khi hướng dẫn viên tám hết chuyện đó lại quay sang tự hào về vùng quê của mình: Nơi này của chúng tôi rất họp để tĩnh dưỡng, gần đây có một thôn họ Lý, ai cũng sống đến tám, chín chục tuổi, rất nhiều nhà khoa học từng đến đây tìm hiểu, kết luận liên quan đến nguồn nước, nói chung là do mạch nước ở quê chúng tôi tốt... Khi nào rời đi, cô hãy lấy vài thùng nước suối ở đây mà mang về, tốt lắm. Mà mùa hè cô tới đây sẽ càng thích hơn, rất mát mẻ mà lại không có muỗi.
Cũng không biết Mã Thiên Lý đã làm thế nào để có thể giao du với bọn họ. Nhưng vừa nghĩ tới những người bên cạnh anh, ví dụ như Tần Ức Đông có thể khiến người ta chết khiếp, hay như
Tiêu Tịnh Phương, đều là những thành phần đào hoa, tôi không khỏi cảm thấy bực bội, thời buổi này, việc đàn ông vượt quá giới hạn rất nhiều, bọn họ dường như rất thích việc thay phụ nữ như thay áo.
Tôi không biết những bà vợ của đại gia đã phải chịu đựng như thế nào, thế nhưng nếu Mã Thiên Lý chỉ cần vượt quá giới hạn một lần thôi, tôi nhất định sẽ làm ra ngô ra khoai với anh. Anh chơi với những người như thế này là có mục đích gì chứ? Liệu lâu ngày anh có bị nhiễm cái thói đó không?
Tôi mang tâm trạng buồn bực rời khỏi nhà vệ sinh, lúc qua chỗ rẽ để vào sân chính, nhìn thấy dáng hình cao lớn của Mã Thiên Lý, tôi bỗng thấy suy nghĩ ban nãy của mình thật ngốc nghếch. Anh đang ngơ ngẩn đứng bên ngoài đợi tôi.
Tôi đến gần anh, xót xa nói: Sao anh không tìm chỗ nào gần đây mà ngồi?
Anh lái xe cả một chặng đường dài để đến vùng núi này, chưa kịp nghỉ ngơi đã lại đưa tôi đến đây chơi, chắc hẳn rất mệt rồi.
Thế nhưng anh chỉ đưa tay ra, kéo tay tôi, nói: Em có muốn ăn đồ chay không?
Đồ chay không ngon như tôi tưởng nhưng được làm rất đẹp mắt, món nào món nấy đều như một tác phẩm nghệ thuật.
Lúc đang ăn, Mã Thiên Lý có gọi điện thoại cho ai đó trong chùa, có vẻ như hẹn gặp mặt.
Nói thật là từ xưa tới nay, tôi mới chỉ nhìn thấy hòa thượng trong phim ảnh, chứ ngoài đời thì chưa có dịp, khi thấy Mã Thiên Lý dùng di động để liên lạc với hòa thượng, tôi thấy thật thú vị.
Mã Thiên Lý cười nói với tôi, trụ trì của chùa này còn biết dùng máy vi tính, hơn nữa còn tìm người thiết kế hắn một website cho chùa.
Tôi không khỏi cảm thấy hiếu kỳ, không biết trụ trì trông sẽ như thế nào?
Tôi nghĩ trụ trì là những người tu hành đắc đạo, thường tu hành khổ hạnh, chỉ sinh sống qua ngày bằng việc hành khất và thiền tịnh, hướng về tâm linh Phật giáo, tướng mạo sẽ rất đạo mạo, lạnh lùng. Thế nhưng khi vừa mới thấy trụ trì của chùa này, tôi liền kinh ngạc đến nỗi không thốt nên lời. Trụ trì có gương mặt hết sức hiền từ, còn rất nhiệt tình đối đãi chúng tôi nữa.
Ông ấy có chất giọng vô cùng đặc biệt, ấm áp dễ nghe, ngoài sức tưởng tượng của tôi về các nhà tu hành.
Cuối cùng tôi cũng đã hiểu tại sao lại có người nguyện dốc bầu tâm sự với ông ấy rồi, quả là một bác sĩ tâm lý cao cấp mà! Mà vị hòa thượng đi bên cạnh ông ấy còn rất trẻ và đẹp trai, đầy khí chất nữa chứ. Tôi không khỏi liếc nhìn vị hòa thượng ấy mấy lần.
Mã Thiên Lý quá hiểu tôi, nhân lúc mọi người không để ý, liền thì thầm với tôi: Em nhìn cái gì thế?
Nhìn hòa thượng. Tôi cố ý trêu chọc anh. Lại còn đeo kính nữa, trông thật trí thức.
Không có học lực từ thạc sĩ trở lên, muốn vào đây làm hòa thượng cũng khó ấy. Mã Thiên Lý nửa thật nửa đùa nói với tôi, sau đó còn nháy mắt nhắc nhở: Cửa Phật là chốn thanh tịnh, em nên cẩn thận từng lời nói.
Tôi vội che miệng cười.
Đại sư thì luôn nói lời hay ý đẹp, rất hợp nói chuyện với Mã Thiên Lý. Tôi ngồi cạnh nghe một hồi nhưng chẳng hiểu gì, bỗng có cảm giác mơ mơ hồ hồ.
Khi chúng tôi về nơi nghỉ, vốn rất vui vẻ, đúng lúc ở ngoài cửa bất ngờ gặp mấy người.
Tần Ức Đông đáng lẽ không nên ở nơi đây thì giờ lại xuất hiện. Thật khó chịu! Tần Ức Đông vội giải thích với Mã Thiên Lý rằng hắn vốn không có kế hoạch đến đây, ai ngờ bạn gái của hắn cứ đòi đến lễ Phật bằng được, thế nên hắn đành đến đây nghỉ tạm một đêm, có điều ngày mai sẽ đi ngay.
Xét cho cùng thì đây cũng là nhà của hắn nên Mã Thiên Lý không biết nói gì, hơn nữa tối đến chúng tôi ngủ riêng phòng mà. Tôi rất ái ngại, vì cứ nhìn thấy hắn là tôi lại cảm thấy khó chịu.
Lúc này ánh mắt của hắn trông có vẻ hiền hòa hơn, thái độ cũng rất lịch sự, có chút cảm giác quý tộc, khác hẳn vẻ lạnh lùng như một con rắn độc đêm hôm đó. Sự khác biệt quá lớn này khiến tôi căng thẳng vô cùng.
Mã Thiên Lý biết tôi không thích, vội hỏi tôi có muốn quay lại chùa ở một đêm hay không. Có điều Tần Ức Đông đã đến đây rồi, hắn lại là đối tác của Mã Thiên Lý, nếu tôi làm quá lên thì cũng mất mặt anh. Tôi đành nói với anh rằng không sao hết, chỉ là lúc cùng nhau ăn cơm thì rất ngại, tôi cố gắng không nhìn Tần Ức Đông.
Bạn gái của Tần Ức Đông đang ngồi cạnh tôi quả thật rất đẹp, cũng rất trẻ. Nhìn vẻ ngoài không giống kiểu đã từng bị ngược đãi , da dẻ rất đẹp, trắng ngần như sứ, mắt to tròn, đến tôi là phụ nữ mà cũng bị cô ấy thu hút.
Có điều Tần Ức Đông đối xử với bạn gái không có gì đặc biệt cả, dường như rất hờ hững, trong bữa ăn chẳng chăm sóc cô ấy chút nào, ngược lại Mã Thiên Lý chốc chốc lại gắp thức ăn cho tôi, còn liên miệng hỏi tôi có muốn uống canh không. Đúng là hai thái cực đối lập nhau!
Lúc về phòng ngủ, tôi không khỏi chất vấn có phải anh cố ý thể hiện như vậy trước mặt người khác không. Mã Thiên Lý đáp với vẻ oan ức: Anh sợ em ngại không dám ăn mà.
Tôi mỉm cười khoái chí, chọc tức anh mới thú vị làm sao!
Sau khi tắm rửa xong xuôi, tôi lên giường, gối đầu lên cánh tay anh, hỏi: Nhìn qua, Tần Ức Đông có vẻ không đến nỗi biến thái như thế, có phải hắn từng bị ngược đãi không, vì thường những người từng bị ngược đãi sẽ có xu hướng ngược đãi lại người khác, kiểu như để trả hận ấy.
Mã Thiên Lý ngẫm nghĩ một lúc mới nói: Không đâu, hoàn cảnh của cậu ta tốt thế nào chứ, sao có thể bị ngược đãi được. Em với anh ở trong môi trường khắc nghiệt như thế, em không được bố mẹ quan tâm, anh thì từ nhỏ đã nghỉ học để trông coi quán thịt, chúng ta chẳng biến thái đến mức trả thù đời thì cậu ta càng không có lý do gì để làm như vậy.
Vậy thì tại sao chứ? Tôi buồn bực nói. Chẳng phải trong truyện và phim ảnh đều có tình tiết như vậy sao, những kẻ biến thái đều là do lúc nhỏ bị o ép mà nên.
Truyện với phim ảnh chỉ là hư cấu thôi. Mã Thiên Lý có vẻ như rất hiểu những người đó. Em biết không, trước đây cậu ta có một người bạn gái, tình yêu của họ cũng khá đẹp nhưng cuối cùng cậu ta nhất định đòi chia tay vì cậu ta luôn nghĩ tình yêu phải trải qua trắc trở thì mới có giá trị, êm đềm quá dễ nhàm chán dẫn đến đổ vỡ... Cái này là thói xấu do từ nhỏ luôn được nuông chiều mà ra. Còn chuyện hôm trước em chứng kiến, chẳng qua là cậu ta thích kiểu khác người thôi.
Đấy chẳng phải là ăn no rửng mỡ sao. EQ của cậu ta thấp quá!
Cho nên có cái mất cũng có cái được, cậu ta vốn rất thông minh, do quá hiểu những người phụ nữ đó yêu cậu ta là nhằm vào mục đích gì, thế nên cậu ta chỉ muốn chơi bời thôi, dù gì cậu ta cũng có tiền, có quyền mà, âu cũng là lợi dụng lẫn nhau. Anh nghĩ đến khi nào tìm được người phụ nữ yêu cậu ta thật lòng, cậu ta sẽ thay đổi.
Đúng là thừa giấy vẽ voi, giàu có quá cũng dễ trở nên biến thái mà. Tôi không nhịn nổi cười, nói: Cậu ta chơi đến mức phá sản thì nguy, muốn tìm được tình yêu đích thực mà phải giày vò bản thân như thế sao, đúng rồi…”
Đột nhiên nghĩ tới một việc, tôi liền nói: Em từng xem một bộ phim, có tên là If you are the one. Nhân vật nam chính trong đó củng có tính cách tương tự như vậy, luôn tự tin đối với bản thân mình, còn nói với nữ chính: Cho dù em đến với anh là vì lý do gì thì cuối cùng, chỉ cần em yêu anh là được. Như vậy mới manly chứ! Em rất thích!
Mã Thiên Lý ra chiều đắc ý, nắm lấy tay tôi, nói: Anh chính là người đàn ông đó đây, anh không để bụng chuyện em đến với anh là vì lý do gì, chỉ cần biết em cũng yêu anh là đủ. Và sau này, em sẽ còn yêu anh hơn bây giờ nữa.
Tôi thực lòng rất cảm động. Trên đời này, hai người chỉ cần yêu nhau là đủ, không màng danh lợi, phù hoa, sống với nhau, yêu thương nhau đến khi về già...
Ngày hôm sau, vốn tôi và Mã Thiên Lý đã có lịch trình riêng, nhưng ai ngờ chúng tôi lại phải đến chùa lần nữa. Vì tối hôm qua, Tần Ức Đông nói muốn đưa bạn gái vào vãn cảnh chùa mà hắn chưa tới đó bao giờ nên nhờ Mã Thiên Lý dẫn đường một chuyến. Mã Thiên Lý đã gọi điện hẹn trước với trụ trì rồi, cho nên hôm nay, bốn người chúng tôi đành cùng nhau vào chùa. Bạn gái của Tần Ức Đông tuy đẹp nhung rất kiêu căng, từ đầu đến cuối đều chẳng nói với chúng tôi một lời.
Tôi cùng Mã Thiên Lý đi phía sau, tay trong tay, tán dương phong cảnh xung quanh và các công trình kiến trúc của chùa.
Không khí buổi sáng sớm ở nơi này thật trong lành.
Lúc Mã Thiên Lý cùng trụ trì trò chuyện trong phòng thiền thì bên ngoài chỉ còn lại tôi, Tần Ức Đông và bạn gái của hắn.
Tôi chẳng có chuyện gì để nói với hai người họ nên lấy di động ra, định lên mạng lướt web, có điều ở nơi núi non thế này, tín hiệu mạng di động rất yếu, hơn nữa tối qua lại có mưa nên chắc đường truyền bị hỏng ở chỗ nào rổi, không thể vào mạng được. Tôi chỉ đành choi game có sẵn trong điện thoại để giết thời gian.
Tôi đang chơi say sưa thì Tần Ức Đông chẳng nói chẳng rằng nhẹ nhàng đến gần, nghiêng người nhìn xuống.
Tôi bỗng nghĩ tới một việc, liền giả vờ như không rõ nơi này, hỏi hướng dẫn viên: Đúng rồi, gần chùa có một căn biệt thự, nhìn rất đẹp, cô có biết ai đã xây dựng nó không?
Hướng dẫn viên có vẻ cũng là người hay hóng chuyện, tỏ ra hào hứng nói: Cụ thể là ai thì không rõ nhưng có thể xây được biệt thự ở nơi này thì chắc chắn là một nhân vật nổi tiếng, chỉ riêng chọn địa điểm để xây dựng thôi cũng rất cầu kỳ, phải mời rất nhiều thầy phong thủy tới đây mới chọn được vị trí này đấy. Mọi thứ từ hướng nhà đến công trình kiến trúc đều được tính toán vô cùng kĩ lưỡng... Nghe nói chủ nhà sức khỏe không được tốt, hằng năm đều cần đến đây một thời gian để tu dưỡng, cho nên rất chú trọng tới vấn đề tâm linh ở đây... Đúng rồi, năm ngoái chủ nhà còn dẫn một minh tinh đến đây, ở cả nửa tháng trời, lúc đó tôi làm hướng dẫn viên cho một đoàn du lịch, vô tình bắt gặp. Mặc dù người phụ nữ đó đeo kính râm nhưng nhìn kĩ vẫn có thể nhận ra, người đàn ông đi bên cạnh thì càng phi thường, đẹp trai như tranh vẽ vậy. Thấy hai người đó đi với nhau, cả đoàn du lịch không ai nghe tôi nói gì nữa, cứ đứng nhìn thôi. Có điều, người đàn ông đó mỗi năm lại thay một cô để cặp kè, hai năm trước còn cặp với cô đẹp hơn, nhìn cũng có vẻ sang chảnh hơn, nhìn chiếc túi xách cô ta cầm thì biết, mặc dù tôi không rõ lắm, nhưng đồng nghiệp của tôi nhận ra, đó là chiếc túi xách hàng hiệu thuộc phiên bản giới hạn, cả thế giới chỉ có độ chục chiếc, giá của nó phải đến mười mấy vạn tệ đấy.
Tên biến thái đó sức khỏe không tốt sao? Tôi nhớ lại, dường như da mặt hắn rất trắng.
Sau khi hướng dẫn viên tám hết chuyện đó lại quay sang tự hào về vùng quê của mình: Nơi này của chúng tôi rất họp để tĩnh dưỡng, gần đây có một thôn họ Lý, ai cũng sống đến tám, chín chục tuổi, rất nhiều nhà khoa học từng đến đây tìm hiểu, kết luận liên quan đến nguồn nước, nói chung là do mạch nước ở quê chúng tôi tốt... Khi nào rời đi, cô hãy lấy vài thùng nước suối ở đây mà mang về, tốt lắm. Mà mùa hè cô tới đây sẽ càng thích hơn, rất mát mẻ mà lại không có muỗi.
Cũng không biết Mã Thiên Lý đã làm thế nào để có thể giao du với bọn họ. Nhưng vừa nghĩ tới những người bên cạnh anh, ví dụ như Tần Ức Đông có thể khiến người ta chết khiếp, hay như
Tiêu Tịnh Phương, đều là những thành phần đào hoa, tôi không khỏi cảm thấy bực bội, thời buổi này, việc đàn ông vượt quá giới hạn rất nhiều, bọn họ dường như rất thích việc thay phụ nữ như thay áo.
Tôi không biết những bà vợ của đại gia đã phải chịu đựng như thế nào, thế nhưng nếu Mã Thiên Lý chỉ cần vượt quá giới hạn một lần thôi, tôi nhất định sẽ làm ra ngô ra khoai với anh. Anh chơi với những người như thế này là có mục đích gì chứ? Liệu lâu ngày anh có bị nhiễm cái thói đó không?
Tôi mang tâm trạng buồn bực rời khỏi nhà vệ sinh, lúc qua chỗ rẽ để vào sân chính, nhìn thấy dáng hình cao lớn của Mã Thiên Lý, tôi bỗng thấy suy nghĩ ban nãy của mình thật ngốc nghếch. Anh đang ngơ ngẩn đứng bên ngoài đợi tôi.
Tôi đến gần anh, xót xa nói: Sao anh không tìm chỗ nào gần đây mà ngồi?
Anh lái xe cả một chặng đường dài để đến vùng núi này, chưa kịp nghỉ ngơi đã lại đưa tôi đến đây chơi, chắc hẳn rất mệt rồi.
Thế nhưng anh chỉ đưa tay ra, kéo tay tôi, nói: Em có muốn ăn đồ chay không?
Đồ chay không ngon như tôi tưởng nhưng được làm rất đẹp mắt, món nào món nấy đều như một tác phẩm nghệ thuật.
Lúc đang ăn, Mã Thiên Lý có gọi điện thoại cho ai đó trong chùa, có vẻ như hẹn gặp mặt.
Nói thật là từ xưa tới nay, tôi mới chỉ nhìn thấy hòa thượng trong phim ảnh, chứ ngoài đời thì chưa có dịp, khi thấy Mã Thiên Lý dùng di động để liên lạc với hòa thượng, tôi thấy thật thú vị.
Mã Thiên Lý cười nói với tôi, trụ trì của chùa này còn biết dùng máy vi tính, hơn nữa còn tìm người thiết kế hắn một website cho chùa.
Tôi không khỏi cảm thấy hiếu kỳ, không biết trụ trì trông sẽ như thế nào?
Tôi nghĩ trụ trì là những người tu hành đắc đạo, thường tu hành khổ hạnh, chỉ sinh sống qua ngày bằng việc hành khất và thiền tịnh, hướng về tâm linh Phật giáo, tướng mạo sẽ rất đạo mạo, lạnh lùng. Thế nhưng khi vừa mới thấy trụ trì của chùa này, tôi liền kinh ngạc đến nỗi không thốt nên lời. Trụ trì có gương mặt hết sức hiền từ, còn rất nhiệt tình đối đãi chúng tôi nữa.
Ông ấy có chất giọng vô cùng đặc biệt, ấm áp dễ nghe, ngoài sức tưởng tượng của tôi về các nhà tu hành.
Cuối cùng tôi cũng đã hiểu tại sao lại có người nguyện dốc bầu tâm sự với ông ấy rồi, quả là một bác sĩ tâm lý cao cấp mà! Mà vị hòa thượng đi bên cạnh ông ấy còn rất trẻ và đẹp trai, đầy khí chất nữa chứ. Tôi không khỏi liếc nhìn vị hòa thượng ấy mấy lần.
Mã Thiên Lý quá hiểu tôi, nhân lúc mọi người không để ý, liền thì thầm với tôi: Em nhìn cái gì thế?
Nhìn hòa thượng. Tôi cố ý trêu chọc anh. Lại còn đeo kính nữa, trông thật trí thức.
Không có học lực từ thạc sĩ trở lên, muốn vào đây làm hòa thượng cũng khó ấy. Mã Thiên Lý nửa thật nửa đùa nói với tôi, sau đó còn nháy mắt nhắc nhở: Cửa Phật là chốn thanh tịnh, em nên cẩn thận từng lời nói.
Tôi vội che miệng cười.
Đại sư thì luôn nói lời hay ý đẹp, rất hợp nói chuyện với Mã Thiên Lý. Tôi ngồi cạnh nghe một hồi nhưng chẳng hiểu gì, bỗng có cảm giác mơ mơ hồ hồ.
Khi chúng tôi về nơi nghỉ, vốn rất vui vẻ, đúng lúc ở ngoài cửa bất ngờ gặp mấy người.
Tần Ức Đông đáng lẽ không nên ở nơi đây thì giờ lại xuất hiện. Thật khó chịu! Tần Ức Đông vội giải thích với Mã Thiên Lý rằng hắn vốn không có kế hoạch đến đây, ai ngờ bạn gái của hắn cứ đòi đến lễ Phật bằng được, thế nên hắn đành đến đây nghỉ tạm một đêm, có điều ngày mai sẽ đi ngay.
Xét cho cùng thì đây cũng là nhà của hắn nên Mã Thiên Lý không biết nói gì, hơn nữa tối đến chúng tôi ngủ riêng phòng mà. Tôi rất ái ngại, vì cứ nhìn thấy hắn là tôi lại cảm thấy khó chịu.
Lúc này ánh mắt của hắn trông có vẻ hiền hòa hơn, thái độ cũng rất lịch sự, có chút cảm giác quý tộc, khác hẳn vẻ lạnh lùng như một con rắn độc đêm hôm đó. Sự khác biệt quá lớn này khiến tôi căng thẳng vô cùng.
Mã Thiên Lý biết tôi không thích, vội hỏi tôi có muốn quay lại chùa ở một đêm hay không. Có điều Tần Ức Đông đã đến đây rồi, hắn lại là đối tác của Mã Thiên Lý, nếu tôi làm quá lên thì cũng mất mặt anh. Tôi đành nói với anh rằng không sao hết, chỉ là lúc cùng nhau ăn cơm thì rất ngại, tôi cố gắng không nhìn Tần Ức Đông.
Bạn gái của Tần Ức Đông đang ngồi cạnh tôi quả thật rất đẹp, cũng rất trẻ. Nhìn vẻ ngoài không giống kiểu đã từng bị ngược đãi , da dẻ rất đẹp, trắng ngần như sứ, mắt to tròn, đến tôi là phụ nữ mà cũng bị cô ấy thu hút.
Có điều Tần Ức Đông đối xử với bạn gái không có gì đặc biệt cả, dường như rất hờ hững, trong bữa ăn chẳng chăm sóc cô ấy chút nào, ngược lại Mã Thiên Lý chốc chốc lại gắp thức ăn cho tôi, còn liên miệng hỏi tôi có muốn uống canh không. Đúng là hai thái cực đối lập nhau!
Lúc về phòng ngủ, tôi không khỏi chất vấn có phải anh cố ý thể hiện như vậy trước mặt người khác không. Mã Thiên Lý đáp với vẻ oan ức: Anh sợ em ngại không dám ăn mà.
Tôi mỉm cười khoái chí, chọc tức anh mới thú vị làm sao!
Sau khi tắm rửa xong xuôi, tôi lên giường, gối đầu lên cánh tay anh, hỏi: Nhìn qua, Tần Ức Đông có vẻ không đến nỗi biến thái như thế, có phải hắn từng bị ngược đãi không, vì thường những người từng bị ngược đãi sẽ có xu hướng ngược đãi lại người khác, kiểu như để trả hận ấy.
Mã Thiên Lý ngẫm nghĩ một lúc mới nói: Không đâu, hoàn cảnh của cậu ta tốt thế nào chứ, sao có thể bị ngược đãi được. Em với anh ở trong môi trường khắc nghiệt như thế, em không được bố mẹ quan tâm, anh thì từ nhỏ đã nghỉ học để trông coi quán thịt, chúng ta chẳng biến thái đến mức trả thù đời thì cậu ta càng không có lý do gì để làm như vậy.
Vậy thì tại sao chứ? Tôi buồn bực nói. Chẳng phải trong truyện và phim ảnh đều có tình tiết như vậy sao, những kẻ biến thái đều là do lúc nhỏ bị o ép mà nên.
Truyện với phim ảnh chỉ là hư cấu thôi. Mã Thiên Lý có vẻ như rất hiểu những người đó. Em biết không, trước đây cậu ta có một người bạn gái, tình yêu của họ cũng khá đẹp nhưng cuối cùng cậu ta nhất định đòi chia tay vì cậu ta luôn nghĩ tình yêu phải trải qua trắc trở thì mới có giá trị, êm đềm quá dễ nhàm chán dẫn đến đổ vỡ... Cái này là thói xấu do từ nhỏ luôn được nuông chiều mà ra. Còn chuyện hôm trước em chứng kiến, chẳng qua là cậu ta thích kiểu khác người thôi.
Đấy chẳng phải là ăn no rửng mỡ sao. EQ của cậu ta thấp quá!
Cho nên có cái mất cũng có cái được, cậu ta vốn rất thông minh, do quá hiểu những người phụ nữ đó yêu cậu ta là nhằm vào mục đích gì, thế nên cậu ta chỉ muốn chơi bời thôi, dù gì cậu ta cũng có tiền, có quyền mà, âu cũng là lợi dụng lẫn nhau. Anh nghĩ đến khi nào tìm được người phụ nữ yêu cậu ta thật lòng, cậu ta sẽ thay đổi.
Đúng là thừa giấy vẽ voi, giàu có quá cũng dễ trở nên biến thái mà. Tôi không nhịn nổi cười, nói: Cậu ta chơi đến mức phá sản thì nguy, muốn tìm được tình yêu đích thực mà phải giày vò bản thân như thế sao, đúng rồi…”
Đột nhiên nghĩ tới một việc, tôi liền nói: Em từng xem một bộ phim, có tên là If you are the one. Nhân vật nam chính trong đó củng có tính cách tương tự như vậy, luôn tự tin đối với bản thân mình, còn nói với nữ chính: Cho dù em đến với anh là vì lý do gì thì cuối cùng, chỉ cần em yêu anh là được. Như vậy mới manly chứ! Em rất thích!
Mã Thiên Lý ra chiều đắc ý, nắm lấy tay tôi, nói: Anh chính là người đàn ông đó đây, anh không để bụng chuyện em đến với anh là vì lý do gì, chỉ cần biết em cũng yêu anh là đủ. Và sau này, em sẽ còn yêu anh hơn bây giờ nữa.
Tôi thực lòng rất cảm động. Trên đời này, hai người chỉ cần yêu nhau là đủ, không màng danh lợi, phù hoa, sống với nhau, yêu thương nhau đến khi về già...
Ngày hôm sau, vốn tôi và Mã Thiên Lý đã có lịch trình riêng, nhưng ai ngờ chúng tôi lại phải đến chùa lần nữa. Vì tối hôm qua, Tần Ức Đông nói muốn đưa bạn gái vào vãn cảnh chùa mà hắn chưa tới đó bao giờ nên nhờ Mã Thiên Lý dẫn đường một chuyến. Mã Thiên Lý đã gọi điện hẹn trước với trụ trì rồi, cho nên hôm nay, bốn người chúng tôi đành cùng nhau vào chùa. Bạn gái của Tần Ức Đông tuy đẹp nhung rất kiêu căng, từ đầu đến cuối đều chẳng nói với chúng tôi một lời.
Tôi cùng Mã Thiên Lý đi phía sau, tay trong tay, tán dương phong cảnh xung quanh và các công trình kiến trúc của chùa.
Không khí buổi sáng sớm ở nơi này thật trong lành.
Lúc Mã Thiên Lý cùng trụ trì trò chuyện trong phòng thiền thì bên ngoài chỉ còn lại tôi, Tần Ức Đông và bạn gái của hắn.
Tôi chẳng có chuyện gì để nói với hai người họ nên lấy di động ra, định lên mạng lướt web, có điều ở nơi núi non thế này, tín hiệu mạng di động rất yếu, hơn nữa tối qua lại có mưa nên chắc đường truyền bị hỏng ở chỗ nào rổi, không thể vào mạng được. Tôi chỉ đành choi game có sẵn trong điện thoại để giết thời gian.
Tôi đang chơi say sưa thì Tần Ức Đông chẳng nói chẳng rằng nhẹ nhàng đến gần, nghiêng người nhìn xuống.
/67
|