Người Săn Ác Quỷ

Chương 36

/77


Tôi bất chấp quy định: Học sinh lớp 12 phải tự học đến 5 giờ, và về nhà cùng Ngân Hách. Cho dù là ở lại trường, tôi chắc chắn cũng ngủ mất, chi bằng sau khi tập thể dục xong thì xem sách chút xíu đi.

"Cậu định thế nào? Thi vào đại học nào?"

"Đại học nào à? Sư phạm!"

"Đại học sư phạm?"

"Làm cô giáo..."

"Cậu định nhổ tận gốc nền giáo dục quốc gia à?" Hắn nói ra câu này mà không chút do dự.

"Này, cậu đừng xem thường tớ. Tớ học giỏi, dạy người khác cũng rất giỏi, tính tình cũng tốt."

"Miệng dính nước bọt kìa?"

"Ừ, tất nhiên dính nước bọt... Không phải, cái cậu này! Đừng xem thường tớ, tớ hoàn toàn đủ tư cách làm giáo viên và cũng rất thích hợp làm giáo viên. Có thể như thế!"

"Tôi thấy câu có thể như thế xem ra rất nguy hiểm?"

"Nếu không làm đựơc giáo viên, tôi cũng có thể theo bố học kinh doanh."

"Định lấy công ty dầm cơm ăn à?" Ngân Hách hỏi kháy. Tôi nhìn anh ta, vẻ mặt như đang hỏi, muốn chết hả? Phản ứng của hắn là phớt lờ.

Về đến nhà, tôi tắm rửa, thay quần áo, rồi nằm trên nệm. Dì khe khẽ đến bên, tôi có cảm giác bất an.

"Huệ Bân, mấy ngày nay học hành vất vả lắm phải không?"

"Dạ."

"Tốt. Chịu nổi không?"

"Dạ, tàm tạm."

"Gần đây việc ăn uống trong trường thế nào?"

"Dù sao ăn vào cũng không chết."

"Thành tích được hạng mấy?"

"Hạng 5."

"À... thế à. Gần đây giải quyết nhiều chuyện thế có phải mệt lắm không?"

Dì, hãy lộ ra bộ mặt thật đi.Bàn tay của dì nắm chặt tay tôi. Dì, sau khi rửa chén xong, dì có thể lau khô tay rồi hãy nắm tay con được không?

"Không sao, còn chịu được. Học giỏi, xinh đẹp, vóc dáng cũng đẹp, tính cách cũng... ừm, tóm lại..."

Chữ "cũng" bỏ lửng là cách nói không thể đồng ý bừa về tính cách tôi phải không nhỉ?

"Chả trách sao Ngân Hách mê con.Nhưng dì vì xem con như con gái nên mới nói những lời này. Có thích thế nào đi nữa, tối ngủ, con cũng phải khoá cửa, đừng quá lộ liệu ở phòng khách như trước kia. Đừng như thế, cho dù là tình cảm sâu đậm thế nào, biết chưa? Con hiểu dì muốn nói gì không?"

"Dạ, dạ, con biết rồi. Dì lo công việc của mình đi. Con lên lầu đây.”

Bỏ ngoài tai những lời khuyên bảo của dì, lúc tôi định đứng dậy, bỗng chuông ngoài cửa reo lên. Dì chạy lại màn hình coi rồi gọi khi tôi định lên lầu.

"Huệ Bân."

"Dạ?"

"Bạn con đến."

"Bạn con? Ai thế ạ?"

"

Cô ấy nói là lớp phó của tụi con, tên Trinh Hi ."

"Hả? Dì nói con không có nhà."

"Thế thì làm sao, dì đã cho mở cửa rồi."

"Dì!"

Tôi hoảng hốt chạy lên lầu, có một việc cần phải giải quyết trước tiên.

Cạch.

"Ngân Hách!"

"Gì thế?"

/77

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status