Người Đàn ông Thần Bí, Sau Khi Trọng Sinh

Chương 28  

/359


 

Lục Miểu Miểu đỏ mặt. Từ nhỏ đến lớn, ở nhà cô chưa bao giờ được gọi là "ngoan" như vậy. Tự dưng tɾong lòng nghĩ  "Người kỳ lạ này... sao mà đáng sợ đến thế "

 

Đang lúc cô mải suy nghĩ thì cánh cửa đột ngột bật mở.

 

Lý Bí Thư bước vào, ánh mắt lập tức chạm phải hình ảnh cô bé nhỏ xíu, đáng thương như búp bê vải, đang ngồi tɾong lòng Phong Ngôn. Bà thoáng ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ mặt bình thản.

 

Nghe người giúp việc kể rằng gã "điên" này không biết từ đâu bế về một cô bé và nhốt tɾong phòng, bà cũng không tin lắm. Nhưng giờ đây, hình ảnh trước mắt đã chứng minh điều đó là sự thật.

 

Lý Bí Thư chẳng quan tâm tại sao Phong Ngôn chọn cô bé này, miễn là cậu chịu ngoan ngoãn ở yên, không gây thêm phiền phức.

 

Tiếng g͙iày cao gót của bà vang lên lách cách trên nền gạch men, phá tan bầu không khí yên tĩnh.

 

Phong Ngôn đang vui vẻ bỗng khựng lại, ánh mắt thoáng hiện lên vẻ bực bội quen thuộc – dấu hiệu cậu sắp nổi điên.

 

Quả nhiên, sắc mặt cậu lập tức trở nên xanh mét. Trong mắt cậu ánh lên ngọn lửa giận dữ.

 

Ngón tay siết chặt lấy khăn trải bàn, các đường gân nổi rõ, đủ để thấy cậu đang dùng lực lớn thế nào.

 

Trong giây lát, cậu giật ma͙nh khăn trải bàn, hất văng bát đĩa xuống sàn nhà. Tiếng đồ sứ vỡ vang lên lanh lảnh, đồ ăn vương vãi khắp nơi.

 

Cậu liếc quanh một lượt, ánh mắt dừng lại ở đôi g͙iày cao gót của Lý Bí Thư – thủ phạm gây ra tiếng ồn khó chịụ

 

Lục Miểu Miểu sợ đến run rẩy, thu người lại, nằm gọn tɾong lòng cậu, không dám lên tiếng.

 

Cảm nhận được sự run rẩy của cô, Phong Ngôn như bừng tỉnh. Nhìn cô bé nhỏ nhắn đang sợ hãi tɾong lòng mình, trái tim cậu bất giác mềm nhũn.

 

"Ngoan nào, đừng sợ, có anh đây." Cậu nhẹ nhàng ôm chặt cô hơn, hừ khẽ một giai điệu kỳ quái quen thuộc.

 

Lý Bí Thư quan sát tất cả, ánh mắt đảo qua cô bé tɾong lòng Phong Ngôn với vẻ dò xét. Bà khẽ cười khẩy, cúi xuống nhìn Miểu Miểu, giọng nói đầy giễu cợt 

 

"Cô chính là mèo con của cậu ta? Làm thú cưng cho ngoan vào nhé."

 

Nói xong, bà đưa tay véo má cô, như thể đang trêu đùa một món đồ chơi rẻ tiền.

 

Phong Ngôn không ngăn cản, nhưng ánh mắt cậu trở nên u ám.

 

"Bang " Một cái tát giáng xuống mu bàn tay của Lý Bí Thư, khiến bà đau đến trợn mắt.

 

Phong Ngôn cúi nhìn Lục Miểu Miểu, khẽ lau gương mặt đỏ ửng của cô, rồi chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào Lý Bí Thư.

 

"Cô đã làm mèo con của tôi sợ." Giọng cậu trầm khàn, từng chữ như đè nặng̝ tɾong không khí.

 

 

 


/359

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status