Ngã Ba Tình Yêu

Chương 18 - Chương 11

/18


Buổi tối, sau khi Dữu Dữu ngủ, Dương Ấu Tần đi vào thư phòng, cẩn thận đóng cửa lại, ngồi ngay ngắn ở trên ghế sa lon, hai tay đặt ở trên đầu gối.

Dáng vẻ giống như chuẩn bị cho một cuộc nói chuyện rất dài.

Dư Quán Chỉ liếc một cái, tạm dừng việc xem bản thiết kế lại, không ngoài ý nghe cô nói: Có thể dừng lại một chút không? Em có chút chuyện muốn thảo luận với anh.

Anh để bút xuống, cười cười đi tới: Chuyện gì? Thái độ nghiêm túc như vậy.

Mới vừa rồi —— Dữu Dữu gọi em là mẹ.

Ồ? Anh chau chau mày: “Vậy thì sao?

Vẻ mặt cô nghiêm trang, nói: Em muốn nói với anh chuyện này, hi vọng anh đừng sửa chữa lại, cứ để cho nó gọi như vậy.

“Tại sao em lại nghĩ là anh sẽ ngăn nó lại? So với yêu cầu của cô, anh càng hiếu kỳ tại sao cô lại cho là anh muốn uốn nắn lại? Cô làm nhiều việc cho Dữu Dữu, gánh vác một tiếng Mẹ này cũng không quá đáng.

Bởi vì đây không phải sự thật. Anh biết, em hiểu rõ, tất cả mọi người cũng đều biết, chẳng lẽ sẽ Dữu Dữu không biết sao? Căn cứ vào lý trí, chúng ta sẽ sửa lại, nhưng trong tâm lý của đứa bé, nó kêu lên một tiếng “mẹ” này, là một loại tình cảm nhận định, nếu như chúng ta ngăn lại, là đang vô tình từ chối lại cảm tình của con bé.

Em rất vui mừng vì con bé cho rằng em xứng đáng với tiếng gọi này, nhưng tới lúc thích hợp cũng sẽ nói cho nó biết, Nghi Hằng mới là mẹ của con bé, nhưng em xũng không ngại nó gọi như thế, hơn nữa —— sau này con của chúng ta ra đời, nếu xưng hô khác biệt, sẽ làm Dữu Dữu cảm giác mình trở thành sự tồn tại kỳ lạ ở trong nhà này, em không hy vọng như vậy.

Cô đã nghĩ đến những chuyện xa như vậy, những vấn đề cảm xúc nhỏ nhặt như vậy rồi sao?

Dư Quán Chỉ mỉm cười nói: Em đúng là một người mẹ tốt.

Cho nên —— anh đồng ý à?

Vốn là không có phản đối. Anh ngồi dựa người qua, một tay ôm lên vai của cô, một tay khẽ vuốt lên bụng đang nhô lên của cô.

Tháng trước theo sóng siêu âm, xác định cái thai này là con trai, cô đã phân chia quyền lực và trách nhiệm với anh, đứa bé trong bụng này thuộc về anh, còn Dữu Dữu là của cô, anh phụ trách giáo dục con trai thành một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, cô phụ trách giáo dục Dữu Dữu thành một cô gái yểu điệu thục nữ người người theo đuổi.

Nghe rất công bằng.

Sau anh lại lưu ý đến, chân mày của con gái càng lúc càng hấp dẫn giống như cô, nhất là cái lúc cái cằm nhỏ ngẩng lên, thần thái đơn thuần kiêu ngạo kia, quả thực là phiên bản nữ vương nhỏ của Dương Ấu Tần. Trước mắt con gái mới lên lớp lá, nhưng đã có nhiều cậu bé trai theo đuổi ở sau mông , nhìn ra được Ấu Tần đã huấn luyện con bé thành cô gái nữ tính kiên cường và tự tin, đồng thời cũng biết dịu dàng chăm sóc, biết rõ lúc nào nên dịu dàng, bày ra dáng vẻ của cô gái dịu dàng như nước.

Còn có một việc —— Cô hơi ngẩng đầu lên, nói có chút quanh co.

Nói đi, có chuyện gì không thể nói với anh chứ?

“ Anh có thể đừng….cho em thêm tiền nữa được không? Trước kia khi chưa kết hôn, cô đã không tính toán gì, anh dùng tiền bạc làm thù lao chăm sóc Dữu Dữu còn chưa tính, nhưng bây giờ đã kết hôn rồi, thậm chí Dữu Dữu cũng đã mở miệng gọi cô mẹ, anh còn liên tục đưa, chẳng lẽ cũng vì Dữu Dữu không phải do cô sinh ra, thì cô vĩnh viễn là người ngoài sao?

Dư Quán Chỉ khốn hoặc suy tư một chút, ba giây sau mới phản ứng được: Em cho rằng như vậy là vì cái gì?

Hừ. Cô xoay đầu lại, không muốn đáp.

Anh vừa tức giận, vừa buồn cười, đôi tay đặt ở hai bên đầu cô lắc lắc: Đó là chi phí trong nhà, Dương Ấu Ấu, suy nghĩ em đừng vặn vẹo như quả dưa nữa có được hay không? Làm sao lại thành thật như thế!

Hả? Cô ngây người, mở mắt thật to, ngớ ngẩn chớp chớp: Cho nên không phải, không phải ——

Từ lâu đã không phải rồi. Từ lúc trước khi còn chưa kết hôn, anh cho bao nhiêu, cô lại tốn bấy nhiêu trên người Dữu Dữu, anh không nhìn ra, cô không muốn quan hệ giữa bọn họ là dùng tiền bạc để giao dịch sao?

Vừa bắt đầu chỉ là nghĩ, không thể chiếm tiện nghi của cô, càng về sau càng cho càng nhiều, một đứa bé có thể tốn bao nhiêu? Cô bắt đầu chọn mua các vật dụng thường dùng trong nhà, ngay cả hóa đơn cũng bắt đầu giao nộp, chuẩn bị thỏa đáng trước sau trong nhà.

Anh chỉ là cảm thấy thú vị, cũng không có nói toạc ra. Người phụ nữ này rất giỏi tính toán, bị lừa gạt đến làm nữ chủ nhân, chịu mệt nhọc làm nội trợ mà vẫn không phát hiện.

Anh...sao anh lại không nói sớm! Hại cô xài không hết, rất khổ não.

Anh buồn cười: Thân thể đã sớm không rõ không ràng rồi, những điều nhỏ nhặt kia còn cần phải rõ ràng sao? Do cô tự suy nghĩ còn ngờ anh à?

Nếu còn nghĩ cô là người ngoài, sẽ không theo cô lên giường, bởi vì cô tiến vào chiếm giữ pháo đài của anh và con gái.

Anh quả thật đã từng muốn mở cửa thả ra, nhưng cô tự trở lại, coi như anh không cho cái gì, cô vẫn suy nghĩ muốn ở lại bên cạnh anh, bỏ ra thành ý lớn như vậy, nếu anh còn giẫm chân tại chỗ, khiếp đảm không dám đi thử, vậy còn coi là một đàn ông sao?

Cô có quyết tâm kia, anh cũng nên có dũng khí, từ lúc này trở đi, anh liền quyết định cho cả hai thêm một cơ hội.

Một ngày, đến gần thêm một chút, tiến độ chậm chạp, nếm thử con đừng cùng đồng hành này, hai bên có thể nhất trí cùng bước đi hay không, giống như đang chơi trò đạp mìn vậy, sau khi đạp hết tất cả ô vuông, mới phát hiện —— thì ra là tất cả đều là đạn giấy, hoàn toàn không thể nổ tung, cũng không só sự tồn tại của cái gọi là địa lôi.




/18

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status