Mỹ Nhân Như Họa

Chương 55 - Chương 55

/103


Biểu ca. . . . . . Thẩm Họa gần như là duy trì âm thanh khàn khàn không thể tin gọi, dù như thế nào nàng cũng không nghĩ tới Tiêu Dịch sẽ xuất hiện vào thời điểm này, hơn nữa bản thân còn bị còng chân như nàng. Đường đường là đại tướng quân lại giống như một tù nhân, lòng của nàng có chút rung động, chóp mũi lại có chút ê ẩm không nhịn được.

Tiêu Dịch ngồi chồm hổm người xuống lần nữa, nhìn tiểu cô nương trước mặt giống như gầy đi trông thấy, lông mày nhỏ mảnh xinh đẹp tuyệt trần của nàng hơi nhíu, sắc mặt trắng bệch, vốn là một đôi mắt đẹp thần thái sáng láng lại không lau hết tối tăm, làm cho Tiêu Dịch nhất thời lại đau lòng. Hắn tự tay lau khuôn mặt của nàng, trầm thấp nói: Hại biểu muội chịu khổ rồi.

Vừa tiến đến hắn đã chú ý tới bọc quần áo trên người Thẩm Họa, to lớn khoác ở trên vai, người cũng có vẻ càng thêm hao gầy, chỉ ngắn ngủn hai tháng không thấy đã thành hình dáng này, hắn âm thầm cắn răng, lần nữa nắm chặt nắm tay. Mộc Lạp Thị —— đáng chết!

Chẳng biết tại sao sau khi Thẩm Họa thấy được Tiêu Dịch thì tâm trạng lại chậm rãi hoà hoãn xuống. Thần kinh vẫn luôn căng thẳng giống như đứt dây cung, không chỉ là tâm tư, ngay cả hơi nước trong đôi mắt kia cũng sắp không khống chế được ứa ra ngoài, nhưng rốt cuộc là nhịn được, một lúc lâu mới giọng kèm nức nở nói . . . . . . Dục Ca Nhi, bé chờ huynh đã lâu rồi.

Tiêu Dịch hạ thấp giọng nói, bình tĩnh chăm chú nàng, Chỉ có Dục Ca Nhi đang chờ ta? Hắn tham lam nhìn khuôn mặt của nàng, trong ngày thường đôi mắt xinh đẹp kia luôn là gió nhẹ nước chảy, gợn sóng không đổi, giờ phút này mượn ánh nến yếu ớt lại khúc xạ ra một vệt óng ánh. Đó là giọt nước mắt tích trong đôi mắt, hắn biết nàng nhất định cũng cực kỳ sợ.

Thẩm Họa không nói, chỉ là hơi rũ mắt, khẽ cắn bờ môi của mình, trong chốc lát đã cắn đỏ bừng một mảnh, dụ dỗ người ta không nhịn được muốn mổ hôn lên. Tiêu Dịch sẽ không muốn kiềm nén mình, trải qua lần này dù cho Họa Nhi từ chối mình như thế nào, hắn cũng sẽ không buông tay. Hắn muốn lấy nàng làm thê tử, dù nơi nào cũng muốn dẫn nàng ở bên cạnh thương tiếc thật tốt mới phải

Đợi đôi mắt rũ kia giương lên, Tiêu Dịch bèn không chút do dự trực tiếp hôn cặp môi thơm của nàng, nhiệt tình khuấy động cái lưỡi thơm mềm của nàng, giống như là muốn đóng xuống con dấu thuộc về mình. Thẩm Họa vốn không có bất kỳ phòng bị nào, bèn để cho hắn đuổi thẳng mà vào, cả trái tim cũng theo môi mỏng dán sát mà trở nên cuồng loạn, thân thể vốn lạnh như băng, thế nhưng lúc này ấm áp lên một chút xíu, ngay cả lòng cũng ấm áp, không sợ hãi.

Hắn nhẹ nhàng rời đi môi của nàng, vuốt ve sợi tóc của nàng, âm thanh khàn khàn trầm thấp, Họa Nhi, trở về chúng ta sẽ thành hôn nhé?

Thẩm Họa ngẩn ra, cảm giác tê tê dại dại trên môi hậu tri hậu giác kéo tới, Tiêu Dịch mới vừa nói cái gì? Lại làm cái gì? Hơn nữa, nói chính xác là hai người bọn họ làm cái gì?

Phụ thân. . . . . . Vừa vặn lúc này, Dục Ca Nhi tỉnh ngủ, tiếng vang xích sắt vội vàng trượt xuống va chạm lập tức khiến Thẩm Họa tỉnh táo không ít, cũng chính bởi vì một tiếng phụ thân này của Dục Ca Nhi, mới hóa giải lúng túng không nói gì mới vừa rồi.

Tiêu Dịch lại chỉ có thể bất đắc dĩ cười một tiếng, ôm lấy cậu nhóc phá hư bầu không khí của mình, bóp mũi của cậu, Dục Ca Nhi sợ không?

Tiểu Kỳ Lân không chút nghĩ ngợi lắc đầu một cái, Dục Ca Nhi không sợ, con biết rõ phụ thân sẽ đến cứu con và tiểu mẫu thân. Cậu nhếch môi, ôm cổ của Tiêu Dịch, cười khanh khách.

Ở bên cạnh, Thẩm Họa thấy Tiêu tướng quân lại nhìn chằm chằm nàng, thì trong lòng có chút rung động, không thể làm gì khác hơn là tìm chút đề tài hỏi, Biểu ca đồng ý Mộc Lạp Thị sẽ thả thuyền hàng xuất cảng sao?

Tiêu tướng quân nghiêm túc trả lời: Phải, ta đã tự tay viết thư, chờ thêm mấy ngày bên Nam Cương truyền đến tin tức, thì Mộc Lạp Thị sẽ thả người.

Cái loại tiểu nhân gian trá đó, ngộ nhỡ hắn nuốt lời thì sao?

Ta chính là Tướng quân Nhất Phẩm của Đại Lương, nếu hắn dám đụng đến chúng ta chút nào, chính là đang khơi lên ngọn lửa chiến tranh của Nam Cương và Đại Lương. Mộc Lạp Thị còn không có can đảm dám làm kia, hắn cũng chỉ là thương nhân gian trá chỉ vì lợi ích, không đến nỗi mạo hiểm chọc phải phiền toái lớn.

Nhưng nếu thuốc lào hại người kia chảy vào Đại Lương, nhất định là Tiêu Dịch không thích nhìn thấy. Nàng không tin biểu ca sẽ dễ dàng thỏa hiệp như vậy, chịu sự uy hiếp của Mộc Lạp Thị, bởi vì Tiêu tướng quân vốn không phải loại người chịu dễ dàng khuất phục đó.

Có phải trong lòng biểu ca đã có


/103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status