Mỹ Nhân Như Họa

Chương 31 - Chương 31

/103


Editor: trang bubble ^^

Thẩm Họa ngâm xong tắm nước nóng, trong lòng lo lắng Dục Ca Nhi, trực tiếp về đông phòng khách, nhưng vừa lại đây thì thấy Trụy Nhi và Mộc Quỳ mở cửa đều đứng ở bên ngoài thò đầu vào trong. Hai người vẫn còn đang ríu rít thương lượng người nào đi mời Thiếu Tướng quân và biểu tiểu thư trở lại, nhưngsợ quấy rầy hai chủ tử phát triển tình cảm, cho nên Thẩm Họa đội mưa đi lâu như vậy không trở về, hai nha hoàn cũng không lo lắng cũng là có nguyên do.

Việc này là phải nói tới từ Thẩm Họa bị Tiêu Dịch ôm vào trong ngực, lúc Ngụy Tiện Uyên dẫn theo nha hoàn tiến vào, Tiêu tướng quân đang ôm chặt Tiểu Biểu Muội, trên tay kia cũng càng trở nên không đàng hoàng. Cho nên lúc nha hoàn trường ngựa Ngụy gia tới báo tin, hai người hỏi chủ tử nhà mình như thế nào? Tiểu nha hoàn này vụt cái gò má ửng lên một vệt ráng đỏ, Trụy Nhi và Mộc Quỳ liền rõ ràng trong lòng, có lẽ đây chính là cái gọi là đầu giường cãi cuối giường hoà đấy.

Thẩm Họa nghe được Trụy Nhi và Mộc Quỳ thương lượng, gò má cũng khẽ nóng lên, vốn tưởng rằng mình đã sớm da mặt dày đến thờ ơ ơ hờ, lần này bí mật nghe bàn bạc nghĩ đến không khí ngay lúc đó cũng thật sự làm cho người chịu giày vò.

Nàng vỗ nhẹ gương mặt mới bình tĩnh lại tinh thần, kêu một tiếng, đuôi lông mày hai người vừa động, giống như là bắt được cây cỏ cứu mạng vậy, Biểu tiểu thư, ngài mau dỗ dành tiểu công tử đi!

Thẩm Họa kinh ngạc, vội vàng đi vào trong phòng, chân vừa rơi xuống đất, một con cọp vải đen thùi lùi đã lăn ngay ở bên chân, nàng nhặt lên vỗ vỗ, liếc thấy bên trong vô cùng bừa bãi giống như bị người cướp sạch vậy.

Dưới chân là các loại chén sứ và thức ăn bẩn thỉu, còn có các loại con rối và binh khí nhỏ mà Dục Ca Nhi mang tới, chuyện này. . . . . . Không phải là một mình Tiểu Kỳ Lân làm chứ?

Lúc ở Hầu phủ, người khác đều nói tiểu chủ nhân của Kỳ Lân cư là một Hỗn Thế Ma Vương, Thẩm Họa thấy Dục Ca Nhi cũng là khéo léo làm người hài lòng, thường thường cọ xát đầu nhào vào trong ngực người giống với sói con háu sữa làm cho người thích, nên nhất thời quên mất lần đầu gặp cậu thì đường cao đầy đất cũng là kiệt tác của cậu.

Dục Ca Nhi. Ở cửa ra vào, nàng dò xét nhẹ nhàng gọi đứa nhỏ một tiếng.

Tiếng chạy ma sát bịch bịch bịch quen thuộc vang lên, đó là tiếng bước chândồn dập thường xuyên vang lên khi đứa nhỏ nhào tới trong ngực của nàng ở Kỳ Lân cư. Nhưng lúc này Thẩm Họa lại vẫn không thấy bóng dáng đứa nhỏ xuất hiện, trên mặt nàng nhếch lên nụ cười rực rỡ chợt phai nhạt, vẻ mặt khó nén mất mác, ngay sau đó trong phòng lại là giọng nói ồm ồm gào thét: Tiểu mẫu thân và phụ thân xấu xa?

Trong lòng Thẩm Họa sốt ruột, đang muốn vòng qua những chướng ngại vật kia tiến lên, một bóng lưng cao lớn quen thuộc đã ngăn ở trước người của nàng, cũng kéo nàng, cầm bàn tay trắng nõn của nàng dẫn nàng đi vào chung. Tiêu Dịch đá mảnh sứ mảnh sành vỡ ở trước mặt mới bằng lòng để Tiểu Biểu Muội đi tới.

Thẩm Họa nhìn chân hơi khập khiểng dưới cẩm bào kia, lại nhìn một chút bàn tay to nắm mình, loại che chở không nói gì ở đêm khuya này đặc biệt làm người ta xao động. Thẩm Họa do dự một chút, vốn bàn tay năm ngón trắng nõn không có phản ứng lại nắm lại. Tiêu Dịch rõ ràng cảm nhận được, hơi dừng lại, nghiêng đầu nhìn nàng. Thẩm Họa chỉ cười cười thật giống không biết xảy ra cái gì như bình thường, Sao vậy? Biểu ca cẩn thận đường phía trước.

Tiêu Dịch không lên tiếng nở nụ cười, tâm tình rõ ràng rất tốt, hai người đi vòng qua tới bên giường. Dục Ca Nhi che chăn cuộn mình thành một cái bọc phồng lên. Thẩm Họa ý bảo biểu ca buông tay ra, nhưng Tiêu tướng quân cực kỳ hưởng thụ loại cảm giác đó lại sít chặt mấy phần sức lực. Chỉ là lúc này Thẩm Họa cũng không vội vã rút ra giống như ở xe ngựa vậy, hình như bị nắm lấy như vậy trong lòng nàng cũng không chán ghét giống như trước, chỉ khẽ trợn mắt nhìn tới Tiêu Dịch, duỗi ra một tay để không khác vuốt ve cái bao phồng lên, Dục Ca Nhi, con ra ngoài đi?

Không cần, dù sao phụ thân và tiểu mẫu thân không cần Dục Ca Nhi rồi, Dục Ca Nhi cũng không cần thấy các ngươi.

Dục Ca Nhi hiểu lầm rồi, là bởi vì lúc ta ra ngoài bị ngã xuống ở trong mưa, phụ thân con phải bảo vệ ta mới đến chậm. Ta và phụ thân là yêu Dục Ca Nhi, đúng không, biểu ca?

Tiêu tướng quân ừ một tiếng, hỏi cậu, Bây giờ con có muốn trải qua sinh nhật hay không?

Muốn. Trong bọc phồng lên lập tức truyền ra âm thanh non nớt mà kiên trì.

Thẩm Họa vội vàng phụ họa nói: Con mau ra đây, ta và phụ thân con làm sinh nhật cho Dục Ca Nhi.

Vậy phụ thân và tiểu mẫu thân đồng ý với Dục Ca Nhi ngày mai sẽ theo con ăn heo sữa nhỏ nướng, Dục Ca Nhi mới ra ngoài.

Tiêu Dịch cách chăn mỏng vỗ vỗ cái mông nhỏ của cậu, Lại nói điều kiện với phụ thân, ngày mai không được, chúng ta phải về nhà, lần tới đi.

Không được, phụ thân đã đồng ý Dục Ca Nhi nhiều lần, mỗi lần đều nuốt lời nói lần tới, Dục Ca Nhi chỉ muốn ăn heo sữa nhỏ nướng.

Được được được, ta bảo đảm với Dục Ca Nhi trở về nhất định có thể ăn heo sữa nhỏ nướng, ta bảo Hồng Ngọc làm cho Dục Ca Nhi được không? Hồng Ngọc làm heo sữa nhỏ nướng giỏi nhất, còn có thể thoa mật ong con thích, nướng dầu thêm thơm ngát, cắn một cái đều là loại giòn chảy mỡ đó.

Oa,




/103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status