Mỹ Nhân Như Họa

Chương 12 - Chương 12

/103


Ước chừng sau nửa canh giờ, trong phòng không có động tĩnh, nghĩ rằng Tiểu Kỳ Lân kia đã bị Tiêu tướng quân dỗ ngủ thiếp đi.

Vào lúc này, Thẩm Họa cũng không dám quên mục đích của chuyến này nữa, yên vị ở trên giường nệm chờ Tiêu tướng quân ra ngoài, hiện tại không mở miệng cầu việc với hắn cũng không được rồi, Tiêu Dịch nhẹ bước chân lui ra khỏi phòng trong thuận tiện che lại mành, dặn dò nha hoàn mặt tròn một lát sau khi các chủ tử đều rời khỏi thì đi vào trông coi cẩn thận.

Thẩm Họa cũng đứng lên theo, nhỏ tiếng nói: Dục Ca Nhi ngủ chưa?

Nàng đương nhiên là đang gợi ra đề tài với vị biểu ca này, dù sao cũng không tiện há miệng liền nói mình muốn qua đêm ở Kỳ Lân cư, nhân tiện để cho nha hoàn của nàng cũng có thể ngủ tiếp thoải mái ở nhà kề một gian các chủ tử nghỉ ngơi.

Nàng hỏi cẩn thận từng li từng tý, Thẩm Họa trải qua một ngày cũng coi như có chút lần ra tính tình của vị Đại Biểu Ca này, âm tình bất định (thất thường), nói không chừng câu nào của mình sẽ chạm vảy ngược của hắn, làm cho hắn đen mặt.

Tiêu tướng quân gật đầu một cái, Dục Ca Nhi, bé rất thích muội.

Nói đến đây, trên mặt anh tuấn của Tiêu Dịch khẽ mỉm cười, tâm tình dĩ nhiên là rất tốt.

Tính tình con trai của mình quái đản, tuyệt đối là Hỗn Thế Tiểu Ma Vương trong Hầu phủ, trong ngày thường những người kia muốn tới đây gần gũi cậu, đều là mặt nóng dán mông lạnh của thằng nhóc này.

Duy chỉ có Thẩm Họa khác biệt, mới vừa rồi lúc ăn cơm, hắn cũng chỉ có lòng để Thẩm Họa và Dục Ca Nhi gần gũi, cũng coi là thử dò xét thái độ của Dục Ca Nhi với Tiểu Biểu Muội.

Cho dù Dục Ca Nhi không thích, sau này cũng muốn để cho hai người thân thiết nhiều hơn, tóm lại tương lai phải trở thành người một nhà.

Nhưng không ngờ Dục Ca Nhi lại cũng không lạnh nhạt chút nào, mở miệng một tiếng Họa Nhi cô cô, rúc vào trong ngực của nàng, thật là ghen chết Tiêu tướng quân, hận không thể rớt cái ôm với con trai, cũng có thể dựa vào trong ôn hương nhuyễn ngọc này.

Cho nên khi thấy bộ dáng Dục Ca Nhi y như một con sói nhỏ dựa sát sói mẹ liếm sữa, Tiêu Dịch cũng có chút giật mình đối với việc này.

Có điều càng nghĩ trong lòng càng thuận sướng, sự hòa thuận trước thành thân như vậy ngược lại bớt đi rất nhiều việc phiền lòng, sau này chỉ cần thương yêu thật tốt tiểu biểu muội này là được, những việc nhà sửa sang lặt vặt không rõ khác xem ra đều là người khác không hòa thuận mà thôi, cũng không có mảy may quan hệ với Tiêu Dịch hắn.

Thẩm Họa nghe lời Tiêu tướng quân nói lại khẽ trợn mắt nhìn, thầm nghĩ cũng kỳ quái, làm sao nhìn tiểu Kỳ Lân này cũng là loại người không thích thân thiết với người bình thường, buổi trưa thấy tình hình Dục Ca Nhi giương cung bạt kiếm nhe răng với Mặc Lan, mà nàng ta chung đụng với Tiểu Kỳ Lân cũng đã hai năm rồi nhỉ.

Mặc Lan chắc hẳn yêu ai sẽ yêu cả đường đi thương yêu lấy lòng tiểu Kỳ Lân này mới phải, quan hệ hai người cũng chung sống giằng co như vậy, nếu nói là bởi vì Mặc Lan muốn tu hú chiếm tổ chim khách, chiếm địa vị mẫu thân cậu mới không cho sắc mặt, vậy mới nãy Dục Ca Nhi hỏi thăm Tiêu tướng quân có phải thích mình hay không, nên càng phải lấy ra móng vuốt sắc bén mới đúng.

Còn có bản lãnh phá rối cả cái sân hò hét ầm ỉ, nhất định là tính tình không tốt, mới vừa rồi cậu bằng lòng gần gũi, Thẩm Họa cảm thấy Tiểu Kỳ Lân chính là cần một tay đút đồ ăn và đệm dựa mềm mại mà thôi?

Lại nghe Tiêu tướng quân nói như vậy, có điều không biết là ảo giác của hắn, hay là cố ý nói cho mình nghe?

Khoảnh khắc này thấy Tiêu tướng quân ý cười gió xuân đầy mặt, Thẩm Họa cảm thấy là lúc thích hợp mở miệng nói một chút chuyện nàng và Hồng Ngọc ngủ lại Kỳ Lân cư.

Nhưng trong cổ họng còn chưa lẩm bẩm ra một từ mềm ngấy, Tiêu Dịch đã xoay người, rồi đối diện nha hoàn mặt tròn kia, trầm giọng nói: Khi trở về, ta lệnh ngươi chuẩn bị gian phòng đã sắp xếp ổn thỏa rồi chứ.

Thẩm Họa nhíu nhíu lông mày nhỏ mảnh xanh đen, đây ý là Tiêu tướng quân cũng muốn ngủ lại Kỳ Lân cư sao?

Nhưng Thẩm Họa biết là Tiêu Dịch có phủ tướng quân đi ra độc lập của mình, chỉ cách khoảng một con đường với Hầu phủ Tiêu thị này, chính là phủ trạch tứ phong lúc trước khi phế thái tử vẫn làm Thành vương.

Tiêu Dịch trở lại nhận phong từ Nam Cương, Lương đế cố ý ban thưởng phủ đệ mới, nhưng hắn lại cố ý đòi hỏi phủ trạch hoang phế này, sửa chữa lần nữa.

Thường ngày cũng không ở tại Hầu phủ, cho nên phủ tướng quân vắng ngắt này đã có rất nhiều nữ nhi muốn đi sưởi ấm một chút, hơn nữa muốn ủ nóng hầm hập kháng (giường lò) lạnh kia.

Sau khi Dục Ca Nhi không còn mẫu thân, chính là Tiêu lão phu nhân vất vả cực khổ nuôi lớn, Tiêu Dịch bèn để Dục Ca Nhi ở với Tiêu lão phu nhân, Thẩm Họa suy nghĩ nhất thời chần chừ có cần trở về phòng khách nhỏ nghỉ ngơi một đêm nữa hay không.

Dù sao nàng và Tiêu Dịch đều là tuổi trưởng thành, lại nam nữ có khác biệt, dù trong sạch thì lời người cũng đáng sợ.

Nha hoàn mặt tròn lại liếc mắt nhìn Thẩm Họa trả lời: Đã dọn dẹp xong cả rồi, một lát nô tỳ dẫn biểu tiểu thư đi nhìn một chút, nếu thiếu cái gì, nô tỳ lại đi báo lĩnh với Tổng Quản Sự, đợi đến ngày mai còn có thể theo yêu thích của tiểu thư trang trí một lần nữa, Đại công tử đương nhiên có thể yên tâm.

Nghe thế Thẩm Họa bừng tỉnh hiểu ra, không ngờ gian phòng trong miệng Tiêu Dịch lại là chuẩn bị phòng ngủ cho mình, nói tốt như thế, nàng thuận tiện làm như không biết, chỉ để ý nghe dặn dò.

Tiêu tướng quân ừ một tiếng, Sắc trời không còn sớm, biểu muội nên nghỉ ngơi sớm chút đi, bây giờ trong viện ít người, muội có chuyện thì tới trong phòng Dục Ca Nhi gọi Trụy Nhi, nàng ta đã theo ta từ nhỏ, là một người

/103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status