Mượn Đến Hạnh Phúc

Chương 22: Quanh co (2)

/27


Nghiêm Di Nhiên trước khi tốt nghiệp đại học đã tham gia cuộc thi công chức của thành phố A, vì thế khi cô tốt nghiệp đại học tháng thứ ba, liền chính thức trở thành nhân viên công chức như mong ước của cha mẹ. Từ nhỏ, cô tự nhận không phải là một bé ngoan, duy chỉ có chuyện công tác này là hoàn toàn thuận theo ý nguyện của họ.

Kỳ thật, mong cô làm nhân viên công vụ không chỉ có ba mẹ cô, dì của cô, vợ của một nhà ngoại giao. Dì nói: “Một cô gái, không cần có quá nhiều quyền lực, hay tài năng bởi về sau ngay cả chăm sóc gia đình còn không thể làm tốt. Ổn định mới là thượng sách.” Đó là quan niệm truyền thống cỡ nào, không ai có thể tưởng được những lời này xuất ra từ miệng một vị phu nhân nhà ngoại giao.

Người dì này định cư ở nước ngoài hôm nay mới về nước, liền đặc biệt hẹn Nghiêm Di Nhiên đi ăn cơm. Nghiêm Di Nhiên cùng người dì này cũng không thân, dì lâu nay vẫn ở nước ngoài, hơn nữa quan hệ giữa dì và ông cô cũng không tốt, ông không hay nhắc tới dì, dì cũng rất ít khi về nhà, cho nên không mấy người biết cô có một người dì. Nhưng dì đối với cô, người cháu gái duy nhất lại vô cùng yêu thương, mỗi lần có cái gì tốt đều không quên cô. Như lúc này, ăn cơm lại chọn một quán nhiều quan lại quý nhân thường lui tới nhất thành phố A để ăn.

Nhà hàng tư nhân này đặt tại nơi rất hẻo lánh, ở trong một ngõ nhỏ vắng vẻ yên tĩnh, nếu không phải dì phái xe tới đón, Nghiêm Di Nhiên sợ là không thể nào tìm ra nơi này. Kẻ có tiền thật là kì quái, ăn cơm cũng phải chịu hành hạ vậy sao, ngay cả địa chỉ cũng phức tạp như vậy, dường như họ nghĩ cái gì hiếm lạ mới là tốt nhất.

Người phục vụ dẫn cô vào nhà hàng, nhà hàng này trang hoàng rất sang trọng, thực sự có nhã khí, rất phù hợp với khiếu thẩm mỹ của các nhân vật quan trọng. Những người có tiền ăn cơm, ngoại trừ hương vị, còn muốn “ăn” trang trí, hình thức trang trí lại có giá trị hơn, có thể biểu thị thân phận bọn họ. Ngõ nhỏ trước sân vẫn giữ lại hương vị ban đầu của văn hóa Trung Quốc, cao cao dưới mái hiên treo lồng đèn đỏ, xuyên qua cả sân, cuối cùng vào tận bên trong sương phòng.

Một đường đi này, Nghiêm Di Nhiên cảm thấy mình không phải đến ăn cơm, mà là đang ở cổng lớn chờ tứ gia tiếp kiến.

Bữa cơm này, hương vị quả nhiên không bình thường, giá đương nhiên sẽ càng không bình thường. Nghiêm Di Nhiên xin phép dì đi toilet. Những ngôi nhà cổ về điểm này thì không tốt, không thể mỗi phòng đều có toilet, đặc biệt bất tiện. Nhưng dựa vào cách trang hoàng nơi đây, toilet tự nhiên cùng một đẳng cấp.

Từ toilet đi ra, Nghiêm Di Nhiên vẩy vẩy bàn tay còn ướt nước, từ từ đi vào hành lang gấp khúc, thành phố A vào buổi tối đầu thu thật mát mẻ, gió se se lạnh thổi tới trên mặt rất thoải mái. Đứng dưới mái nhà cong, ngẩng đầu có thể thấy ánh trăng, thật dễ chịu. Từ cổ chí kim, kẻ có tiền thật biết cách hưởng thụ.

Nhưng, nhà cổ cũng không phải tất cả đều tốt, nhà hàng này không những ít buồng vệ sinh độc lập, ngay cả cách âm cũng không được quan tâm lắm, thật sự rất nguyên thủy. Khi Nghiêm Di Nhiên trở về, đi ngang qua một gian phòng, trong lúc vô ý cô nghe thấy vài câu trong phòng, không hiểu nội dung, chỉ có một câu còn sót lại, nhưng giọng nói rất quen thuộc.

“Mẹ… cái đó…”

“… Không đồng ý… Không thể nào đồng ý.”

Trong phòng chắc là hai mẹ con. Nghiêm Di Nhiên không dám đứng lại nghe thêm, bước nhanh trở về phòng mình. Nghe trộm là không lễ phép, lại còn ở nơi cao quý này mà nghe trộm, thì càng là nhân phẩm xuống cấp.

Khi trở về phòng ăn, dì hỏi cô ăn có ngon miệng không, giá bữa ăn đủ cho cô một mình ở thành phố A ăn trong ba tháng, còn có thể ăn không ngon sao? Cả hai ăn uống xong xuôi, đang chuẩn bị đi về. Dì ngày mai phải về nước, lần này trở về chủ yếu là dự lễ tốt nghiệp của cô, cũng như thi nhân viên công chức, về thăm cô, nên thời gian ở lại không thể quá lâu.

Khi đi ra khỏi phòng, tình cờ thấy phòng bên cạnh mở cửa, xem ra cũng chuẩn bị rời khỏi, cũng phải thôi, điểm này, đúng là cơm no rượu say tất sẽ tàn tiệc. Nghiêm Di Nhiên lúc đến một đường đi vào, không gặp một người khách nào, chỉ cảm thấy nơi này thật sự thanh tịnh. Cô rất tò mò, tại một nơi tiếng tăm như thế này ăn cơm có thể gặp vài vị quan to, ngôi sao điện ảnh hoặc những người nổi tiếng cũng nên.

Đang suy nghĩ, chỉ thấy phòng cách vách có một vị phu nhân cao quý tao nhã đoan trang bước ra cửa, dáng vẻ của vị phu nhân này rất đẹp, tuy rằng đã lớn tuổi, vẫn có thể nhìn ra phong thái trước đây. Khi còn trẻ nhất định là một đại mỹ nhân.

Dì cũng thấy vị phu nhân cách vách đi ra, lập tức kéo cô qua nhiệt tình chào hỏi. Cô không nghĩ là dì biết vị phu nhân này, xem ra vị này không phải là người nổi tiếng, mà là phu nhân của vị quan chức nào đó rồi.

“Thẩm phu nhân, xin chào xin chào, không nghĩ tới đây có thể gặp ngài, thật là khéo quá.”

Dì là người phụ nữ rất giỏi giao tiếp, từ khi còn trẻ đã vậy. Nghiêm Di Nhiên mắt thấy dì cùng vị Thẩm phu nhân này đứng chung một chỗ, dì ngày thường vẫn thấy là một phụ nữ xinh đẹp, nhưng lúc này về tuổi tuy có ưu thế hơn, nhưng vẫn bại trận, Thẩm phu nhân vẫn lấn át được tất cả các mặt.

“Lý phu nhân, xin chào, gặp gỡ bà thật là khéo, về nước khi nào vậy?”

“Mới về ngày hôm qua, về thăm cháu gái của tôi. Thẩm phu nhân, để tôi giới thiệu, đây là cháu gái của tôi, tên là Nghiêm Di Nhiên.” Bà xoay người kéo tay của Nghiêm Di Nhiên giới thiệu cho Thẩm phu nhân “Nhiên Nhiên, vị này là Thẩm phu nhân.”

“Thẩm phu nhân, xin chào, rất vui được gặp ngài!”

Thẩm phu nhân toàn thân toát ra phong thái vô cùng cao quý, nhưng cũng thật hiền lành, bà mỉm cười nhìn Nghiêm Di Nhiên, Nghiêm Di Nhiên nhưng lại bất giác khó chịu, cảm thấy đôi mắt của vị trưởng bối trước mặt có chút quen.

“Cô bé trông thật đẹp, quả là khiến mọi người thích. Thật là trùng hợp, tôi hôm nay cũng tới cùng con trai.”

Thẩm phu nhân nói xong, nhìn lại vào trong phòng, một lúc sau, một người cao lớn từ bên trong đi ra.

Làm sao Nghiêm Di Nhiên lại cảm thấy hình dáng ấy quen thuộc như vậy?

“Đây là con trai tôi, Thẩm Gia Hạo.”

Thẩm Gia Hạo, Nghiêm Di Nhiên kinh ngạc, thật đúng là anh ta.

Thẩm Gia Hạo đứng trước mặt họ khẽ gật đầu, trên mặt lộ một nụ cười lịch sự.

“Xin chào!” Thẩm Gia Hạo bình tĩnh bắt tay với dì, sau đó mới chuyển sang bên cạnh, “Nghiêm Di Nhiên, thật đúng là sự trùng hợp ngẫu nhiên!”

“Hai người quen nhau?”

Thẩm phu nhân cùng dì gần như trăm miệng một lời.

Biết quan hệ của bọn họ, Thẩm phu nhân đối với Nghiêm Di Nhiên có vẻ thân thiết hơn, kéo tay cô thân thiện nói

“Như vậy rất tốt, rất tốt, cháu gái, rảnh rỗi ghé nhà chúng ta chơi.”

Những lời này Nghiêm Di Nhiên nghe rất quen, thân mật như vậy, giống với mấy người trong đại viện. Nghiêm Di Nhiên liền thích vị Thẩm phu nhân không có chút kiêu ngạo, lại rất thân mật này.

Khi rời khỏi nhà hàng, ngồi trên xe, dì nói cho cô, Thẩm phu nhân là phu nhân của Thẩm Anh Tiệp.

Thẩm Anh Tiệp, khi còn là sinh viên, Nghiêm Di Nhiên vẫn có chút hiểu biết cơ bản về chính trị, không cần dì giới thiệu, cô cũng có thể biết ông ấy là ai.

“Còn có điều cháu không biết, Thẩm Anh Tiệp là con út của Thẩm Bỉnh Nam.”

Thẩm Bỉnh Nam? Lừng lẫy đại danh lão tướng quân Thẩm Bỉnh Nam? Ông năm đó chiến tích sặc sỡ, chiến tích của ông trên chiến trận còn được dựng thành nhiều bộ phim và các tác phẩm truyền hình.

Nói cách khác, Thẩm Gia Hạo là cháu trai Thẩm Bỉnh Nam, con trai Thẩm Anh Tiệp.

Đây mới là điều khiến Nghiêm Di Nhiên kinh ngạc nhất. Trước kia biết Thẩm Gia Hạo, chỉ biết rằng anh là một nhân vật lớn trong đại học G, một người  tuyệt vời trong tất cả các khía cạnh, được các nữ sinh trong trường sùng bái thành một nhân vật phong vân mà thôi, cho tới bây giờ không nghĩ tới anh còn có gia cảnh từng đó. Anh hẳn là chưa từng nói qua gia thế với người khác, ngay cả Tiếu Lâm Lâm chỉ sợ cũng không biết. Người duy nhất biết chắc cũng chỉ có Chu Lượng, nhưng thân thế như thế, Chu Lượng sao dám nói lung tung, chắc ngay cả Hà Phi Thiến anh ta cũng không dám hó hé nửa câu.

Nghiêm Di Nhiên thế mới biết, Thẩm Gia Hạo người đàn ông này thật đúng là sâu không lường được.

~~**~~

Người mới tốt nghiệp đại học, mới ra xã hội hàng ngày sống như đang trong chiến tranh ở đơn vị mới, người mới tự nhiên phải nhu thuận, chăm chỉ, tích cực cố gắng làm việc, vì các đồng nghiệp khác có một ấn tượng tốt về mình.

Dựa theo quy định, cảnh sát nhân dân mới khi tham gia công tác phải đến cơ sở làm việc, nói hoa mỹ là vì tích lũy kinh nghiệm. Ngày hôm đó, khi Nghiêm Di Nhiên tại văn phòng cảnh sát ở phía tây thành phố A bận việc ngập đầu, thì di động bị văn kiện dày đè lên phát ra tiếng chuông rất nhỏ, cô duỗi một bàn tay xuống dưới văn kiện lấy điện thoại, xem cũng không xem, liền bấm nghe để ở bên tai. 

“Xin chào.”

“Nhiên Nhiên, có chuyện lớn.”

Hà Phi Thiến lớn giọng hét như muốn đâm thủng màng nhĩ của cô, cô nàng này không thể bình tĩnh chút sao? Tốt xấu gì cũng là một luật sư.

“Này đại luật sư, có thể phiền toái cậu không cần kích động như vậy được không?”

“Nhiên Nhiên, thật sự có chuyện lớn. Lâm Lâm muốn kết hôn.”

Nhiều lời, đương nhiên kết hôn là chuyện lớn, nhưng cô dâu cũng không phải Hà Phi Thiến cô, cô ấy có cần thiết hưng phấn như vậy không?

“A, rốt cuộc cũng muốn kết hôn, đây là chuyện tốt. Nhưng cậu kích động cái gì, không biết còn tưởng rằng cậu muốn kết hôn cơ!”

“Không phải không phải.”

Không phải? Cái cô này sao hôm nay nói toàn chuyện vô lý không vậy? Cô làm luật sư bằng cách nào vậy?

“Vậy rốt cuộc là muốn kết hôn, có phải hay không? Tôi nơi này công việc mau cháy tới tận lông mày rồi, xin ngài nói chuyện có thể đừng úp úp mở mở được không? Đừng bắt tôi một câu hỏi một câu đáp chứ?”

“Là như vậy, Lâm Lâm muốn kết hôn, chú rể không phải Thẩm Gia Hạo, là một ông già ngoại quốc đã qua năm mươi.”

Nghiêm Di Nhiên buông văn kiện trong tay, dừng một chút mới vội đứng lên, thì ra đây mới là cái gọi là chuyện lớn. Còn là một chuyện vô cùng lớn.

“Tại sao có thể như vậy? Hai người kia rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Hai người kia cũng thật quá vô lý, thời gian ngắn như vậy lại muốn chia tay, khó khăn lớn như ngăn cách ngàn dặm còn qua được, cũng không biết quý trọng, để có thêm động lực vượt qua. Lúc này lại diễn cái trò gì đây?

“Cụ thể tớ cũng không rõ lắm, vừa rồi nhận được điện thoại của Lâm Lâm, cậu ấy đã ở sân bay, nói là đi chuyến bay lúc 1: 00 sang Mỹ. Tớ đang chạy tới sân bay, cậu cũng nhanh tới đây đi, chúng ta gặp tại sân bay.”

Nói xong, Hà Phi Thiến liền cúp điện thoại. Nghiêm Di Nhiên cầm di động, khi đó mới phát hiện có mười mấy cuộc gọi nhỡ, có Tiếu Lâm Lâm gọi, cũng có Hà Phi Thiến gọi, chắc vừa rồi bị văn kiện đè lên, âm thanh quá nhỏ khiến cô không chú ý.

Không để ý nhiều nữa, Nghiêm Di Nhiên cầm lấy túi xách, tạm thời xin phép lãnh đạo, chạy ra đồn cảnh sát, đón một chiếc xe taxi chạy thẳng đến sân bay.

Sân bay ở phía đông ngoại ô thành phố, Nghiêm Di Nhiên đi làm ở phía tây, đi đến đường cao tốc vanh đai cũng phải mất nửa giờ mới có thể đến, cô ngồi trên xe điện thoại cho Hà Phi Thiến, bắt cô bất cứ giá nào cũng phải lưu lại Tiếu Lâm Lâm.

Từ khi tốt nghiệp tới nay, nơi làm việc khác nhau, nên các cô không thể ở cùng nhau, Hà Phi Thiến ở phía đông thành phố mở một văn phòng luật sư, vì thuận tiện ở gần công ty thuê một căn phòng ở; Nghiêm Di Nhiên làm ở đồn cảnh sát phía tây thành phố, gần đồn có kí túc xá, hai người ở chung một gian, không cần tiền thuê nhà, trong đồn lại có nhà ăn, làm gì còn có lựa chọn nào tốt hơn; về phần Tiếu Lâm Lâm, từ khi Thẩm Gia Hạo trở về, anh ta chính là ông trời của cô, cô ấy chuyển theo ở cùng anh ta, toàn tâm toàn ý hầu hạ vị thiếu gia đó. Mọi người đều bận việc, cũng ít gặp mặt, càng không thể như thời gian đại học tùy tâm tùy ý nói chuyện phiếm. Bất thình lình biến cố đến khiến mọi người trở tay không kịp, hoàn toàn bị xáo trộn tất cả.

Khi Nghiêm Di Nhiên tới sân bay, Tiếu Lâm Lâm đã đi rồi, Hà Phi Thiến cuối cùng cũng không thể giữ cô ấy lại. Hà Phi Thiến nói, Tiếu Lâm Lâm lúc đó không hề khóc, chỉ là ánh mắt trống rỗng vô hồn, nhìn ra được thật tuyệt vọng, đi cũng rất kiên quyết. Trước khi lên máy bay, cô chỉ nói một câu:

“Thẩm Gia Hạo sẽ không kết hôn với tớ, từ hôm nay trở đi, tớ không cần anh ta nữa.”

/27

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status