Một Tay Che Trời , Nữ Chính Khó Thoát (Sắc)

CHƯƠNG 12

/122


CHƯƠNG 12

Anh bóp mặt cô, nhưng ghét bỏ trên đó dính đầy nước, lại quay sang bóp cổ cô.

Nói như cảnh cáo "Còn khóc nữa tôi lột sạch em rồi ném ra ngoài."

Thành Anh bị lời anh nói dọa sợ, nhưng bây giờ cô thật sự là tiến thoái lưỡng nan, ngoại trừ khóc ra thì không biết phải làm gì cả.

Cô nắm chặt tay Ngụy Nhất Xuyên, sợ anh không vui liền quẳng cô ra ngoài, hoặc bóp gãy cổ cô.

"Còn khóc không?" Ngụy Yến Xuyên lạnh lùng hỏi.

Thành Anh đã có kinh nghiệm, mặc kệ nước mắt không ngừng được nhưng đầu vẫn lắc như trống lắc, ngập ngừng đáp "Không khóc, không khóc."

Lúc này Ngụy Yến Xuyên mới buông tay, để cho Thành Anh lấy lại hơi để thở, tiếp đó không chút khách khí lôi cô vào phòng.

Thành Anh lảo đảo mấy bước, vịn tường để đứng vững, sau đó vội vàng gom quần áo lại.

Dáng vẻ này trong mắt Ngụy Yến Xuyên chẳng khác nào muốn cự còn nghênh.

Anh bước từng đến gần cô.

"Bên dưới."

Mới vừa rồi bị cô khóc làm phiền nhiễu tiết tấu, nhưng không có nghĩa là lần này anh sẽ tha cho cô.

Thành Anh mím môi, động tác cứng nhắc, Ngụy Yến Xuyên biết rõ cô muốn làm gì, một chiêu sao có thể qua ải hai lần, trong giọng nói mang theo chút lửa giận "Ông đây không sờ."

Chỉ xem.

Căn bản cũng chạy không thoát.

Hai tay Thành Anh đan chéo trước ngực, móng tay trái bấu vào tay phải.

Bởi vì không thể mặc quần lót, nhưng để không bị cọ xát nên cô không mặc quần mà mặc váy.

Giữa hai chân, hoàn toàn trống không.

Ngụy Yến Xuyên nhìn cô do dự, sự kiên nhẫn vốn có cũng đã hết sạch, nói thẳng "Vén lên."

Thành Anh phát hiện, mỗi lần anh nói chuyện như đang ra lệnh thì cô đều không có cách nào cự tuyệt.

Giống như bây giờ Ngụy Yến Xuyên bắt cô vén phản ứng đầu tiên của Thạch Anh là làm theo.

Cô hít một hơi thật sâu, cúi đầu né tránh ánh mắt Ngụy Yến Xuyên, từ từ cúi người, chầm chậm nắm tà váy vén lên...

Giống như sân khấu kịch lúc mở màn, theo màn che được kéo ra, phong cảnh dần dần hiện ra trước mắt cho đến khi không còn gì ngăn cản, nhìn không sót thứ gì.

Đôi chân trắng nõn thẳng tắp ngoan ngoãn đứng đó, so với màu trắng hoa bách hợp còn tươi trẻ hơn, càng lên cao, là một chùm lông thưa mềm mại, mơ hồ che dấu âm hộ hồng hào mềm mại.

Bởi vì vẫn đang cúi đầu, cho nên Thành Anh không biết Ngụy Yến Xuyên muốn nhìn đến khi nào, vẫn ngoan ngoãn vén váy, nhưng thật ra nhìn bằng mắt thường cũng thấy mặt cô đã đỏ tới mức nào.

Cô cảm thấy như mình sắp không đứng vững nổi nữa.

Ngụy Yến Xuyên không nói một lời, thời gian cứ trôi qua, ngay lúc Thành Anh cắn môi dưới, anh ra lệnh nói "Tự cởi hết rồi lên giường nằm đi."

Thành Anh buông váy, trái tim đang treo lơ lửng chưa buông lại bắt đầu khẩn trương, đối với chuyện sắp phát sinh cô chẳng biết chút gì, hoàn toàn bị Ngụy Yến Xuyên khống chế trong tay.

Sợ Ngụy Yến Xuyên chờ lâu sẽ không tốt cho mình, Thành Anh thử hùa theo anh, dùng giọng mũi “ừm” một tiếng đáp lại anh.

"Biết liêm sĩ chút” bốn chữ này mém chút nữa đã bật ra khỏi miệng của anh, Ngụy Yến Xuyên lần đầu phát hiện, Thành Anh hình như thường xuyên ngậm miệng nói "Ừm", hơn nữa cô hoàn toàn không ý thức được nói như vậy sẽ giống thở dốc như thế nào.

Nhất là những lúc như thế này.

Trong lòng Thành Anh nghĩ rất đơn giản, cô chỉ muốn nhanh chóng kết thúc trận chiến này mà thôi.

Dưới mắt của Ngụy Yến Xuyên mà tự mình cởi sạch, Thành Anh như đã hoàn thành xong một chuyện quan trọng trong đời người, lúc cuối cùng nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền, môi mím chặt, hai tay nắm thành quyền để bên người, chân mày nhíu chặt thể hiện cho người khác thấy cô có bao nhiêu không muốn.

Ngụy Yến Xuyên từ tốn bước đến mép giường, từ trên nhìn xuống, đột nhiên đưa một ngón tay vào âm hộ của cô.

Nơi đó vô cùng khô khốc, khó đưa vào.

Thế nhưng Ngụy Yến Xuyên chỉ đảo hai vòng, nơi nhạy cảm ấy đã ào ạt tuôn ra nước ngọt.

Anh lại tiếp tục ấn vào tìm kiếm, ngón tay thon dài hướng lên trên, dễ dàng chạm đến nơi nhô lên đó.

Nhấn một cái, Thành Anh giật nảy người, cảm giác tê dại từ nơi đó truyền đến, toàn thân như có dòng điện đi qua, không đau, nhưng cảm giác này cô chưa từng trải qua.

Đôi mắt của cô càng nhắm chặt.

Tinh thần chống cự, cơ thể lại vô cùng phục tùng.

Đồ đàn bà dâm đãng, không biết lên đỉnh bao nhiêu lần rồi, Ngụy Yến Xuyên nghĩ.

"Đừng có làm ra vẻ như đang bị hiếp như vậy." Đã lên tới giường anh rồi, mà còn làm như trung trinh liệt nữ.

Một tay khác của Ngụy Yến Xuyên làm xằng làm bậy trên người cô, nhìn thấy dáng vẻ liều chết của cô, càng ra tay mạnh bạo.

Thành Anh nắm chặt drap giường, cô không quen bản thân mình như vậy,


/122

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status