Một Nhà Hồ Ly Thân Thiết

Chương 12 - Chương 11

/37


Khi Tô Tiểu Ly tỉnh dậy đã là bốn giờ chiều.

Cô phát hiện vậy mà mình vẫn nằm trên giường ở trong ký túc xá.

Mặc dù không thay quần áo, nhưng cuối cùng cũng không lưu lạc đầu đường hoặc là tỉnh lại trên giường người khác.

Cùng cảnh ngộ uống nhiều ngày hôm qua, Tiểu Mễ giờ phút này đang cầm một cây thước chọc chọc vào cánh tay cô.

“Cậu có biết tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì không?”



“Tối hôm qua cậu đã thổ lộ với Vệ đại công tử rồi!” Mà còn là hai người đối mặt, ngang nhiên tỏ tình!



“Mẹ kiếp! Đừng nói với lão nương là cậu không nhớ gì hết!”

Bạn Tô lắc đầu, không hề có tí ấn tượng nào.

Vẻ mặt Tiểu Mễ như kiểu tức chết lão nương mà.

Lại nói, bạn học Tiểu Mễ, bạn cũng không uống nhiều mà, tốt xấu gì bạn Tô cũng là mượn rượu làm loạn, thuận tiện tỏ tình.

Thật ra thì Tiểu Mễ uống rượu say nhanh mà tỉnh cũng nhanh.

Vừa mở mắt thì phát hiện bạn Tô nào đó đang say dựa vào vai Vệ Nhiên, một cái tay còn chọc thẳng vào ngực anh.

Cô vội vàng đứng dậy, xông lên tóm lấy Tô Tiểu Ly nói một câu: “Cô ấy uống nhiều rồi, em đưa cô ấy về ký túc xá!”

Nhìn Tiểu Mễ kéo một cô gái uống say thở hồng hộc.

Trần Dã và một bạn học trường Luật không yên tâm, đi theo đưa hai người về.

Vệ đại công tử không nhúc nhích, chỉ lộ ra một nụ cười sâu xa.

Nói như vậy, cô đã thổ lộ với Vệ Nhiên sư huynh rồi hả?

Bạn Tô gãi gãi đầu, nhưng tại sao mình không nhớ nổi cái gì hết…

Thật là rắc rối.

Buồn chán nhảy xuống giường, tới ăn thức ăn Tiểu Mễ mua hộ cô, lúc này mới nhớ tới hình như hôm nay là ngày khai giảng.

Tiểu Mễ hừ lạnh một tiếng: “Lão nương đã xin nghỉ giúp cậu từ trước rồi.”

Nhân duyên của Tô Tiểu Ly trong đám nữ sinh cũng không tồi. Chỉ nói một câu cảm cúm một chút xin nghỉ ốm một ngày, đám con gái trong học viện Mỹ thuật chảy một đống nước mắt, mua một đống đồ ăn vặt nhét vào ngực cô, nhờ cô mang về cho Tô toàn năng.

Nếu không phải cô ngăn cản, đoán rằng đám con gái kia sẽ đến thẳng ký túc xá, vậy chẳng phải sẽ bị lộ sao?

Con nhóc Tiểu Ly này cũng rất thông minh, nếu không sao có thể nhận học bổng, sao có thể thu hút Vệ Nhiên.

“Tớ như vậy không phải là thu hút.” Bạn Tô không có việc gì bò lên chỗ máy tính, vừa bật máy vừa trả lời: “Tớ gọi là ngưỡng mộ thôi.”

Chỉ là một cô gái ngưỡng mộ một chàng trai, khi nhìn thấy chàng trai đương nhiên sẽ rụt rè, có gì lạ đâu.

Tiểu Mễ tắt phụt cái máy tính của cô: “Bật máy tính cái lông ý! Nhanh đi thay quần áo!”

Hả… Lại định làm gì?

“Buổi tối tất cả cán bộ của các học viện sẽ đi họp, cậu đừng bảo là quên rồi nhé.”

Tô Tiểu Ly nhíu mày, đời người thật đau buồn.

Chấp nhận đi thay cái áo len mỏng màu hồng có mũ, mặc chiếc quần bò ống côn màu vàng nhạt, chân đi giày màu kem, cuối cùng là khoác một cái áo khoác ngắn màu trắng.

Tiểu Mễ lướt nhìn cô từ trên xuống dưới, hừ một tiếng: “Coi như cũng có một chút vốn liếng để đi quyến rũ người khác.”

“Oa? Tiểu Mễ, cậu đang khen tớ à?”

“Đừng nói nhảm nữa, mau đi thôi!”

Gọi là đi họp, thật ra cũng chẳng có việc gì, mọi người ngồi chung lại với nhau nói chuyện mà thôi.

Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, trường đại học R này lại có cái quy tắc như vậy, ngày khai giảng, cán bộ của mỗi viện đều tụ lại một đống.

Đương nhiên có người coi đây là vinh dự, cũng có người xem nhẹ.

Ví dụ như hot boy Vệ Nhiên, Vệ đại công tử.

Tô Tiểu Ly vào Hội sinh viên hai năm, cho tới giờ cũng chưa từng nhìn thấy anh tham gia.

Nếu không thì đời sau duy nhất của gia đình cách mạng dũng cảm như cô chắc chắn đã dũng cảm tỏ tình rồi!

Mỗi lần như thế, Tiểu Mễ lại cười nhạo cô: “Cậu có gan tỏ tình không, cùng lắm thì mượn rượu tăng thêm can đảm!”

Không ngờ… Thật đúng là bị cô ấy nói trúng.

Chạy một mạch đến tòa nhà làm phòng họp, trời đã bắt đầu tối, đèn đường trong sân trường đã sáng lên.

Đột nhiên Tiểu Mễ nhớ đến mình phải đến dãy nhà tự học bên cạnh tìm người, vì thế bỏ lại bạn Tô chạy sang hướng khác.

Bạn Tô than thở một tiếng rồi lại tiếp tục đi.

Sau đó, khi chuẩn bị tiến vào dãy nhà, bên người lại có một bóng dáng màu vàng nhạt đi lướt qua.

A! A! A!

Chiều cao kia, nửa khuôn mặt kia, cái mũi cao ngất kia, đôi môi gợi cảm kia… Còn không phải là Vệ Nhiên sư huynh sao?

Máu trong cơ thể bạn nữ nào đó dâng lên, nhịp tim cũng tăng lên.

Trai đẹp đang ở phía trước, nếu không ra tay sẽ phải hối hận!

Vì thế, một bàn tay nhỏ duỗi ra, quyết đoán nắm chặt tay áo vàng nhạt sắp lướt qua.

Phù… Bắt, bắt được rồi.

Vốn Vệ Nhiên không hứng thú gì với cái cuộc họp theo kiểu tiệc trà này.

Nếu không phải trong nhà có con của một vị nào đó có quan hệ thân thuộc nhiều đời muốn tham gia vào Hội sinh viên, anh cũng không muốn đến đây.

Đang đi, không ngờ đột nhiên có một bàn tay vươn ra giữ anh lại.

Bình thường những lúc như


/37

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status