Một Đêm Lạc Lối, Cả Đời Truy Đuổi

Chương 29

/1265



Cố Tĩnh Đình đưa tay lên xua xua như thể muốn dùng hành động này để xoá đi sự biến động trong tâm trạng của mình. Tiểu Lâm đúng lúc này lại bước vào cửa  “Cô chủ.” Tiểu Lâm bước lên hai bước, nhìn Trần Chí Trạch một cái rồi nhẹ nhàng lên tiếng  “Xã trưởng Phác của Thanh Phong Xã mời cô đến tham dự một buổi tiệc vào chủ nhật tuần saụ”

Cố Tĩnh Đình đang giơ tay lên ngang mặt thì dừng lại, nhìn chằm chằm vào Tiểu Lâm. Ngày sinh nhật của lão già đó mời mình đến làm gì chứ? Cố Tĩnh Đình hơi nhướng mày như chờ Tiểu Lâm nói nốt nửa câu còn lại. 

Tiểu Lâm gãi gãi đầu  “Lần này xã trưởng Phác ngoại trừ mời cô ra còn mời một vài thiên kim tiểu thư của mấy nhà khác.”

Câu sau chắc chẳng cần nói nữa. Khoé miệng Cố Tĩnh Đình hơi nhếch lên, bản thân cô hiểu lão hồ ly kia muốn làm gì rồi.

Tiệc sinh nhật à? Hay là tiệc xem mắt đây?

Trong đầu cô chợt loé lên hình ảnh một khuôn mặt xinh đẹp khiến vạn vật phải rung động, trong lòng cũng hiểu ra được mấy phần.

“Nếu đã như vậy rồi, vậy cứ tạm thời chưa về Bắc Kinh vội. Xem ra chúng ta phải đi một chuyến đến Seoul rồi.”

Bàn tay mảnh mai, thon dài của Cố Tĩnh Đình vén mấy lọn tóc trước mặt ra phía sau, khuôn mặt dịu dàng, lãnh đạm, nói với ngữ điệu rất nhẹ nhàng nhưng trong mắt cô lại loé lên vài phần kỳ quái, xảo quyệt.

Ánh mắt đó khiến cho Tiểu Lâm và Trần Chí Trạch sợ hãi hơi rụt cổ lại. Mỗi lần Cố Tĩnh Đình lộ ra ánh mắt như vậy chính là ngầm ý thể hiện rằng có người sắp phải chịu đại nạn lớn rồi.

Thành phố Seoul, Hàn Quốc.

Cố Tĩnh Đình bước xuống xe, hai tay kéo cổ áo lên. Cô rất ghét mùa đông, vô cùng ghét. Cô rất sợ lạnh. Mỗi năm lúc đến mùa đông, mỗi khi ra khỏi cửa cô đều quấn bản thân mình kín đến mức trông không khác gì một cái bánh chưng là mấy, và điều đó khiến cô làm việc cũng giảm đi mấy phần linh hoạt. Đó chính là một trong những nguyên nhân khiến cô ghét mùa đông.

Lúc này ở Seoul đã là tháng mười hai rồi, trời lạnh đến thấu xương. Cô mặc một chiếc áo khoác rất dày ở ngoài, cổ quàng khăn ấm nhưng xem ra vẫn không chống lại được sự lạnh giá ở nơi đây. Thực sự là quá lạnh mà.

Một cơn gió lướt qua mặt cô mang theo giá lạnh như dao cắt. Cơn gió vừa thổi qua khiến mặt cô đỏ ửng lên vì lạnh. Ánh mắt cũng mang theo mấy phần lạnh lẽo, trong lòng lại càng thêm hận người đàn ông mà mình sắp phải gặp mặt.

Tiểu Lâm và mấy người khác đứng ở hai bên để bảo vệ Cố Tiểu Đình. Đám người lần lượt bước vào khách sạn được trang hoàng lộng lẫy trước mặt.

Vừa bước vào khách sạn, hơi ấm từ bên trong toả ra khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, cô lập tức tháo khăn choàng cổ ra. Nhưng chưa kịp cởi nốt áo khoác bên ngoài thì cả thân hình được quấn tròn trịa của cô đã bị một người kéo vào lòng.

“Ôi, Tĩnh Đình yêu quý của tôi. Anh nhớ em chết mất. Sao bây giờ em mới đến vậy?” Một giọng nói mang theo sự nhiệt tình và cực kì thân thiết vang lên.

Cố Tĩnh Đình bị anh ta ôm chặt đến mức cháng váng. Một lúc sau, cô nhanh chóng vươn tay ra, kéo cánh tay của đối phương đang ôm mình, kéo nó ra, giơ lên rồi gập xuống.




/1265

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status