“Ca…” Hai mắt Thương Viêm bị bịt kín, hai tay bị trói chặt. Cậu chỉ biết cậu đang nằm trên một chiếc giường lớn mềm mại, bên cạnh còn có một hơi thở không thuộc về cậu, Thương Viêm không hề do dự liền kêu Diễm Quân Ly. Bởi vì chỉ bằng coi trọng mà Diễm Quân Ly đối với cậu, cậu nghĩ nát đầu cũng không ra, ai dám trước mặt đại BOSS, cả gan cướp cậu đi.
“Em cũng biết là anh.” Ở bên giường truyền tới tiếng cười trầm thấp, hai chân của Thương Viêm bị Diễm Quân Ly bắt lấy, tạo thành một loại áp lực nhượng Thương Viêm nảy sinh dục vọng muốn chạy trốn.
“Ca…” Thương Viêm vặn vẹo eo, phát hiện cả tay chân của mình đều đang bị trói, tuy rằng buộc không quá chặt, nhưng rất có kỹ xảo, vừa không làm cậu cảm thấy đau đớn cũng vừa không để cậu có cơ hội thoát khỏi.
Trong lòng Thương Viêm chậm rãi dâng lên một cảm giác không quá phù hợp, từng trận nguy hiểm nảy lên trong đầu, cậu khiếp đảm mà kêu Diễm Quân Ly, cậu không rõ BOSS làm như vậy là vì cái gì.
“Anh ở đây.” Tay Diễm Quân Ly sờ vào Thương Viêm, y nằm đè trên người cậu, chân bị Diễm Quân Ly chặn lại, lời nói nhẹ nhàng như đang muốn dỗ dành Thương Viêm. “Nơi này là không gian, chỉ có hai người chúng ta.”
“Kia…” Thương Viêm muốn nói lại thôi, cậu giật giật cánh tay bị trói ý bảo Diễm Quân Ly, tình huống này là gì.
“Vì phòng ngừa em chạy trốn ah ~” Diễm Quân Ly nói khiến Thương Viêm rùng mình một cái, đồng thời cậu còn phát hiện tay của Diễm Quân Ly đang vuốt ve trên người cậu, cho dù bị bao phủ bởi tầng tầng quần áo, nhưng Thương Viêm vẫn từ tiếng hít thở của Diễm Quân Ly mà hiểu được cái gì đó.
“… Ưm…” Thương Viêm còn chưa kịp nói ra tiếng, miệng đã bị cắn, bị người kia dùng sức mút vào, đầu lưỡi ở trong miệng của Thương Viêm như đang muốn tuyên cáo dục vọng chiếm hữu. Hiện tại trong không gian chỉ có hai người là cậu và BOSS, như vậy cái hôn này cậu không cần đoán cũng biết là của ai.
Diễm Quân Ly hôn đầy kỹ xảo, có chiếm hữu, có ôn nhu, có cưng chiều. Một loại cảm giác được yêu, được người ta nâng niu chậm rãi dâng lên trong lòng. Cho dù Thương Viêm biết rất rõ đối tượng mà mình đang hôn là ai, cậu cũng không thể nào cưỡng lại được mà chìm đắm trong đó.
Còn Diễm Quân Ly, một bên bá đạo hôn lên đôi môi mà y mong ước bấy lâu, một bên luồn tay vào trong áo Thương Viêm, hoàn toàn không màng đến suy nghĩ của Thương Viêm, tay nhắm trúng mục tiêu, hai khối đậu đỏ đã bị Diễm Quân Ly vuốt ve dựng thẳng.
Lực đạo không nặng không nhẹ làm Thương Viêm bất ngờ không kịp đề phòng mà phát ra một tiếng rên khẽ, thanh âm từ trong đôi môi đang dây dưa với Diễm Quân Ly phát ra, mang theo hàm ý khiêu khích, kích khởi dục vọng của y.
Diễm Quân Ly buông tha đôi môi bởi vì hôn mà sưng đỏ, một đường uốn lượn xuống phía dưới, toàn bộ hơi thở bao phủ lên trên người Thương Viêm, nhượng Thương Viêm giật mình một cái “… Ca?” Thương Viêm thở dốc, mang theo sợ hãi mà gọi Diễm Quân Ly, loại phát triển này, cho dù là cậu cũng không thể nào lãnh tĩnh nổi.
Cúc hoa nhà cậu… Còn có thể bảo trụ không!!?? o(>﹏
“Em cũng biết là anh.” Ở bên giường truyền tới tiếng cười trầm thấp, hai chân của Thương Viêm bị Diễm Quân Ly bắt lấy, tạo thành một loại áp lực nhượng Thương Viêm nảy sinh dục vọng muốn chạy trốn.
“Ca…” Thương Viêm vặn vẹo eo, phát hiện cả tay chân của mình đều đang bị trói, tuy rằng buộc không quá chặt, nhưng rất có kỹ xảo, vừa không làm cậu cảm thấy đau đớn cũng vừa không để cậu có cơ hội thoát khỏi.
Trong lòng Thương Viêm chậm rãi dâng lên một cảm giác không quá phù hợp, từng trận nguy hiểm nảy lên trong đầu, cậu khiếp đảm mà kêu Diễm Quân Ly, cậu không rõ BOSS làm như vậy là vì cái gì.
“Anh ở đây.” Tay Diễm Quân Ly sờ vào Thương Viêm, y nằm đè trên người cậu, chân bị Diễm Quân Ly chặn lại, lời nói nhẹ nhàng như đang muốn dỗ dành Thương Viêm. “Nơi này là không gian, chỉ có hai người chúng ta.”
“Kia…” Thương Viêm muốn nói lại thôi, cậu giật giật cánh tay bị trói ý bảo Diễm Quân Ly, tình huống này là gì.
“Vì phòng ngừa em chạy trốn ah ~” Diễm Quân Ly nói khiến Thương Viêm rùng mình một cái, đồng thời cậu còn phát hiện tay của Diễm Quân Ly đang vuốt ve trên người cậu, cho dù bị bao phủ bởi tầng tầng quần áo, nhưng Thương Viêm vẫn từ tiếng hít thở của Diễm Quân Ly mà hiểu được cái gì đó.
“… Ưm…” Thương Viêm còn chưa kịp nói ra tiếng, miệng đã bị cắn, bị người kia dùng sức mút vào, đầu lưỡi ở trong miệng của Thương Viêm như đang muốn tuyên cáo dục vọng chiếm hữu. Hiện tại trong không gian chỉ có hai người là cậu và BOSS, như vậy cái hôn này cậu không cần đoán cũng biết là của ai.
Diễm Quân Ly hôn đầy kỹ xảo, có chiếm hữu, có ôn nhu, có cưng chiều. Một loại cảm giác được yêu, được người ta nâng niu chậm rãi dâng lên trong lòng. Cho dù Thương Viêm biết rất rõ đối tượng mà mình đang hôn là ai, cậu cũng không thể nào cưỡng lại được mà chìm đắm trong đó.
Còn Diễm Quân Ly, một bên bá đạo hôn lên đôi môi mà y mong ước bấy lâu, một bên luồn tay vào trong áo Thương Viêm, hoàn toàn không màng đến suy nghĩ của Thương Viêm, tay nhắm trúng mục tiêu, hai khối đậu đỏ đã bị Diễm Quân Ly vuốt ve dựng thẳng.
Lực đạo không nặng không nhẹ làm Thương Viêm bất ngờ không kịp đề phòng mà phát ra một tiếng rên khẽ, thanh âm từ trong đôi môi đang dây dưa với Diễm Quân Ly phát ra, mang theo hàm ý khiêu khích, kích khởi dục vọng của y.
Diễm Quân Ly buông tha đôi môi bởi vì hôn mà sưng đỏ, một đường uốn lượn xuống phía dưới, toàn bộ hơi thở bao phủ lên trên người Thương Viêm, nhượng Thương Viêm giật mình một cái “… Ca?” Thương Viêm thở dốc, mang theo sợ hãi mà gọi Diễm Quân Ly, loại phát triển này, cho dù là cậu cũng không thể nào lãnh tĩnh nổi.
Cúc hoa nhà cậu… Còn có thể bảo trụ không!!?? o(>﹏
/101
|