MÃNG HOANG KỶ

Chương 112: Đòn Sát Thủ Mang Tên "Kỷ Ninh"

/1827



Trên đuôi rồng có những miếng vảy cực lớn nhìn vô cùng rõ ràng. Kỷ Ninh đang ngồi trong đuôi rồng, từng miếng vảy vờn quanh thân hắn.

"Sao?" Kỷ Ninh nghe thấy tiếng gầm rú cùng những âm thanh đầy phẫn nộ.

"Kết trận!" "Bày trận!" Tiếng kêu la hoảng sợ truyền tới từ đằng xa. Tai Kỷ Ninh giật giật, miệng nở nụ cười: "Đã ra tay rồi."

Dựa theo kế hoạch lúc trước, do Kỷ Ninh là người mạnh nhất trong đám cường giả của Kỷ tộc! Nên phải đợi tới lúc mấu chốt thì mới được ra tay... Còn bây giờ thì hắn chưa cần phải ra tay vội.

Chỉ một lát sau.

"Phù!"

Một bóng người bay vọt tới. Đúng là người mặc da thú màu trắng, Kỷ Nhất Xuyên.

"Phụ thân." Kỷ Ninh đứng dậy.

"Nhận lấy!" Trên tay Kỷ Nhất Xuyên xuất hiện sáu lưỡi phi kiếm lơ lửng. "Đây là thứ Lưu thúc của con lấy được sau khi giết bốn gã Tử Phủ tu sĩ. Trong đó có một tên Tử Phủ tu sĩ dùng nhiều phi kiếm. Khi giết được hắn thì thu được năm lưỡi phi kiếm. Trong đống pháp bảo của bốn tên cộng lại thì có sáu lưỡi phi kiếm."

Kỷ Ninh cũng không do dự liền nhận ngay lấy.

"Đến hay lắm." Kỷ Ninh cực kỳ kích động. Lúc trước mọi người cũng đã trao đổi pháp bảo với nhau. Có vài pháp bảo vô dụng với mình nhưng lại rất hữu dụng với người khác! Cào những lúc sống chết như thế này, mọi người đều sẽ không đùn đẩy dây dưa. Mọi việc đều được giải quyết một cách nhanh chóng gọn gàng. Như đám cổ trùng lấy từ Bột Tử Thiện, Kỷ Ninh đều đưa hết cho Kỷ Cửu Hỏa. Mà lúc trước đám người Kỷ Cửu Hỏa chỉ biết Kỷ Ninh cần gấp phi kiếm nhập giai, nên lúc trước cũng đã lấy ra nắm lưỡi phi kiếm đưa cho.

Hơn nữa Bột Tử Thiện cũng chỉ để lại có hai lưỡi, cộng lại cũng mới chỉ có bảy phi kiếm. Với số lượng đó thì còn chưa đủ để bố trí một trận cơ của Tiểu Thiên Kiếm Trận! Có điều có thêm sáu lưỡi phi kiếm này.. .thì đã đủ rồi.

"Sáu lưỡi phi kiếm này đều là phi kiếm nhập giai." Kỷ Nhất Xuyên nói.

"Vâng." Kỷ Ninh gật đầu. "Có sáu khẩu phi kiếm nhập giai này thì thực lực của con sẽ tăng lên không ít. Đến lúc đó nhất định phải chém giết đã tay mấy tên Tử Phủ tu sĩ của Tuyết Long sơn mới được!"

Kỷ Nhất Xuyên cũng hiện lên vẻ mặt vui mừng hiếm thấy: "Lần này thật sự là thống khoái, đều là do con đưa ra Minh Long Tỏa Thiên Trận lợi hại! Đánh một đòn bất ngờ đã giết được bốn gã Tử Phủ tu sĩ rồi. Nếu không có đại trận trợ giúp thì mỗi lần đánh lén, chúng ta đều có nguy cơ phải chết."

"Vâng." Kỷ Ninh gật đầu.

Minh Long Tỏa Thiên Trận là thứ mình lấy được ở Thủy Phủ nên dĩ nhiên uy lực phải lớn rồi.

"Chuẩn bị tối đi. Một khi cần con thì tộc trưởng sẽ lập tức truyền âm đến." Kỷ Nhất Xuyên nhắc nhở rồi lập tức hóa thành một đường sáng bay đi.

Kỷ Ninh lập tức bắt đầu dùng nguyên lực xâm nhập vào trong phi kiếm, đảm bảo đủ thời gian để luyện hóa phi kiếm nhập giai. Tuy giống như lời của linh hồn động phủ nói thì... những phi kiếm trung tâm nếu có cùng nguồn gốc lại thêm phẩm chất cao thì sẽ tốt hơn hẳn. Đáng tiếc hiện giờ mình không thể chọn được. Có đủ phi kiếm đã là tốt lắm rồi.

Trong vùng sương đen mờ mịt.

Đám người Nông Tử Đạo, Đồng Ngọc cẩn thận đi trong màn sương đen. Hai con Địa Long và Tiên Hạc đều biến thành nguyên hình đi theo phía sau.

"Huyễn trận sương đen này không đáng để nhắc tới." Cuối cùng Nông Tử Đạo mở miệng. "Ta đã hoàn toàn tìm ra được ảo diệu của nó. Ta cũng đã cảm ứng được vị trí của đám người Động Tử Khải ở hướng kia. Theo tính toán của ta... thì chỉ tí nữa là có thể gặp được bọn họ."

"Vậy thì cứ theo Tử Đạo sư huynh."

"Vẫn là Tử Đạo sư huynh lợi hại." Một đám Tử Phủ tu sĩ ở xung quanh vốn còn mang vẻ mặt khó coi thì lúc này cũng vui mừng lên chút.

Lúc trước khi bọn hắn mới tiến vào trận pháp này cũng đã lớn tiếng hô lên. Tám tên Tử Phủ tu sĩ phía Động Tử Khải cũng đáp lại... chỉ sau một vài câu trao đổi thì Đồng Ngọc cùng Nông Tử Đạo đều nhận được tin. Đám đồng môn của bọn hắn đã chết mất bốn tên! Điều này làm cho Đồng Ngọc và Nông Tử Đạo vô cùng tức giận và cảnh giác.

Nông Tử Đạo mở miệng, cất cao giọng nói: "Tử Khải Sư đệ, chúng ta đang tới đó. Chỉ một lúc sẽ tới ngay."

"Uỳnh!"

"Giết!"

"Giết chết lão già Kỷ tộc này."

Một đợt âm thành gần dữ tợn cùng tiếng kêu là truyền tới từ đằng xa, làm đám người Đồng Ngọc, Nông Tử Đạo hơi kinh ngạc. Nhưng rồi chỉ trong chốc lát thì tiếng giao đấu kia đã im bặt.

Đồng Ngọc nhíu mày quát: "Động Tử Khải, các ngươi có sao không vậy?"

"Không có việc gì." Từ xa truyền tới thanh âm: "Tám người chúng ta vẫn duy trì đại trận, không hề lơi lỏng dù chỉ một khắc, vừa rồi đột nhiên có một cái vuốt rồng đột kích.. .còn lợi hại hơn lần tập kích đầu tiên. Chúng ta hơi bị thất thế chút nhưng dù sao thì năng lực phòng ngự khi tám người liên thủ lại cũng cực mạnh nên không có ai bị chết cả."

"Tốt, ta sẽ lập tức tới ngay." Đồng Ngọc nói.

"Chúng ta mau qua đó." Đồng Ngọc nhìn về phía Nông Tử Đạo bên cạnh. "Lần trước là đầu rồng tập kích, bây giờ là vuốt rồng tập kích, cái Kỷ tộc nho nhỏ này lại có thủ đoạn cỡ này."

Nông Tử Đạo nghiêm túc nói: "Sợ rằng trong mấy ngàn năm qua Kỷ tộc đã gặp được một lần cơ duyên lấy được đại trận. Xem ra uy lực khá lớn nên chúng ta mau mau tụ lại đi."

Đúng lúc này...

Vù!

Màn sương đen bỗng nhiên đậm đặc hơn, thậm chí tạo ra một cảm giác lạnh tới thấu xương.

"Đi lên phía trước, dừng lại, đi sang phía trái...dừng lại." Nông Tử Đạo đang dễ dàng chỉ đường thì bông nhiên sắc mặt biến đối. "Sao cơ?"

"Làm sao vậy?" Từng người đều nhìn về phía hắn, chờ nghe hiệu lệnh.

"Đổi hướng."

Nông Tử Đạo mang vẻ mặt khó coi. "Đúng là đại trận nhiều tầng, trong trận có trận. Chúng ta bị một gã giỏi bày mê trận lừa rồi."

"Chẳng lẽ không thoát ra được sao?" Đồng Ngọc nhìn về phía hắn.

"Cực kỳ khó." Nông Tử Đạo xem xét xung quanh. Tay vẫy nhẹ để cảm thụ cảm giác lạnh như băng kia.

"Cần bao lâu mới có thể phá trận?" Đồng Ngọc truy vấn.

"Không biết!" Nông Tử Đạo lắc đầu. "Nhanh thì nửa canh giờ. Lâu thì một hai ngày."

Tức thì cả đám Tử Phủ tu sĩ ở xung quanh biến đổi vẻ mặt. Đồng Ngọc giật mình hỏi. "Sao lại cần lâu như vậy?"

Kỷ Ninh khoanh chân ngồi trong phần đuôi rồng. Xung quanh hắn đang có hơn bảy trăm pháp bảo kiếm khí lơ lửng. Trong đó có chín lưỡi phi kiếm chói mắt, trên bề mặt có tầng sáng loáng sâu nặng hơn. Chỉ thấy mênh mông ánh sáng trắng đang truyền tới không ngừng, nhanh chóng hội tụ trước người Kỷ Ninh tạo thành một luồng kiếm quang.

"Chà! Sau khi lấy chín lưỡi phi kiếm này tạo thành một trận cơ, trở thành phần trung tâm của hơn bảy trăm lưỡi phi kiếm của Tiểu Thiên Kiếm Trận thì rõ ràng uy lực tăng lên nhiều." Kỷ Ninh lộ ra vẻ mặt vui mừng. "Chỉ có điều, áp lực của phỉ kiếm nhập giai với thần hồn cũng lớn hơn."

Tiểu Thiên Kiếm Trận được tạo thành từ phi kiếm không phẩm cấp.

Hoàn toàn khác với Tiểu Thiên Kiếm Trận được tạo thành từ phi kiếm nhân giai. Mức độ khó khăn khi điều khiển khó hơn nhưng uy lực thì cũng lớn hơn nhiều!

"Hiện tại mới chỉ tăng thêm chín phi kiếm nhập giai mà thôi. Lúc trước ta đã tìm hiểu ra Kiếm vực nên thần hồn cũng mạnh lên không ít. Hiện giờ vẫn đủ để thi triển tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận." Kỷ Ninh có cảm giác. Nếu tăng lên mấy chục khẩu phi kiếm nhập gia, thậm chí là mấy trăm...thì số lượng phi kiếm mà mình có thể khống chế được sẽ giảm nhiều!

"Kỷ Ninh!" Một âm thanh mạnh mẽ truyền tới. Bạn đang đọc truyện tại

/1827

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status