Hẳn là như vậy.
Mà người lợi hại như anh, đoán chừng rất nhanh có thể quét sạch những thế lực phản đối trong gia tộc, đến lúc đó, cô sẽ được tự do, mà anh..
Ánh mắt cô gái lóe lên, lúc này đột nhiên nhận được một chuỗi số hiệu chỉ có cô hiểu Đừng tưởng rằng cô đầu cơ trục lợi như vậy là coi như hoàn thành nhiệm vụ, trong vòng một năm nếu như ly hôn, Mặc Thời Đình vẫn sẽ mất mạng như thường.
Cố Lê " "
... ...
Tập đoàn Mặc thị.
"Cậu chủ, đây là tài liệu về cô Cố."
Lục Dương đặt văn kiện trước mặt Mặc Thời Đình, rồi khom lưng đi ra ngoài.
Mặc Thời Đình mở trang thứ nhất, đập vào mắt,là tấm hình cô gái có gương mặt tươi cười lấp lánh.
Cố Lê, 21 tuổi, thân thế không rõ. Trước mắt không có nghề nghiệp ổn định.
Vừa mới quét mắt một vòng, đột nhiên có điện thoại gọi vào phòng tổng giám đốc "Tổng giám đốc Mặc, vợ của ngài đến đây, hiện tại đang đi thang máy lên tìm ngài."
Mặc Thời Đình hơi giật mình “Cậu nói ai?"
"Vợ của ngài ạ. Tôi còn vốn không tin ngài kết hôn, nhưng đúng là lễ tân báo lại như vậy, đoán chừng vợ ngài mang giấy đăng lý kết hôn tới."
Thư ký nén cười giải thích.
Mặc Thời Đình "..."
Cầm giấy đăng ký kết hôn tới công ty tìm anh?
Cô ta điên rồi sao?
...
Cửa thang máy "tinh" một tiếng liền mở, Cố Lê bước ra.
Sợ Mặc Thời Đình bất ngờ nhắc đến chuyện ly hôn, nên cô nghĩ tới nghĩ lui, quyết định trước tiên phải ôm chặt bắp đùi anh.
Vì vậy, bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày cô đều làm cơm trưa có đầy đủ hương vị màu sắc cho Mặc Thời Đình, khiến cho anh hoàn toàn yêu thích món ăn cô nấu, từ đó không nỡ lòng ly hôn.
Đi tới cửa văn phòng Tổng giám đốc, Cố Lê hít sâu một hơi, rồi mới giơ tay lên gõ cửa.
Cửa không khóa chặt, chạm nhẹ một cái liền mở ra, cô cất bước đi vào.
Lúc này Mặc Thời Đình đã ngồi ở trên ghế sofa, cả một thân đen, đôi chân dài tao nhã vắt chéo nhau, từng tia ánh mặt trời nhỏ vụn chiếu vào, cắt các đường viền ngũ quan ra ba chiều rõ ràng, biểu lộ hết vẻ đẹp trai quyến rũ của anh.
Nhìn thấy Cố Lê, đôi mắt hẹp dài của người đàn ông hơi nhíu lại, còn chưa kịp mở miệng, đã thấy cô như con chim nhỏ nhảy nhót chạy tới hướng anh.
"Chồng, tới rồi đây."
Chồng?
Trán Mặc Thời Đình nổi lên mấy vạch đen "Không được phép gọi như vậy "
Gương mặt Cố Lê hớn hở đáp lại "Gọi anh nhiều lần như vậy, chắc chắn anh sẽ không phản đối."
Dứt lời, thấy ánh mắt của anh không có ý tốt, cô nhanh miệng nói "Được rồi, không cho gọi chồng, vậy tôi gọi tên khác, chỉ là gọi cậu Mặc thì quá cứng ngắc, mà anh lại lớn hơn tôi nhiều như vậy, không bằng tôi gọi anh là anh Đình được không?"
/916
|