Mặc Thời Đình cười nhếch môi.
Sau khi hiểu ra, Cố Lê lập tức vui vẻ.
Cô vô cùng phấn khởi đứng dậy "Vậy anh chờ tôi một chút nha, tôi thay nhanh lắm."
Nói xong, nhanh tay nhanh chân vọt vào trong phòng.
Mặc Thời Đình "..."
Sau ba phút, Cố Lê đã sửa soạn xong.
Thực ra cũng chỉ là thắt cái bím tóc, thay lại bộ quần áo thích hợp.
Áo thun trắng cùng với quần iean màu lam nhạt, trong sáng và xinh đẹp.
Đứng bên cạnh là Mặc Thời Đình ngầu soái, nhìn rất hài hòa.
Thấy tầm mắt Mặc Thời Đình bỏ quên trên người mình, Cố Lê cố ý vẫy vẫy tóc, cười híp mắt hỏi "Cậu Mặc, có phải đột nhiên phát hiện tôi rất đẹp đúng không?"
Mặc Thời Đình "Mắt của tôi không mù."
Dứt lời, liền xụ mặt rời đi.
Cố Lê chớp chớp mắt, lời này của anh là có ý gì? Là thừa nhận cô đẹp?
...
Hai người một trước một sau xuống tầng.
Lục Dương đứng ở đầu đường đợi, bên cạnh anh ta là chiếc xe Rolls Royce màu đen.
Nhìn thấy bọn họ xuất hiện, Lục Dương lập tức mở cửa xe chỗ ngồi phía saụ
"Cậu chủ, mợ chủ, mời."
Gương mặt Mặc Thời Đình không hề cảm xúc ngồi lên.
Cố Lê thì lại cười hì hì, lên tiếng chào hỏi Lục Dương "Chào trợ lý Lục, làm phiền anh rồi."
Lục Dương hào hoa phong nhã cười "Mợ chủ thật khách khí."
"Mau lên xe."
Mặc Thời Đình không kiên nhẫn thúc giục.
Lúc này Cố Lê mới nhanh chóng ngồi vào.
Xe khởi động, Lục Dương vô cùng biết suy nghĩ kéo vách ngăn lên.
Thấy cô gái ngồi sát bên cạnh mình, Mặc Thời Đình nói với giọng ghét bỏ "Ngồi xa một chút."
"Vâng"
Cố Lê phối hợp dịch chuyển về hướng tay phải một chút.
Nằm nhoài cửa sổ xe nhìn phong cảnh bên ngoài, cô nhịn không được hỏi "Anh muốn đưa tôi đi đâu vậy?"
Mặc Thời Đình nhìn chăm chủ vào văn kiện, mí mắt không nhấc lên "Một lát nữa sẽ biết."
Cố Lê không chịu được sự tò mò, nghiêng người vươn ngón tay cong lại, cười híp mắt "Không thể tiết lộ một chút xíu xiu sao?"
"Không thể "
/916
|