Ma Y Độc Phi

Chương 118 - Chương 118

/205


Bạch Vũ Mộng cười nhạo một tiếng, cũng không nói gì thêm, đặt tảng đá trên tay mình xuống trước mặt sư phụ, ý bảo hắn mở tảng đá này ra.

Sư phụ nhìn nàng một, liền cúi đầu cẩn thận cắt tảng đá trong tay. Một lớp, hai lớp, thêm mấy lớp đá sau, vẫn như cũ không có gì cả, mọi người đều cười một tiếng, thì ra là không có gì bên trong hết.

Bạch Vũ Mộng cười nhìn sư phụ, ông vẫn không bị những âm thanh chung quanh quấy rầy, cứ từ từ phá bỏ từng lớp đá ra đến khi mọi người đều không còn kiên nhẫn nữa thì tảng đá trong tay hắn cũng tỏa ra chút ánh sáng màu tím.

Chờ khi hòn ngọc được đưa ra trước mặt mọi người thì bọn họ đều kinh sợ, tuy rằng ngọc thạch rất nhỏ, nhưng vừa nhìn màu sắc thì đã biết là giá trị không thấp.

Ngũ trưởng lão vội vàng đi tới, phải biết rằng hắn không thích gì khác chỉ thích đổ thạch mỗi ngày, đá lần này đa số đều là hắn cung cấp, giờ phút này nhìn thấy viên ngọc hoàn mỹ như thế cũng rất vui mừng.

Cầm viên ngọc thạch lên cẩn thận quan sát, một lúc sau, đôi mày nhíu chặt mới đột nhiên giãn ra, cười ha hả, mắt nhìn Bạch Vũ Mộng giống như nhìn thấy con mồi vậy.

Ngũ trưởng lão cười mệt rồi lại hớn hở nhìn Bạch Vũ Mộng: Nha đầu, thật sự không tệ, đây chính là ngọc phỉ thúy tím hiếm gặp, có giá trị cực cao, không ngờ lại là ngươi tìm được.

Bạch Vũ Mộng cũng thấy vô tội, lúc đầu nàng chỉ thấy nó đẹp, hơn nữa màu sắc cũng không tệ, cảm thấy là đồ tốt nên mới lấy tảng đá này, không ngờ lại có giá trị cao như vậy.

Ngũ trưởng lão vẫn đắm chìm trong sự vui sướng không thể kiềm chế được, Bạch Vũ Mộng cũng nhàn nhạt nhìn thoáng qua Duẫn Hoành Triết, ý bảo hắn có thể tuyên bố kết quả.

Kết quả này không ai dám hoài nghi, ai cũng biết Ngũ trưởng lão đam mê đổ thạch, có nghiên cứu về ngọc thạch nên lời của hắn nói tất nhiên có thể tin.

Đại trưởng lão ngoan độc nhìn Bạch Vũ Mộng, xem ra ông không thể không sử xuất chút thủ đoạn, nha đầu này không thể giữ lại, nếu không sẽ là một tai họa lớn.

Bạch Vũ Mộng cũng chú ý tới ánh mắt của Lâm Mộc, nhàn nhạt cười, cũng không nói gì thêm, nhấc chân đi về phía đám người Lam Hạo Thần.

Lâm Uyển Uyển nhìn bóng lưng của nàng, cắn răng, sao tiện nhân này lại may mắn như vậy còn nàng lại nhận mọi sự nhục nhã, nàng nhất định phải làm cho nàng ta chết không được tử tế.

Bạch Vũ Mộng không quan tâm ánh mắt ăn thịt người ở phía sau, cười đi về

/205

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status