Lục Tiên

Q3 - Chương 35: Đuổi giết

/866


Cứ như vậy, trong vài ngày kế Thẩm Thạch tiếp tục thăm dò khu vực hạp cốc của vùng Cự Long Hoang Dã, cũng có được chút thu hoạch, săn được vài con Yêu thú, thu được một ít Linh thảo, tuy nhiên giá trị cao nhất vẫn là cây Ngũ Phẩm Linh Thảo – Thúy Ngọc Liên, còn tất cả các loại Linh tài khác đều rất bình thường.

Sau cùng, chính Thẩm Thạch cũng không chịu nổi thu nhập ít ỏi khi vất vả thăm dò thế này nữa. Quả nhiên là nếu như không có được vận khí nghịch thiên tìm được tuyệt thế hiếm thấy thiên tài địa bảo thì chỉ dựa vào chút tiền lời ít ỏi kia mà đem ra so sánh với việc động thủ giết người cướp Như Ý Đại thì thực là kém rất xa.

Dù không thật sự động thủ giết người cướp của nhưng lúc trước, khi kịch chiến với Triền Tư Quỷ ở hạp cốc, hắn cũng đã nhặt được ba cái Như Ý Đại của các đệ tử Tứ Chính danh môn đã chết, dựa vào giá trị của những đồ vật trong Như Ý Đại thì còn cao hơn cả thu hoạch của những ngày thăm dò vất vả vừa qua.

Nghĩ tới đây, Thẩm Thạch đành cười khổ lắc đầu. Hắn không cho rằng mình là một vị quân tử chính khí lẫm nhiên, đối với ba cái Như Ý Đại trong tay, Thẩm Thạch cũng không có ý tưởng ngu ngốc là sau khi rời khỏi Vấn Thiên Bí Cảnh liền thẩm tra thân phận của mấy vị đệ tử này rồi tìm sư trưởng hoặc thân thích của bọn họ để trả lại, ba cái Như Ý Đại đó hắn đương nhiên là giấu đi, chỉ có điều nếu như vì những thứ này mà bảo hắn cố ý mai phục giết người đánh cướp thì hắn quả thực là làm không được.

Huống chi trong thời gian ngắn ngủi, Cự Long Hoang Dã tựa như đã khôi phục lại sự bình lặng, ngoại trừ Thẩm Thạch đơn độc thăm dò trong vùng rộng lớn mà yên tĩnh này, hắn không còn nhìn thấy bất cứ bóng dáng của một người nào khác.

Có lẽ mình cứ bình thản như vậy mà chờ tới khi thời gian vào Vấn Thiên Bí Cảnh chấm dứt sao?

Thẩm Thạch khống chế Khuynh Tuyết Kiếm hạ xuống một cây cột đá khổng lồ nằm ở giữa một hạp cốc, vừa điều tức vừa quan sát bốn phía chung quanh, trong lòng không khỏi xẹt qua ý nghĩ như vậy, trầm ngâm không nói. Cẩn thận mà tính thì thu hoạch của mấy ngày nay cộng với Linh tài Linh tinh cùng rất nhiều đan dược trong ba Như Ý Đại kia cũng đã là rất tốt rồi. Bất quá mỗi đệ tử Tứ Chính Danh Môn tiến vào Vấn Thiên Bí Cảnh rèn luyện mặc dù cũng có ý tưởng phát tài nhờ việc nhặt được thiên tài địa bảo, nhưng quan trọng nhất đối với tất cả mọi người vẫn là việc đạt được cơ duyên nhằm tăng cao đạo hạnh và thực lực của bản thân, giả như(*) việc cực kì hiếm thấy là đạt được truyền thừa từ cổ xưa, hoặc là nhặt được những Pháp Bảo thần kỳ, Tiên Binh tuyệt thế.

(*) giả như = ví dụ như.

Những thứ này mới là quý nhất, cần thiết nhất, mới được coi trọng nhất, dù sao đối với tu sĩ, cảnh giới, thực lực mới là trên hết, bằng không thì cho dù có nhiều Linh Tinh Linh tài hơn nữa, chỉ cần một chút không cẩn thận thôi, sẽ bị người khác giết chết cướp sạch, cũng sẽ trở thành “giá y”(**) cho người khác thôi.

(**) giá y = quần áo, đoạn này có thể hiểu là, dù ngươi có nhiều tài sản đến đâu mà không có năng lực giữ nó bị người ta cướp thì cũng giống như là quần áo thôi, may ra để người ta mặc cho đẹp, chẳng có tác dụng gì.

Bản thân Thẩm Thạch đương nhiên cũng có cái nhìn như vậy, chỉ là trước mắt hắn, dựa vào vận khí của hắn… Nói trắng ra là hắn đối với mấy thứ cơ duyên hạng nhất kia chẳng có chút liên quan nào, nhưng nếu nói là vận khí không tốt thì cũng không đúng bởi thu hoạch hiện tại của hắn cũng không ít, chỉ là luôn có vài phần chưa thỏa mãn, chung quy lại vẫn là vì lòng người không đáy mà thôi.

Thẩm Thạch tâm tư chuyển động, tự nhiên lại nghĩ tới con đường mà mấy ngày nay mình đã trải qua, ban đầu khi hướng về mảnh địa vực tràn ngập hạp cốc này vốn là có ý tìm tòi một chút, xem có thể tìm được cái hạp cốc có Linh Tinh kia không, nhưng mà đã tìm vài ngày, hắn vẫn chẳng có gì, thậm chí Thẩm Thạch bắt đầu hoài nghi những truyền thuyết của Huyết Nha bộ tộc rốt cục có thật hay không.

Ngoài ra, Thẩm Thạch vẫn nhớ rõ rằng lúc còn ở Phương Bắc của hoang dã trong Huyết Nha bộ tộc, tựa hồ có nghe qua một truyền thuyết về Thượng Cổ Yêu Ma bị phong ấn, đối với đủ loại cảnh cáo, đe dọa của bộ tộc tạp huyết kỳ quái nọ đương nhiên chẳng có chút nghĩa lý gì với Thẩm Thạch cả, dưới cái nhìn của hắn, chỗ sâu trong hoang dã kia, có khả năng đang cất giấu một cơ duyên quan trọng.

Có lẽ đã tới lúc trở về thăm dò một phen sao?

Thẩm Thạch lắc đầu, vẫn còn chút do dự, mảnh hạp cốc địa vực(***) này rất rộng lớn, những nơi mà mình thăm dò còn chưa tới một phần ba, cứ như vậy mà bỏ qua thì tựa hồ cũng có chút đáng tiếc. Cho nên cuối cùng, Thẩm Thạch đành thở dài, chấp nhận ở lại vùng mà hạp cốc giăng mắc khắp nơi này để tiếp tục thăm dò.

(***) Hạp cốc địa vực theo ta hiểu thì tương tự như "vùng đất tràn đầy hạp cốc" mà ta đã dịch.

Bất quá hôm nay vận khí của Thẩm Thạch rất tệ, hoặc giả là trước đó vài ngày để tìm được đống Linh Tài Linh Thảo, đặc biệt là thời điểm tìm được Thúy Ngọc Liên, hắn đã dùng sạch vận may của mình rồi cũng nên, vì vậy cả hôm nay, thậm chí khi mặt trời dần ngả về tây, hoàng hôn gần tới, Thẩm Thạch vẫn chẳng thu hoạch được gì, coi như là mất toi công sức bận rộn cả một ngày.

Sự hoang vu của Cự Long Hoang Dã trong ngày hôm nay càng hiện lên đặc biệt rõ nét, khiến Thẩm Thạch cùng Tiểu Hắc thoạt nhìn đều lộ ra một chút uể oải, cho nên khi chứng kiến mặt trời còn chưa lặn hẳn về phía Tây, Thẩm Thạch đã quyết định thật nhanh, hướng về Tiểu Hắc nói:

“Ta thấy chúng ta đừng mò mẫm ở chỗ này nữa, trở về chỗ của Huyết Nha bộ tộc, lén lút hướng về phía Bắc xem Thượng Cổ Yêu Ma bị trấn áp là cái gì được không?”

Tiểu Hắc ngẩng đầu, có chút nghi hoặc liếc nhìn Thẩm Thạch, giống như còn chưa hiểu rõ ý của chủ nhân, bất quá Thẩm Thạch lập tức gật đầu nói: “Ừ, ta biết ngay ngươi cũng sẽ đồng ý mà”

Hắn khẽ nở nụ cười, vuốt ve đầu Tiểu Hắc, nói: “Ngoan, thật biết điều mà”

Tiểu Hắc run run hai cái tai, miệng ư ử mấy tiếng khó hiểu, cũng không biết nó muốn nói gì.

Chủ ý đã định, Thẩm Thạch liền chuẩn bị dẫn Tiểu Hắc trở về, gió lạnh buổi hoàng hôn thổi mát hoang nguyên khổng lồ, giữa không gian yên tĩnh ấy chợt vang lên một tiếng nổ lớn từ đằng xa:

"Ầm"

Thẩm Thạch giật mình hoảng sợ quay phắt người nhìn lại, chỉ thấy đằng xa chỗ phát ra tiếng nổ có một đạo bạch quang chiếu thẳng lên trời, như điện xẹt bay thẳng qua chỗ này.

Dường như là một tu sĩ đang ngự không phi hành.

Thẩm Thạch nhảy dựng trong lòng, không ngờ sau mấy ngày an an tĩnh tình thì đột nhiên gặp người lạ tại Cự Long Hoang mạc này. Chỉ là sau một hồi nhìn vào đạo bạch quang đằng kia, hắn bỗng nhíu mày, tuy rằng tốc độ phi hành cực nhanh nhưng nhìn kỹ thì thấy rõ ràng có hơi lắc lư, độ cao liên tục giảm xuống, tựa hồ tu sĩ kia đang thụ thương không nhẹ.

Trong đầu Thẩm Thạch liền nảy sinh nghi vấn: người kia là ai, hắn thật sự bị thương sao? Nếu bị thương, thì là do Yêu thú gây ra, hay tệ nhất là thụ thương trong tay Tứ Chính đệ tử tiến vào Vấn Thiên Bí Cảnh?

Đang lúc kinh nghi, Thẩm Thạch đột nhiên trừng mắt, bởi hắn nhìn thấy phía sau đạo bạch quang nọ lại xuất hiện một đạo hào quang khác, rõ ràng là đuổi theo rất gấp.

Đến lúc này thì Thẩm Thạch gần như xác định cục diện trước mắt là tranh đấu cá nhân giữa những đệ tử tiến vào bí cảnh, đã đến tình trạng này thì hiển nhiên là sẽ đánh nhau đến chết không thôi, hơn nữa vì nhiều nguyên nhân mà loại chuyện kiểu vậy không thể để người ngoài biết được. Nếu có người nào vô tình trông thấy, chỉ sợ là sẽ gặp phiền phức.

Giết người diệt khẩu trong Vấn Thiên Bí Cảnh chính là phương pháp đại đa số các cao thủ lựa chọn, nếu họ thấy mình đủ khả năng.

Thẩm Thạch không chần chừ mà nhanh chóng ôm lấy Tiểu Hắc, lặng lẽ nhảy vào trong hạp cốc hoang vu, trốn thật kín sau một tảng đá to, an định xong xuôi mới quay đầu lại nhìn ra ngoài qua khe đá.

Giờ phút này, đạo bạch quang chạy trốn thoạt nhìn đã sắp ngã, độ cao cũng rơi xuống gần sát hạp cốc, rõ ràng là người kia bị thương không nhẹ, ảnh hưởng rất lớn đến tốc độ phi hành. Rất nhanh sau đó, từ khoảng cách vài chục trượng, gã truy sát tung ra một đạo hồng mang như tia chớp đuổi đến đạo bạch quang phía trước, chỉ nghe một tiếng nổ lớn, người phía trước la lên rồi rơi thẳng xuống dưới.

Thẩm Thạch trốn trong bóng tối, nhìn thấy đạo bạch quang bỏ chạy vượt qua hạp cốc chỗ hắn, rơi xuống một hạp cốc khác sát bên cạnh.

Đạo hào quang phía sau dừng lại, một thân ảnh hiện ra, đó là một nam tử trung niên, mặt vuông mày rậm, quần áo trên người gã, ngạc nhiên thay lại là phục sức của đệ tử Nguyên Thủy Môn.

Hắn lui về sau mấy bước tìm chỗ nấp kỹ hơn, tên đệ tử Nguyên Thủy Môn bay bên ngoài đạo hạnh rất cao, thủ đoạn lợi hại, Thẩm Thạch hiển nhiên không muốn đụng vào cường địch như vậy, thêm nữa, lòng dạ của gã chắc chắn là rất độc ác.

Mắt thấy đại cục bên ngoài đã định, thì bên trong hạp cốc kia bỗng dưng im bặt, động tĩnh nãy giờ của tên tu sĩ bị truy đuổi biến mất hoàn toàn.

Đó là một cảm giác quái dị, Thẩm Thạch núp cách đó khá xa, nhưng cũng hơi cảm thấy tên kia giống như đã lăng không trốn đi vậy.

Tên đệ tử Nguyên Thủy Môn bên ngoài cũng giật mình, ánh mắt gã như điện liếc xuống bên dưới, rồi đột nhiên cười lạnh nói:

- "Thì ra là còn món này, đây là thủ đoạn bí mật của ngươi sao?"

Không ai trả lời gã, không hề có động tĩnh gì, Thẩm Thạch nhìn ra ngoài qua khe đá, thấy gã đệ tử Nguyên Thủy Môn đang bay vòng vòng trên miệng hạp cốc bên cạnh, hình như tìm không ra địch nhân của mình.

Đến lúc này Thẩm Thạch liền thấy ngạc nhiên, nghĩ thầm tên bị truy đuổi chắc là có Pháp bảo kỳ dị trong người, có khả năng che dấu bản thân trước cường địch cỡ này, quả nhiên là kì lạ.

Trên không, nam tử kia tìm cẩn thận một hồi lâu mà không có phát hiện nào, gã bực bội quát lên:

- "Ngươi trúng 'Truy hồn tác' của ta, cộng thêm thương thế trước đó mà còn muốn sống sót bỏ trốn sao? Họ Tôn kia, có gan thì ra đây đánh nhau với ta một trận, nếu có chết thì cũng không làm mất mặt Tôn gia Lăng Tiêu Tông các ngươi."

Hạp cốc phía trước hoàn toàn yên tĩnh, nhưng mà tại khe đá trong hạp cốc bên cạnh, Thẩm Thạch đột nhiên ngẩng đầu, sắc mặt đanh lại.


/866

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status