Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm

Chương 294 - Chương 281

/362


Tiêu Y Đình đồng ý, không vì lí do gì đặc biệt, chỉ là trong một khoảnh khắc anh muốn được uống cùng cậu một chén.

Tiêu Y Đình cũng không rõ Tống Tử Hành định đưa anh đến chỗ nào, chỉ đơn thuần lái xe theo sau.

Xe của Tống Tử Hành đi vào một tiểu khu.

Tống Tử Hành xuống xe, đi đến bên xe Tiêu Y Đình: “Anh đợi tôi một chút.”

Tiêu Y Đình không rõ chuyện gì nhưng cũng lười suy nghĩ, gật đầu với Tống Tử Hành sau đó ngồi yên tại xe. Một lúc sau Tống Tử Hành quay lại, hai người cùng nhau đi vào.

Hai người đi vào một quán bar nhỏ, khá yên tĩnh. Tống Tử Hành dẫn anh đến một bàn.

“Tôi thường xuyên tới chỗ này.” Tống Tử Hành nói, “Cũng hay ngồi ở chỗ này.”

“…..”

“Tôi và anh ấy từng có lần chứng kiến một chuyện rất thú vị ở chỗ này: Có một người phụ nữ uống say, sau khi rời khỏi quán thì gặp một đám lưu manh, bọn chúng định giờ trò xấu, cô ta kêu mình tên Phương Lê, là luật sư. Khi thấy chuyện như vậy anh ấy định ra tay giúp nhưng đã có người nhanh tay hơn, thuần thục đánh cho mấy người kia chạy mất dạng. Anh ấy hỏi tôi người đó là ai? Tôi nói anh ta là Reidar, là người của cha tôi. Chuyện về sau chắc anh cũng đoán được, Reidar trở thành ân nhân cứu mạng của Phương Lê, sau đó là bạn trai….” Tống Tử Hành kể.

Chuyện này Tiêu Y Đình chưa từng nghe nói đến….

“Anh ấy biết Phương Lê là trợ lý của anh,à không, anh ấy biết rõ toàn bộ những thứ xung quanh anh, cả đời này người anh ấy yêu thực lòng chỉ có anh, không phải tôi, tôi chỉ là cái bóng của anh, cái bóng giống với anh trong kí ức của anh ấy… Anh ấy yêu thương tôi như yêu thương một đứa trẻ…..” Kể đến đây, Tống Tử Hành lấy từ trong túi ra một chiếc hộp, đưa đến trước mặt Tiêu Y Đình, “Cái này tôi lấy từ nhà anh ấy, có thể coi là di vật. Tôi nghĩ nên đưa lại cho anh là tốt nhất, anh có thể nhận hoặc nếu coi nó như nỗi nhục thì có thể vứt đi, dù sao…. tôi cũng đã giúp anh ấy hoàn thành tâm nguyện…..”

Tiêu Y Đình mở hộp, bên trong là những thứ không thể quen thuộc hơn, cục tẩy, Nhị Hồ phổ, vở viết, sách tiếng anh…. Anh từng tức giận dẫm đạp lên chúng trong khi Phạm Trọng thu nhặt từng thứ một…..

Nếu vậy chắc có lẽ ngày hôm đó Phạm Trọng cũng thấy hết hành động đó của anh…..

Đột nhiên Tiêu Y Đình cảm thấy bản thân đã giẫm đạp lên chính người bạn tốt đẹp của mình, và giờ thì lòng anh cũng như bị ai đó hung hăng dày vò….

Cái này là quả báo?

Anh giẫm lên tôn nghiêm của Phạm Trọng, ai đó giẫm lên tâm anh……

Đúng là quả báo không sai……

Chiếc hộp trên tay Tiêu Y Đình cảm giác vô cùng nặng nề khó khăn…..

Vẻ mặt Tống Tử Hành khó đoán, một hơi uống

/362

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status